Ấn Ký Thuộc Về Em


Kỳ thật, thậm chí cho dù anh phát hiện ra có lúc không thể nào đè nén được, anh cũng chưa từng hối hận.


Đêm đó anh lại mơ thấy cô, là một giấc mơ đẹp kiều diễm đầy lưu luyến.


Cô mặc chiếc áo ngủ bằng lụa màu tím nhạt gợi cảm mê người kia mở cửa phòng ngủ của anh, bước chân không vững đi về phía anh, dáng dấp yểu điệu ngã vào lòng anh.


Dưới lớp vải mỏng xuyên thấu kia, bầu vú mềm to lớn của cô được dây nhỏ trói buộc, hai gò má ửng đỏ, bờ môi khẽ nhếch lên để lộ ra đầu lưỡi hồng mịn, dục vọng chảy xiết đang cần anh cứu gấp.


Còn anh, người em trai tốt nhất trên thế giới, làm sao nỡ để chị gái tiếp tục chịu khổ.

Một tay anh ôm cô vào lòng, cắn một cái kéo dây ra, bầu vú trắng noãn to lớn lập tức bật ra trước mặt anh, hơi thở nồng đậm mùi sữa.


Anh khẽ liếm làn da bị dây siết đến đỏ ửng, cắn lấy bầu vú cương lên dưới cái nhìn chăm chú của cô.


"A~"


Những tiếng rên rỉ dâm loạn của cô vang lên đúng lúc, ngón tay siết chặt bả vai nở nang của anh, khoái cảm mãnh liệt, dịch sữa trắng bóng bị anh mút tràn ra.


Chị của anh, Hạ Chi của anh đang trên giường của anh, điên đảo mây mưa một phen với anh, làm tình, thịt mềm quấn chặt lấy côn thịt to lớn của anh.


Cô rên rỉ, cô run rẩy, cô đỏ mắt gọi tên anh, tiếp đó, những lời muốn nói đều bị nụ hôn cuồng nhiệt của anh chặn lại.


Không cho phép cô từ chối, chỉ có thể chìm mình trong dục vọng sai trái với anh mà thôi.


Chị ơi.


Chị ơi, anh yêu em.


Hạ Chi còn ngái ngủ đi từ phòng ngủ đến phòng ăn, thiếu niên đang lặng lẽ ngồi cạnh bàn ăn sáng.



Cô ngáp một cái, vặn eo: "A~ Chào buổi sáng.

"

Ngôn Kha ngước mắt lên quan sát, trên người cô vẫn là bộ áo ngủ kia, đuôi tóc ngang vai rơi lên bờ vai tuyết trắng, tiếp theo là một mảng tím nhạt lớn mềm mại sáng như trân châu khiến cô trông càng dịu dàng hơn, trông rất đẹp và cũng rất thu hút.


Anh khó chịu cúi thấp đầu, ánh mắt rơi vào trong bát của mình.


Đáng chết, liếc nhìn cô một cái là có phản ứng, anh là người chứ không phải động vật, rốt cuộc tại sao lại không kiềm được chứ.


Hạ Chi ngồi xuống cạnh bàn, mở Wechat ra, cô phát hiện có mấy tin nhắn chưa đọc, cuối cùng cũng an tâm.


Tin nhắn trả lời của mẹ với bố dượng, hóa ra là hôm qua vẫn còn đang lặn lội đi đường, tín hiệu trên núi lại không tốt, cuối cùng đến sáng bọn họ mới có thời gian để báo bình an.


Bố dượng còn chuyển cho Hạ Chi năm nghìn tệ, là tiền sinh hoạt của hai chị em trong ba ngày, Hạ Chi trả lời rằng đừng lo lắng, cô sẽ chăm sóc tốt cho em trai, sau đó cúi đầu cầm đũa gỗ lên yên tâm thoải mái ăn bữa sáng được em trai mua cho.


Một phần bún bò nóng hổi và một phần bánh cam.


Mùi thơm và vẻ ngoài này, Hạ Chi vừa nhìn là biết nó được mua từ con đường Liên Hoa hơi xa khu cư xá cao cấp nhà họ Ngôn này, cũng chính là chợ bán thức ăn gần khu cư xá cũ mà Hạ Chi với mẹ Hạ Vân Chân đã từng sống trước đây.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui