Mà mấy bữa nay cô không thể về nhà được, cô không cách nào chịu đựng được việc phải ở chung một căn phòng với Châu Gia Hạo, thậm chí khi cô nhắm mắt lại cũng chỉ là khung cảnh đáng sợ bị cậu lao vao bản thân ở trước cửa sổ.
Chỉ đành đợi đến trời sáng rồi nghĩ cách vậy.
Lúc này, trong cửa hàng có khách tiến vào, cô nhân viên trở về vị trí làm việc của mình, không truy hỏi cô nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Châu Cẩm có hơi mệt mỏi nằm sấp lên bàn, đầu chôn chặt vào trong hai cánh tay.
Đêm nay tiêu hao của cô quá nhiều thể lực, trước tiên là bỏ chạy trong giấc mơ, rồi sau khi tỉnh lại phải chống cự với Châu Gia Hạo, cuối cùng bỏ chạy trong mưa. Thể lực của cô đã cạn kiệt từ lâu, cô mang theo cảm gáic đói bụng và mệt mỏi chìm vào trong giấc ngủ.
*
Ông chủ Tống là nhà kinh doanh bất động sản nổi tiếng ở Hồng Thành, tuổi quá ngũ tuần, nhưng vẫn chìm đắm trong rượu và gái đẹp. Ông ta và ba Chung, Chung Quốc Cường là bạn lâu năm, câu cửa miệng luôn là “lúc nhỏ đã từng ôm Chung Nghiên Tề”.
Ông ta mặc một bộ đồ thể thao màu đậm che đi cái bụng bia của mình, nhìn rất ra dáng một ông chủ lớn, khi ông ta cười lên, gần như chẳng còn thấy mắt đâu nữa.
Chung Nghiên Tề ngồi giảng hoà với ông ta cả đêm, cũng đã bị chuốc rất nhiều rượu.
Chợ Dịch Sơn hiện giờ đã là con phố cổ, đứng sừng sững ở thành phồ ven biển này mấy chục năm. Mấy năm gần đây càng ngày càng mục nát, suy yếu. Những người làm ăn tinh ý luôn có thể nhạy bén ngửi được mùi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhà họ Chung có rất nhiều bất động sản ở Dịch Sơn, một khi bị tháo dỡ, nhất định sẽ thu được số tiền không nhỏ. Ông chủ Tống chỉ cần suy nghĩ một lúc, dường như đã có thể ngửi được mùi tiền rồi.
Ông chủ Tống tôn sùng văn hoá uống rượu ở nơi đây, uống đến đêm muộn, Chung Nghiên Tề đã bước chân không vững. Hai năm nay anh rất ít khi tham gia tiệc rượu cường độ mạnh như vậy, đột nhiên lại uống nhiều thế này, anh cảm thấy nội tạng bên trong đã không chịu an phận mà va đụng khắp nơi rồi.
Lý Tịnh lái chiếc xe Cayenne của Porsche, chở ông chủ Tống và Chung Nghiên Tề ở phía sau, đi xuyên qua màn mưa.
Ông chủ Tống ở khu biệt thự ven biển phía Tây của Hồng Thành, là một trong những bất động sản mà công ty họ khai phát, cách chợ Dịch Sơn ở trung tâm thành phố rất xa. Dù rất ít xe chạy vào ban đêm, nhưng vẫn lái hơn ba mươi phút mới tới.
Lý Tịnh dìu ông chủ Tống vào bên trong, lúc trở lại thì thấy Chung Nghiên Tề vươn người, tay đỡ ở ghế lái phụ, đầu rũ ruống.
“Anh Bảy, không sao chứ?” Lý Tịnh tiến đến hỏi thăm.
Đêm nay lái xe chở ba người say rượu, ngay cả Lý Tịnh cũng cảm thấy mệt mỏi rồi.
Chung Nghiên Tề ngẩng đầu, vành mắt đỏ ửng, đôi môi cũng có chút nhợt nhạt, nhìn anh có vẻ không dễ chịu.
Anh ngả người về sau, dựa vào ghế, tay đặt trên bụng, lắc đầu.
“Đau đầu sao?” Lý Tịnh ngồi ở ghế lái, cẩn thận hỏi.
Chung Nghiên Tề không trả lời, ra lệnh dứt khoát: “Lái xe.”
Anh không nói trở về đâu, Lý Tịnh nhìn bộ dạng này của anh, nên không dám đưa anh về Hoa Lâm Thịnh Thế, anh ta dự định sẽ đưa anh về phòng nghỉ ngơi ở Seabed. Ít ra ban đêm ở đó còn có người, có thể quan sát được.
Trên đường về đi ngang qua đoạn đường gập ghềnh, là con đường chính đang tu sửa ở phố Tây, toàn là những ổ gà, rất khó đi.
Trong xe không thoáng gió, mùi rượu toả khắp, thậm chí trên ghế còn thoảng thoảng mùi của nó, khiến người ta buồn nôn.
Chung Nghiên Tề ôm ngực ngồi dậy, mắt anh nhắm chặt, sắc mặt rất khó coi.
“Dừng lại, tôi muốn xuống xe.”
Lý Tịnh vội vàng dừng xe lại. Anh ta bung dù ra, vòng qua một bên mở cửa xe, dìu Chung Nghiên Tề xuống.
“Anh Bảy, anh đợi ở đây một chút, tôi vào trong mua ít đồ.”
Chung Nghiên Tề được Lý Tịnh dìu đến đứng ở mái che mưa trước cửa cửa hàng tiện lợi, cuối cùng đã có thể hít thở không khí trong lành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...