An Bài


21/04/2023
Một buổi sáng nữa lại bắt đầu như thường ngày.

Gia Hân tỉnh lại sớm trên chiếc giường thân yêu của mình.

Cảm giác nhớp nháp lay cô tỉnh giấc mặc dù cô thật sự không muốn thức giấc chút nào.

Một mùi hương khó ngửi thoang thoảng qua đầu chóp mũi khiến cô không thể nào không đưa tay bịt mũi mình ngay vào luôn được.

Không biết mùi từ đống rác thối um nào theo làn gió thổi bay vào cửa phòng của cô làm cho căn phòng sặc mùi thối nồng nặc.
Khó chịu nheo mắt tỉnh trong sự khó chịu, Gia Hân cảm thấy bản thân mình khỏe hơn trước rất nhiều, cảm giác nóng sốt cũng không còn tồn tại nữa, sức sống quay trở lại khắp cơ thể khiến cô dư thừa năng lượng hơn bao giờ hết.
Nhưng mà đưa mắt nhìn lên giá sách ở góc tường, cô có thể đọc được ngay tựa đề và tác giả của những cuốn sách được dựng ngay ngắn ở xa nhất, chuyện mà thường ngày cô sẽ không làm được.

Tiếng nói chuyện ăn uống ở quán bún bán buổi sáng ở gần nhà cô cũng được thu vào trong tai mặc dù khoảng cách nó khá xa phòng của cô và người bình thường cũng khó có thể nghe được chúng.
Sau một buổi tối sốt nóng và lạnh thay luân phiên liên tục để hành hạ cô, các giác quan của cô đã nhạy bén hơn trước.

Điều này thật kỳ lạ bởi vì theo như thầy cô nói thì phải còn rất rất lâu nữa tới pháp lực đạt được tới cảnh giới thứ 5 thì lúc đó các giác quan mới được phóng đại, xúc giác có thể cảm nhận được khí ngũ hàng, tai có thể nghe được xa nhiều dặm, mắt có thể nhìn rõ khoảng cách phía trước hơn và có thể nhìn thấy rõ được thần, yêu và ma.

Tùy theo từng môn phái mà những cấp bậc lại được chia khác nhau, nhưng môn phái của cô được chia thành chính cấp còn gọi là Cửu Giai.

Mỗi khi tấn cấp thì sẽ tiến hành bài trừ độc tố trong cơ thể một lần bởi vì cơ thể luôn tích tụ độc tố từ những thứ chúng ta ăn và uống hằng ngày.

Khi các để tử đạt cảnh giới nhất định thì cứ mỗi một cấp thì sẽ được cấp cho một tiền xu có lỗ vương ở giữa để biểu thị thân phận.

Cô được thầy Long cấp cho 3 đồng tiền xu để dùng làm pháp bảo tuy nhiên chắc là vì cô được cất nhắc chứ pháp lực của cô lúc trước thì đừng có mong mà sở hữu được nửa đồng nữa chứ đừng nói là một đồng.
Nhưng chưa hết, cô cảm thấy được trong cơ thể mình có một dòng linh khí thuần túy mãnh liệt luân chuyển trong từng mạch máu của cơ thể.

Thấy thần kỳ, cô đưa tay bắt ấn búng ra một luồng khí vào chiếc đệm lưng ở trên chiếc ghế dài sát cửa sổ.

Bất ngờ thay, chiếc gối như có một lực tác động thật mạnh búng văng mạnh ra khỏi ghế.
Không ngờ sau một buổi tối sốt cao không ngừng nghỉ, sức mạnh tiềm ẩn được ẩn dấu trong người cô lại xuất hiện ư?

Đang tự hỏi trong lòng thì mùi hôi thối vẫn tản ra trong không khí không ngừng nghỉ khiến cô cau mày không thôi.

Bực mình cô bước ra khỏi giường nhưng vừa quay đầu tính dọn dẹp gra giường thì thấy nệm cùng gối đầy một màu đen đúa bẩn thỉu, mùi hôi từ nó bốc lên tưởng chừng có thể sặc chết một con mèo.
Nhìn lại bộ áo quần trên người cùng đã nhuốm màu đen y hệt, hóa ra mùi thối um đấy được phát ra từ trên người cô.

Chắc là khi cô ngủ mê mệt thì cơ thể đã vào chế độ đào thải độc tố thông qua da cho nên nó đã dính trên cả quần áo cũng như nệm giường.

Không chịu nổi được nữa, Gia Hân tới lôi toàn bộ nệm giường vứt xuống sàn rồi xông vào phòng tắm rửa cho hết mùi môi thôi.

Tưởng chừng như cả thế kỷ, cô mới kì cọ hết lớp tế bào chết cùng với chất đen hoen rỉ ra từ cấp tế bào.

Thay một bộ áo quần mới thì cơ thể cô trở nên thoải mái hơn bao giờ hết.

Nhưng mới bước ra khỏi phòng tắm, đống chăn nệm bẩn thỉu hôi hám đấy làm cho cô đau đầu không thôi.

Nếu đưa ra tiệm giặt là chắc người ta tưởng cô phóng uế lên rồi đem ra ngoài tiệm mất để xử lý mất.

Thôi vậy, sáng sớm đã phải vận động mạnh rồi.
Lại kỳ cọ xả qua lớp chất bẩn dường như đã khô lại sau một đêm khoảng nửa tiếng, phía bên ngoài có tiếng mở cửa phòng đi vào.

- Miêu ơi con hết sốt chưa? – Ông Mạnh bước vào hỏi han con gái nhưng trên giường thì không có ai nhưng trong phòng vệ sinh thì lại vang vọng tiếng vò quần áo.
Đi lại gõ gõ vào cửa nhà vệ sinh hỏi:
- Còn ốm mà sao sáng sớm con lại đi giặt đồ vậy?
- Con khỏe rồi ạ.

Sáng ra thấy chăn nệm dơ quá nên con muốn xả qua để đưa lên máy giặt ạ.

– Vắt vắt nước từ trong chiếc dra ra ngoài, Gia Hân thề rằng sẽ học được phép giặt giũ chứ lâu rồi không giặt tay khiến cho cả cơ thể vừa mới tắm xong của cô lấm tấm mồ hôi.

Nhưng nếu mà cô nhận được câu trả lời là không có phép đó đâu của thầy Long thì chắc cô sẽ shock mất, nhưng mà việc này để nói sau.
Cửa phòng vệ sinh được mở ra và cô gái xinh đẹp chào đóng ông Mạnh bằng một nụ cười rạng rỡ như thường ngày.


Thấy con gái mình có vẻ khỏe mạnh hơn ngày hôm qua thì ông mừng rỡ thở hắt ra:
- Đừng có thấy mới khỏe một chút lại làm việc quá sức nhé con.

Chút nữa xuống ăn sáng rồi uống một chút nước cam nhé.

– Nói rồi ông chạy xuống dưới nhà để xem bản tin thời sự buổi sáng.
Gia Hân thì sau khi tống khứ được đống chăn đệm vừa giặt thì phủi phủi tay đi xuống dưới nhà.

Từ tối hôm qua thì Gia Hưng không có về nhà cho nên sáng nay chỉ có 3 người cùng nhau ăn bữa sáng.
Bữa sáng dù vắng bóng một người nhưng vẫn trôi qua như thường này, những câu chuyện buổi sáng cũng như những câu nói dạy bảo của người mẹ cùng với những lời nói ân cần của người cha, khung cảnh trong gian bếp vẫn đầm ấm như vậy, chưa bao giờ thay đổi.
oOo.
Bởi vì đã khỏe hơn cho nên hôm nay cô phải đi làm, còn có nhiều chuyện cần cô phải xử lý, nếu nghỉ ngày hôm nay thì thứ hai tuần sau sẽ là địa ngục đối với cô với những công việc chất đống dồn lại từ tuần trước.
Sáng nay bà Liên không có tiết cho nên cùng chồng lái xe chạy tới công ty, trước khi đi còn dúi cho cô một hộp cháo được đậy kín trong hộp giữ nhiệt để cho cô ăn trưa vì không muốn cô vừa mới sốt xong lại ăn đồ ăn lung tung.

Và đương nhiên cháo này thì vẫn do ông Mạnh nấu từ sáng.
Khi tới công ty thì mọi người hỏi cô tới tấp là đã khỏe hẳn chưa, sao không để thứ hai tới rồi đi làm.

Cô tươi cười đáp trả lại nhưng cũng không dám đụng vào người họ, bởi vì cô cảm thấy cô vẫn chưa khống chế được linh khí có trong cơ thể, lúc sáng suýt nữa đã đánh bay bình gốm sứ Chu Đậu yêu quý mà ông Mạnh đặt người ta chuyển từ Hải Dương về.

Cô sợ nếu cô đụng vào người họ thì không kiềm chế mà phát khí đánh lên người họ, với cấp bậc hiện tại của cô thì người bình thường có thể bị thương lên lục phủ ngũ tạng.
Trước khi đi cô đã gọi điện thoại cho thầy Long, ông ấy bảo cô nên cẩn thận, và yêu cầu cô phải tới ngay nhà ông sau khi làm việc xong bởi vì ông ấy cần xác minh một số thứ.
Nhưng mà vừa tới chỗ ngồi thì mọi người trong nhóm cuống quýt cả lên.

Thấy lạ cô hỏi:
- Sao mà mấy đứa không chịu về chỗ ngồi chuẩn bị quay đi mà sao lại đứng hết cả đây thế này?
- Chị ơi hôm nay có lịch quay mà Thanh Nga vẫn chưa tới luôn đó chị.

Nhưng mà chuẩn bị tới giờ quay để makeup rồi nhưng mà cô ấy vẫn chưa tới, gọi điện thì không nghe máy.

– Kiều Oanh lo lắng nói.


- Không biết cô ấy có gặp chuyện gì không nữa.

– Minh Ngọc đứng một bên cũng sốt sắng nói.
Gia Hân nghĩ lại, hôm qua cô ấy có một màn khí đen kịt bám theo, sợ là đang xảy ra chuyện rồi.

Cô vội vàng hỏi lại:
- Mọi người đã tới nhà cô ấy chưa? Để chị đi với mọi người, có thể cô ấy đã xảy ra chuyện rồi.

– Nói rồi bảo Duy Khánh và Thư trợ lý của Thanh Nga đi cùng cô.

Nếu dự đoán của cô là sự thật thì phải gọi thêm một nam đi theo cùng để cho an toàn.
Nói rồi mọi người xuất phát đi luôn, trước khi đi Minh Ngọc cùng hỏi tại sao cô lại nói như vậy như sự việc cấp bách, cô cần giải quyết trước việc này rồi mới có thể giải thích cho cô ấy được.
oOo.
Duy Khánh có cố lái xe nhanh thế nào đi chăng nữa thì sau gần 20 phút, 3 người bọn cô mới tới chung cư của Thanh Nga.

Vì khu chung cư có bảo vệ canh cổng ở ngoài nên bọn cô phải thuyết phục là chủ căn hộ đang có vấn đề hết gần 30 phút mới cho 3 người cô vào.

Trong lúc đó thì Thư vẫn cố gắng liên lạc với Thanh Nga nhưng vô vọng.
Bảo vệ đứng tuổi bị mọi người hối thúc cũng hơi khó chịu, vừa rút thẻ phòng dự phòng của phòng 902 vừa nói:
- Tôi nói mấy cô mấy cậu, có chuyện gì thì gọi cho chủ căn hộ trước có được không? Mới sáng ra đã kêu gào người ta có chuyện.

Tôi còn bận nhiều việc lắm.

– Nói rồi ông dùng chìa khóa dự phòng để mở cửa phòng.
Khi cửa ra vào được bật mở thì một luồng không khí lạnh lẽo tràn ra ngoài hành lang, trong nhà không có bất kỳ một tiếng động nào.
Duy Khánh bước qua người bảo vệ rồi tiến vào trong phòng.

Trong ngày hè nóng nực như thế nào mà không khí trong phòng khiến anh ấy lạnh run lên từng cơn, còn căn nhà bí bạch thì hiện rõ mồn một trước mặt mọi người.
Trong phòng khách đồ đạc ngổn ngang như vừa có trộm đột nhập, mọi đồ đạc bị xáo tung ra khỏi vị trí vốn có của nó khiến người tiến vào hoảng hốt không thôi.

Chú bảo vệ đứng phía sau cũng bất ngờ vì không ngờ căn phòng này sẽ trở nên như thế này nên lẩm bẩm: "Chúng tôi trông rất kỹ nên sẽ không có ai khả nghi tiến vào trong chung cư đâu."
Vờ như không nghe thấy ông ta nói, Gia Hân tiến vào căn phòng ngủ đang đóng chặt.

Căn nhà này là dạng chung cư với đầy đủ nội thất có hai phòng ngủ.

Bởi vì Thanh Nga ở một mình cho nên căn phòng dư còn lại được cô ấy để quần áo lúc này đang mở tung ra.
Càng tiến vào gần với căn phòng, âm khí càng ngày càng nặng.


Phía sau Thư trợ lý nói:
- Tại sao em lại có cảm giác lạnh lạnh sống lưng như thế này nhỉ?
Cô ấy chưa nói hết câu thì cửa phòng bật mở, có một luồng khí đen bật mạnh ra khỏi phòng, lao đến đám người bọn cô đang đúng chụm lại với nhau ở phòng khách.

Ngoài cô ra thì không ai có thể nhìn thấy thứ đó là gì ngoài một bóng đen đen kịt và mang đến cảm giác lạnh lẽo khó tả.

Mọi người vội vàng tránh né nó lao vào người còn Gia Hân thì rút chiếc đồng vòng tay đồng xu ra rồi nhắm chuẩn vứt vào nơi mà quỷ nhi đang nhe răng nhe lưỡi muốn tấn công người lao tới.
Khi chiếc vòng đánh tới chỗ con quỷ thì nó ré lên đầy đau đơn, tiếng thét của nó mang tần số cao đến nỗi khiến âm thanh đánh vào màng nhĩ khiến người nghe đau đớn.
Vừa hét lên gọi mọi người dùng tay bịt tay lại, Gia Hân vừa phát khí tạo thành một vòng bảo vệ bản thân, vừa tiến tới chỗ con quỷ nhi đang nằm lăn ra đất gào thét.

Vừa hay, cô đang muốn thử xem khả năng của bản thân có sử dụng được phép thu quỷ của cấp thứ 5 không cho nên nên bắt ấn, truyền khí vào 3 đồng xu đang nằm trên người con quỷ vừa niệm khẩu quyết: "Thái Thượng lão quân sát ngã quỷ, dữ ngã thần phương.

Thượng hô ngọc nữ, thu nhiếp bất tường.

Đằng sơn thạch liệt, bột đới ấn chương.

Đấu đái hoa cái, túc nhiếp quỷ la.

Tả phù Lục Giáp, hữ vệ Lục Đinh.

Tứ phương bát hướng, kích phát thần ấn.

Thu phục quỷ ma, cấp cấp như luật lệnh*".
Vòng tay như nghe hiểu, sợi dây đỏ trở nên dài ra và quấn quay người quỷ nhi đã ngừng gào thét.

Đôi mắt đỏ của nó tràn đầy oán hận nhìn thẳng Gia Hân như muốn nhào lên cắn xé cô.
Thấy con quỷ bị bắt lại và khó lòng nào tránh thoát, Gia Hân tiến lên và dùng tay xách con quỷ lên rồi nói:
- Không ngờ thứ tác oai tác quái là ngươi à?
Để lại phía sau lưng 6 con mắt đang nhìn cô với vẻ không tin được và bái phục.
oOo.
*Câu này mình chế từ Sát Quỷ chú nhưng mà chế lại một ít của mấy câu dưới cho nên sẽ thấy phần trên dùng từ Hán Việt phần dưới thì hơi fail lòi.
Mộng Miên: Hôm nay trở trời quá nên trở lười, nhưng mà mình đã cố gắng bắt ép bản thân để viết cho xong chương này.

Chương này cũng khá dài á cho nên hy vọng mọi người sẽ thích..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui