"Lẽ nào cậu ta là cao thủ Thiên Bảng?”
"Sao tôi chưa bao giờ nghe nói về cao thủ trẻ tuổi này nhỉ?"
Sắc mặt ba người nghiêm trọng, không dám khinh thường chàng trai mặc áo bào trắng trước mặt nữa.
"Diêm La, Ngự Quỷ, tiến lên đi!" Vô Cực quát lớn, chạy cực nhanh đến chỗ Tiểu Kha.
Người này có tốc độ rất nhanh, đến nỗi sát thủ bình thường chỉ thấy thấp. thoáng mờ ảo.
Hai bậc thầy võ đạo còn lại cũng không hẹn mà đồng loạt nhắm vào phía chàng trai áo bào trắng.
"Phá Sơn Quyền!" "Vạn Hồn Phệ Tâm Trảo!" "Kinh Thiên Nhất Kiếm!"
Thực khí của Vô Cực ngưng tụ lại thành hình ảnh nắm đấm khổng lồ ngay giữa không trung.
Năm đấm uy lực oai hùng, khiến đám sát thủ kinh ngạc há hốc mồm. Diêm La rút trọng kiếm một mét từ sau lưng, sát ý dường như kết lại thành
thực chất, kết hợp với chân khí dào dạt tạo thành sát khí vô tận phóng ra từ thanh kiếm.
Bên kia, Ngự Quỷ nắm tay phải lại, huyễn hóa ra vô số quỷ ảnh, dường như có thể nghe thấy hàng trăm ngàn tiếng khóc...
Ba đòn tấn công trong nháy mắt tiến về phía khuôn mặt của Tiểu Kha.
Thế nhưng, cậu vẫn không làm gì cả, khiến Tiểu Hắc bất giác lo lắng đứng lên.
"Đúng là liều lĩnh!" Ba người thầm nghĩ trong lòng.
Đối mặt với các đòn tấn công, Tiểu Kha nhấc bàn tay trắng nõn lên, trong phút chốc, trên đầu ngón tay ánh lên vòng cung sét màu xanh tím.
Đôi mắt Tiểu Hắc tròn xoe chăm chú nhìn, chiêu này nó rất quen thuộc.
Áo bào trắng của Tiểu Kha lay động dù không có gió, vòng cung sét trên đầu ngón tay trong nháy mắt tạo thành ba con rắn sét dài hai mét.
"Cái gì!"
Ánh mắt ba người hiện lên sự hoảng sợ, chàng trai áo bào trắng này còn có bản lĩnh điều khiển sấm sét ưl
"Tay dẫn sét!"
Tiểu Kha nhíu mày, trong nháy mắt điều khiển rắn sét hướng về phía ba người, tốc độ nhanh như tia chớp!
"Không ổn rồi, mau lùi lại!"
Diêm La gào thét, lập tức đổi từ tấn công sang phòng thủ, dùng thân kiếm ngăn rắn sét.
Đùng đùng!
Ba con rắn sét tấn công ba người, nắm đấm ảo ảnh của Vô Cực lập tức tan biến trong chớp mắt.
Quỷ ảnh trong tay Ngự Quỷ cũng bị sấm sét đánh cho bốc khói.
Đòn tấn công này ẩn chứa uy lực khủng bố, khiến mọi người ở đây run như cầy sấy.
Dính đòn này khiến ba người đều phun máu, cơ thể bay ngược lại trước mặt mọi người, trượt dài mấy chục mét trên mặt đất.
Ba người bị thương nặng, khí thế gần như tan biến hoàn toàn.
Các sát thủ áo đen ngỡ ngàng nhìn các đường chủ, trong lòng thầm lo lắng. Chàng trai trẻ này chỉ tung một chiêu đã đánh lui ba bậc thầy võ đạo rồi! Nếu không phải tận mắt chứng kiến, có đánh chết chắc cũng không ai tin. Tiểu Kha đi đến chỗ đám đông, căng tràn khí thế.
"Thính Phong Thất Kiếm!"
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Uy lực cuồn cuộn phát ra từ thanh kiếm Kim Ô, mang theo khí thế hủy diệt.
Trong mắt họ, người mặc áo bào trắng kia hệt như thần chết đòi mạng, tay cầm lưỡi hái cướp đi sinh mệnh của mọi người."Anh bạn trẻ, xin hãy dừng tay!"
Một giọng nói hùng hồn nhưng lại mang nỗi buồn man mác bất chợt vang lên.
Những người áo đen còn lại ngay lập tức cảm thấy cả người nhẹ bẵng, uy lực mạnh mẽ đột nhiên biến mất.
"Hửm?” Tiểu Kha khó hiểu ngẩng đầu.
Lúc này, một bóng người đang đứng ngay vị trí cao nhất của căn cứ xuất hiện.
Người đó chắp hai tay sau lưng, mặc một bộ kimono.
Mái tóc hoa râm, thân thể già nua hơi khòm, nhưng đôi mắt lại sáng rực như Sao.
"Ta rất tò mò, không phải Luyện Khí Cảnh, cũng không phải Trúc Cơ Cảnh."
"Chẳng lẽ là Bán Bộ Trúc Cơ?"
Đám sát thủ áo đen nhìn chòng chọc người đó, tiếng hô kinh ngạc liên tục vang lên.
"Hình như là tổng đường chủ!" "Tổng đường chủ bế quan tám năm, sao hôm nay lại xuất quan?"
"Thực lực tổng đường chủ chắc chăn đã tăng lên rất nhiều, chúng ta được. cứu rồi."
"Ha ha ha, để xem cậu ta còn kiêu ngạo được bao lâu."
Ba người Vô Cực cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Tám năm trước, tổng đường chủ đã là bậc thầy võ đạo hậu kỳ. Đứng thứ chín trong bảng xếp hạng Thiên Bảng.
Danh hiệu Sát Hoàng!
Họ không dám tưởng tượng bây giờ thực lực của tổng đường chủ mạnh cỡ nào, e là đã chạm đến cảnh giới kia...
Tiểu Kha bất mãn nói.
"Ông trả chị... Vương Văn Nhã cho tôi, tôi không đánh nữa."
Sát Hoàng ngửa mặt lên trời cười to, nhấc chân đi về phía trước.
Khoảng không dưới chân ông ta như có từng bậc thang vô hình.
Đi trên không!
Hành động kỳ lạ này khiến ai cũng thầm líu lưỡi.
"Không biết anh bạn trẻ có danh hiệu không, thuộc sư môn nào?"
Nghe ông lão hỏi, Tiểu Kha kích động đáp:
"Tôi không nói cho ông đâu."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...