Ấn Ký Thuộc Về Em


Viên Giai Hoan là bạn cùng phòng của cô, là một cô gái tốt.

Cô ấy vừa nghe thấy Hạ Chi cảm thấy Hàn Tiêu không tệ thì bèn lập tức giúp Hạ Chi lập kế hoạch yêu đương.


Ngày mai là thứ bảy, mọi người sẽ đến cửa hàng chơi boardgame, bọn họ đều là các thanh niên trẻ trung, không hẹn đi ăn chung một cách ngượng ngùng vào lần xem mắt chính thức đầu tiên, thay vào đó bọn họ sẽ làm quen với tư cách là bạn bè, sau đó xem sao rồi tiếp tục phát triển.


Tối thứ sáu, Ngôn Kha xách trà sữa về nhà như mọi khi.


Ở tiệm trà sữa xảy ra một chuyện rất thú vị, Ngôn Kha đẩy cửa bước vào, chủ tiệm nhìn thấy anh thì thở phào nhẹ nhõm, thậm chí tặng miễn phí cho anh.


Không có tham vọng không có nghĩa là không muốn kiếm tiền, nghe nhân viên tiệm phản hồi tuần trước có nam thần tới nhưng không uống trà sữa, cho nên lòng tự trọng và tự tin liên tục bị đánh bại, cái quái gì thế!

Thế là ông ấy hào phóng miễn phí cho anh luôn.



Ngôn Kha cất trà sữa vào tủ lạnh nhưng không thấy Hạ Chi về nhà, hỏi ra mới biết cô muốn xem mắt với người ta, sắc mặt anh lại trầm xuống, không thèm ăn cơm tối mà tự nhốt mình trong phòng ngủ cả đêm không ra.


Tưởng Phương Niên chơi LOL với anh vừa sợ vừa sướng rơn, đêm nay tính khí của bạn học Ngôn Kha hơi bất ổn, tàn bạo đến mức chỉ mải túm người trong game mà giết một cách quá đáng, cậu ta sợ kết thúc trận ra ngoài anh sẽ bị tố báo mất.


Nhưng Tưởng Phương Niên nằm không cũng thắng trận rất sung sướng, theo lý mà nói người luôn trầm ổn như Ngôn Kha biến thành kẻ khát máu như vậy, cậu ta nên hỏi, cậu ta nên…

‘Quad kill (Giết 4 liên tục)!’

‘Penta kill (Giết 5 liên tục)!’

‘Ace (Giết tất)!’

Thôi vẫn nên giữ im lặng thì hơn, giọng của cậu ta không hay bằng tiếng thông báo sự chết chóc từ máy tính.


Còn bên kia, Hạ Vân Chân cảm thấy thí sinh thi Đại học sinh hơi nhạy cảm là chuyện rất bình thường, bà và Ngôn Minh Hải sắp tới thời điểm có kết quả, con trai lo lắng bất an nên không quấy rầy.



Mười một giờ tối, Ngôn Kha nằm mở mắt thao láo trên giường.


Anh không nhịn được gửi tin nhắn WeChat cho Hạ Chi, giả vờ như không biết, hỏi tại sao cô không trở về.


Lúc ấy Hạ Chi quá buồn ngủ rồi, cô thấy Ngôn Kha nhắn tới, tưởng rằng anh đang quan tâm mình, vì thế nói hết kế hoạch sắp xếp của ngày mai cho Ngôn Kha mà không đề phòng chút nào.


Ánh sáng trắng trên màn hình hắt lên gương mặt tuấn tú lạnh lùng của thiếu niên, anh cong môi, muốn đến cửa hàng boardgame chơi ma sói đúng không.


Cũng được, đột nhiên anh cũng rất muốn chơi.

Hôm sau, Hạ Chi ngạc nhiên khi ‘tình cờ gặp’ em trai và các bạn của anh, Trần Lộ Hà cũng có mặt nhưng không thấy Giang Linh đâu.


Lần đầu tiên bạn cùng phòng thấy Ngôn Kha ngoài đời, dáng người anh cao gầy, đẹp trai trắng trẻo.

Anh mặc một chiếc áo trắng ngắn tay phối cùng sơ mi xanh lam nhạt, lại thêm nguồn năng lượng nhiệt huyết trong sáng sạch sẽ của giới trở nên cực kỳ bắt mắt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui