Ăn Mày Tu Tiên
Hai người Tiểu Kha trở lại lớp, đồ ăn vặt mà họ ôm trên tay khiến các bạn cùng lớp chảy nước miếng.
Tiểu Hổ và một số bạn cùng lớp khác vây quanh cậu, ánh nhìn đầy khao khát.
Cậu không chịu nổi những ánh mắt nóng bỏng này nên hào phóng lấy ra mấy gói que cay đưa cho mấy bạn.
Tiểu Hổ vui vẻ cầm lấy que cay, nhe hàm răng to trắng cười một cách ngây thơ.
Chỉ là cậu bé bị mất một chiếc răng cửa nên trông khá buồn cười.
"Cảm ơn anh Kha. Anh Kha thật tốt bụng. Từ nay về sau anh sẽ là đại ca của chúng em, em sẵn sàng vì đại ca mà lên thiên đường xuống địa ngục."
Tiểu Kha vội vàng ngắt lời bọn họ, cậu không thích cảm giác được tâng bốc.
Chẳng mấy chốc, chuông vào học buổi chiều lại vang lên.
Cửa phòng học bị đẩy ra, một người đàn ông có thân hình cân đối, làn da ngăm đen bước vào.
Thầy nào đây nhỉ, sao mình chưa từng gặp thầy bao giờ nhỉ?
Tiểu Kha nghi hoặc hỏi Đỗ Tử Mặc.
"Thầy ấy là giáo viên thể dục của chúng ta. Mỗi tuần đều có một tiết thể dục, nhưng hình như cậu vẫn chưa từng học tiết thể dục nào…"
Nghe vậy, cậu cũng biết nguyên nhân.
Trong hơn một tháng này, cậu mới đi học được sáu ngày.
Phần lớn thời gian đều bị chậm trễ, lại vô tình nghỉ tất cả các tiết thể dục…
Giáo viên thể dục bước lên bục giảng, giọng giảng bài to rõ.
"Xin chào các em, thầy là giáo viên thể dục của các em, Thái Quảng Khôn. Tiết này thầy sẽ dẫn các em đến sân bóng rổ, tất cả học sinh hãy xếp thành hàng…”
Cả lớp bước ra ngoài và chẳng mấy chốc đã xếp thành hai hàng trước cửa lớp.
Dưới sự hướng dẫn của giáo viên thể dục, Tiểu Kha bước vào một phòng tập bóng rổ mà trước đây cậu chưa từng đến.
Adv
Phòng tập bóng rổ rất rộng rãi và cũng đầy đủ cơ sở vật chất, đặc biệt là sân bóng rổ và sàn cao su cực kỳ sạch sẽ.
Giáo viên thể dục cho các học sinh đứng ngay ngắn, bắt đầu nhắc nhở mọi người chú ý an toàn.
Tiếp theo là một bài phát biểu hùng hồn.
"Các em, trong tiết này chúng ta sẽ luyện tập phát bóng bằng hai tay, nếu có thắc mắc thì phải liên hệ với giáo viên kịp thời. Ngoài ra, sau này con gái không nên mặc váy và con trai không nên mặc quần yếm trong giờ học thể dục.”
Nói rồi thầy đặc biệt chỉ vào Tiểu Kha.
"Sau này có tiết thể dục nhớ đừng mặc quần yếm nữa. Mặc quần yếm có thể chơi bóng rổ à?"
Tiểu Kha bối rối nhìn quần áo của mình, hôm nay cậu cố ý mặc quần yếm mẹ may.
Trong cái đầu nho nhỏ của cậu có dấu chấm hỏi thật to.
Quần yếm trông khá đẹp, tại sao lại không được phép mặc?
Giáo viên thể dục nói xong liền đi vào phòng thiết bị mang đến hơn mười quả bóng rổ.
Đỗ Tử Mặc thì thầm vào tai cậu.
“Anh Kha, quả bóng rổ này còn to hơn đầu anh nữa.”
Tiểu Kha không nói nên lời.
Bóng rổ được phát cho học sinh, cậu và Đỗ Tử Mặc cũng ôm một quả bóng rổ trên tay.
Adv
"Tiếp theo, các em đi theo tôi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...