Ẩn Môn Thiếu Chủ

Đưa mắt nhìn đám người Từ Chí Minh rời đi, hai mẹ con Tô Lan Nhược và Triệu Thục Viện nhất thời đen mặt trừng Ninh Chiết:

“Ai cho cậu giả mạo Vân Thạch?”

Triệu Thục Viện căm tức nhìn Ninh Chiết: "Cậu đúng là tiểu nhân đê tiện vô sỉ, có phải muốn hại Vân Thạch hay không?

Ninh Chiết hé miệng, vẻ mặt tươi cười nói: "Hại á? Tôi đây vốn nghĩ Tôn thiếu ở Giang Châu mặt mũi nhất định rất lớn? Tôi báo tên hẳn là do tôi nghĩ nếu nghe

tên anh ta thì bọn họ sẽ sợ không dám gây phiền toái nữa ấy chứ.”

Triệu Thục Viện hừ lạnh một tiếng, lại hướng Tô Minh Thành nói: "Xem đi, cái loại phế vật như cậu ta, cũng xứng với Lan Nhược?”

“Được rồi, bà bớt nói vài câu đi.”

'Tô Minh Thành mặt lộ vẻ xấu hổ: "Nếu không có Ninh Chiết hỗ trợ, bà ít nhất phải ăn hai cái tát nữa đấy, bây giờ bà còn gây sự.”

Tuy rằng Tô Minh Thành cũng cảm thấy Ninh Chiết giả mạo Tôn Vân Thạch là không đúng, nhưng dù sao Ninh Chiết mới bảo vệ vợ mình, ông cũng không tiện nói thêm gì.

'Tô Minh Nghĩa trêu tức nói: "Chị dâu, Ninh Chiết mới giúp chị đấy, trở mặt không nhận người nhanh quá đấy chị, làm người sao có thể vong ân bội nghĩa đến vậy?”

Lý Lan phụ họa nói: "Nếu không có Ninh Chiết, chị hôm nay không chừng sẽ bị mấy người đó đánh thành đầu heo!"


“Tôi cần sự hỗ trợ của thằng đó hả?”

Triệu Thục Viện không cảm kích, vẻ mặt khinh thường nói: "Tôi nếu gọi điện thoại kêu Vân Thạch sang đây, bọn họ lập tức sẽ ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu!"

“Đúng, đúng vậy!" Ninh Chiết đồng ý gật gật đầu.

Nhìn bộ dạng sợ hãi của Ninh Chiết, Tô Lan Nhược không khỏi khẽ lắc đầu.

Sự cảm kích của cô đối với Ninh Chết trước khi đến đây cũng đã không còn sót lại chút gì.

Cô vốn coi thường Ninh Chiết, hiện tại càng thêm coi thường.

Lúc trước là lấy danh hiệu Tống Thanh Diên giả danh lừa bịp.

Sau khi bị Tống Thanh Diên biết được, không dám lấy danh hiệu Tống Thanh Diên giả danh lừa bịp, mà bắt đầu lấy danh hiệu Tôn Vân Thạch, quyết tâm đi lừa đảo để sống đến cùng!

Cũng không biết anh lúc nào sẽ lấy danh hiệu Tô gia ở bên ngoài hành nghề nữa!

Cuộc hôn nhân này phải ly! Cô tuyệt đối sẽ không ở cùng một chỗ với loại tiểu nhân đê tiện, vô sỉ này!


"Anh về sau tốt nhất đừng lấy danh Tôn thiếu để giả danh lừa bịp nữa, xảy ra chuyện, tôi cũng sẽ không ở trước mặt Tôn thiếu cầu xin cho anh đâu!"

Sau khi cảnh cáo Ninh Chiết một câu, Tô Lan Nhược một lần nữa ngồi xổm xuống đốt giấy vàng mã.

Rất nhanh, mọi người đã đốt xong cả đống giấy tiền cho lão thái thái.

Trên đường trở về, Tô Lan Nhược ngay cả nói cũng lười nói với Ninh Chiết, Triệu Thục Viện lại thỉnh thoảng châm chọc khiêu khích.

Ninh Chiết cũng không cãi lại, ngồi trên xe như một đứa bé ngoan. Than ôi!

Nhìn bộ dáng này của Ninh Chiết, Tô Minh Thành không khỏi thở dài trong lòng.

Vốn quan hệ giữa con gái và Ninh Chiết giống như có dấu hiệu hòa hoãn, nhưng Ninh Chiết náo loạn như vậy, lần này thì xong luôn!

Ông muốn giúp Ninh Chiết nói hai câu tốt, cũng không biết nên nói như thế nào.

Quay trở về trước sau đó kiếm thời gian hẹn gặp sau vậy, phải dạy dỗ, giáo dục Ninh Chiết một chút.

Mặc kệ Ninh Chiết và con gái cuối cùng có ly hôn hay không, ông cũng không hy vọng Ninh Chiết đi vào con đường sai lầm.

Ninh Chiết biết Triệu Thục Viện không hoan nghênh mình.

Trở lại nhà Tô Lan Nhược, anh gần như ngay lập tức chào hỏi Tô Minh Thành rồi cáo từ rời đi.

Còn chưa đi được bao xa, lại gặp được vợ chồng Tô Minh Nghĩa. “Sao hai người lại ở đây?” Ninh Chiết dừng xe điện lại, kinh ngạc nhìn hai vợ chồng Tô Minh Nghĩa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui