Ám Nhật


Trong khoảng thời gian này quân Lương vẫn chưa giao chiến trực diện cho nên tất cả những trang bị mới của họ vẫn chưa lộ hết cho hai nước biết.

Chỉ có máy bắn tên được cải tiến thêm lần nữa ở Liên Cực Cảng là đã bị lộ hoàn toàn khả năng của nó khi mà thuỷ quân nước Giang liên tục tìm cách thăm dò.

Họ cũng phải trả giá một chút tuy nhiên vẫn không đáng là gì với quy mô của thuỷ quân nước Giang.

Hiện tại tàu chiến nước Giang hoàn toàn không tiến lại khu vực gần bờ biển của Liên Cực Cảng.

Những thuyền nhỏ chở muối của nước Lương cũng vì thế mà thuận lợi hơn khi vận chuyển muối.

Lực lượng thuỷ quân của nước Lương cũng dần dần được hoàn thiện tuy nhiên chắc chắn là rất nhiều năm nữa họ mới có thể giao chiến với thuỷ quân nước Giang.Lúc này cả hai đội quân được trang bị tốt nhất của nước Lương là Cấm Vệ Quân và Hắc Long Quân đều đã được trang bị hoàn toàn vũ khí mới.

Hắc Long Quân cũng đã tăng được số lượng lên 1 vạn 5000 người.

Hiện tại sức chiến đấu của Hắc Long Quân đã gần ngang bằng với một đại doanh của nước Lương.

Thật ra Hắc Long Quân thỉnh thoảng vẫn giao chiến với quân Thịnh vừa để họ có cơ hội thực chiến vừa để cho quân Thịnh không thể thăm dò được quá nhiều về khu vực Thiên Mộ.

Nơi đây hiện tại đã có thể coi là kinh đô của người Lạc.

Bốn thành trấn xung quanh Thiên Mộ đều đã tăng đáng kể về cả dân số lẫn quy mô xây dựng.

Hiện tại người Lạc cùng với Hắc Long Quân đủ sức để chống đỡ bất kỳ đợt tấn công nào cho đến khi có tiếp viện đến.Nhờ có trang bị được nâng cấp cho nên rõ ràng là Hắc Long Quân càng lúc càng mạnh.

Hiện tại kỵ binh nước Thịnh chỉ có thể áp đảo bọn họ bằng số lượng chứ nếu đánh với lực lượng ngang bằng thì Hắc Long Quân chắc chắn sẽ chiến thắng.

Chỉ là thương vong của họ vẫn không được giảm thiểu do chiến giáp vẫn là kiểu cũ.

Hắc Long Quân cũng chính là đối tượng thử nghiệm của Lương An cho nên nhận được những tin tức này Lương An càng quyết tâm hơn về vấn đề nâng cấp chiến giáp.

Những mẫu thử nghiệm vẫn liên tục được làm ra nhưng chưa có mẫu nào đạt tiêu chuẩn.

Phần lớn đều là do quá nặng, việc cân bằng giữ khả năng phòng ngự và trọng lượng làm cho Lương An vô cùng đau đầu.

Mặc dù giáp sắt rèn bằng quặng tốt nhất đã giảm kha khá trọng lượng nhưng nếu trang bị đầy đủ thì sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến tốc độ hành động cũng như di chuyển đặc biệt là kỵ binh.Hộ Long Sơn Trang cũng rất tích cực tham gia khi họ thu thập đủ các loại giáp tồn tại ở đủ các thời kỳ cũng như ở các nước khác để so sánh.


Dựa vào đặc điểm chiến đấu của nước Lương để tinh chỉnh lại chúng cho hợp lý.

Cũng có vài mẫu khá ưng ý của Lương An tuy nhiên chúng lại khó sản xuất do đòi hỏi việc chế tạo công phu.

Như vậy thì rất khó để phổ biến trong toàn quân được.

Ngược lại thì những nghiên cứu này đã giúp cho các vị tướng quân của nước Lương đều được hưởng lợi khi mà chiến giáp của họ những người quan trọng nhất của quân đội nước Lương đều đã được nâng cấp lên.Ngay cả bộ giáp của Diệp Tinh Hà cũng được nâng cấp.

Lương An luôn đặt an toàn của Diệp Tinh Hà lên trước hết còn bộ giáp đen của Lương An thì vẫn như vậy.

Chủ yếu là vì rất khó để làm tổn thương Lương An.

Với lại càng lúc Lương An sẽ càng hạn chế ra trận hơn vì bản thân Lương An cũng như vì nước Lương.Về mặt lý thuyết thì chiến giáp mới của nước Lương đã được xác định bố cục sơ bộ khi có giáp chính ở ngực và lưng và bằng sắt.

Giáp vai và vùng thắt lưng là bằng da.

Mũ giáp có hơi lớp khi bên trong bọc một lớp vải để tạo độ dễ chịu khi đội còn bên ngoài làm bằng sắt.

Độ dày của lớp mũ sắt thì vẫn chưa được quyết định do chưa thể thử nghiệm được sức chống chịu của mũ.Lương An vẫn cần một cuộc chiến để thử nghiệm cho những thay đổi này.

Vì thế mà quân Lương đang tính toán để xuất quân.

Tất nhiên là chỉ huy vẫn là Diệp Tinh Hà, hoàng hậu của nước Lương vẫn luôn có hứng thú với mấy việc thế này.

Người ta cứ nghĩ Diệp Tinh Hà có tính cách thích chém giết nhưng thực ra không phải.

Diệp Tinh Hà tham chiến vì đản bảo chiến thắng cho nước Lương.

Hơn ai hết Diệp Tinh Hà cực kỳ quý trọng tính mạng của những binh sỹ dưới quyền.

Diệp Tinh Hà giết càng nhiều thì họ càng có khả năng sống sót quay về cho nên trên chiến trường người ta mới thấy Diệp Tinh Hà đáng sợ đến như thế.

Hơn nữa Diệp Tinh Hà đã từng nói thế này: "Lúc nào người Hạ còn chưa thống nhất thì lúc đó những người đồng bào còn chém giết lẫn nhau.

Đời này chúng ta không làm thì đời con cháu chúng ta sẽ phải làm.


Muốn con cháu được hưởng thái bình thì chúng ta phải chịu đựng sức nặng của những mạng sống đó".Lần này Diệp Tinh Hà sẽ mang theo Hắc Long Quân tham chiến.

Họ đã từng chiến đấu cùng Diệp Tinh Hà mấy lần cho nên họ hiểu được phải làm thế nào để phối hợp với Diệp Tinh Hà cho tốt.

Kế hoạch thì như vậy còn thánh chỉ thì vẫn chưa có.

Lương An vẫn chưa quyết định được địa điểm và thời gian chiến đấu khi mà mùa đông đã đến và thời tiết đã lạnh hơn rất nhiều.Ngay cả khi thời tiết có xấu hơn thì khả năng của Hắc Long Quân vẫn không thay đổi vì họ vốn đã quen với thời tiết khắc nghiệt ở phương Bắc của nước Lương.

Dù nóng hay lạnh thì những con Thiết Mã vẫn duy trì được tốc độ của mình một cách bình thường.Một số lượng nhất định những chiến giáp kiểu mới của nước Lương đã được gửi đến cho Hắc Long Quân.

Họ đã trang bị nó và đã sẵn sàng lên đường.

Chỉ còn đợi quyết định của Lương An và nó đã đến đúng như mong đợi: "Theo hoàng hậu đi về phía đông".

Thánh chỉ chỉ có mấy chữ như thế.

Thật ra mệnh lệnh này rất quen thuộc với Hắc Long Quân khi lần trước họ cũng nhận được mệnh lệnh y như thế.

Lần này Diệp Tinh Hà cũng đến và dẫn họ về phía đông.

Hắc Long Quân cứ thế vượt qua cả lưu vực sông Đông Giang trong sự lạnh lẽo của mùa đông.

Họ tiến thẳng đến khu vực Liên Cực Cảng.Dù là đang trong mùa đông không tiện xuất quân thì quân Giang ngay khi nhận được tin báo về việc có một đội kỵ binh nước Lương đi vào Liên Cực Cảng thì đã bắt đầu trong tư thế phòng ngự sẵn sàng chiến đấu.

Quân Giang lần này chỉ có ý định phòng ngự bên trong các căn cứ chứ không hề có ý định giao chiến với quân Lương bên ngoài.Hắc Long Quân vào bên trong cảng thì nghỉ ngơi dưỡng sức sau thời gian di chuyển.

Ở đây Diệp Tinh Hà mới nhận được bản đồ của khu vực tác chiến chính thức.

Khu vực chuẩn bị giao chiến là một cảng biển của nước Giang.

Nơi đây không hoang vu như Liên Cực Cảng mà là một nơi sầm uất.

Nó là cảng biển lớn ở phía đông nam nước Lương.


Xưởng đóng tàu ở đây cũng lớn hơn nhiều so với ở Lương Cực Cảng lúc trước.

Hơn nữa nơi đây còn trạm cuối để những con tàu buôn từ Đông Quốc cũng như Hải Quốc cập cảng.

Và nếu như họ muốn đến nước Lương thì họ bắt buộc phải vào đây để tiếp tế.

Nơi đây được gọi là Cảng Nam Hải.Quân Giang ở đây có khoảng gần 1 vạn người chưa kể thuỷ quân trên tàu.

Nếu tỉnh tổng cộng thì họ có khoảng 2 vạn khi khoảng hơn 1 vạn thuỷ quân ở dưới hơn 12 tàu chiến cỡ trung bên dưới bảo vệ cảng cũng như xưởng đóng tàu.

Thành trấn ở bến cảng không lớn lắm hơn nữa cũng không có tường thành bảo vệ cho nên sức phòng ngự của nơi này không cao.Theo đúng kế hoạch, thuỷ quân nước Lương lên đường làm mồi nhử.

Khi thuỷ quân nước Lương di chuyển thì lực lượng bao vây bên ngoài của nước Giang cũng chuẩn bị hành động.

Sự chú ý của lực lượng nước Giang tập trung hết vào dị động ở dưới biển mà không để ý cùng lúc đó lực lượng bộ binh của nước Lương đã rời khỏi căn cứ ở Liên Cực Cảng.

Đang là mùa đông cho nên lực lượng bao vây bên ngoài không đông.

Dù vậy thì vẫn đủ áp đảo thuỷ quân chưa có kinh nghiệm chiến đấu của nước Giang.

Lực lượng vừa mới xuất phát từ Liên Cực Cảng đã nhanh chóng phải quay về khi không muốn bị tổn thất hoàn toàn.Tuy nhiên bộ binh của nước Lương đã nhanh chóng tiếp cận được Cảng Nam Hải.

Dù vậy thì họ vẫn chưa tấn công ngay mà vẫn dừng lại từ khá xa khu vực cảng để quan sát.- Nương nương chúng ta đang đợi cái gì?- Mồi nhử?- Chúng ta có mỗi nhử?- Cứ chờ đi.Sau đó khoảng 2 ngày quả nhiên có một đội tàu nhỏ của nước Lương tiến đến vùng cảng này.

Đội này không phải từ Liên Cực Cảng thoát ra được mà là từ Cảng Bạch Sa đi vòng qua trong lúc Liên Cực Cảng đánh lạc hướng giúp.

Và đội tàu này đã đến được Cảng Nam Hải.Thuỷ quân nước Giang dù rất bất ngờ thì cũng nhanh chóng lên tàu chiến đấu với hải quân nước Lương.

Ngay khi những con tàu này rời cảng thì lực lượng Hắc Long Quân lập tức ập vào tấn công thành trấn ở nơi này.

Dù thủ quân ở đây có đến cả vạn người nhưng họ hoàn toàn không phải là đối thủ của Hắc Long Quân.

Hơn nữa họ nhận ra một điều rất đáng sợ là cung tiễn của họ chẳng thể xuyên thủng được áo giáp của Hắc Long Quân.

Đặc biệt là đội kỵ binh thiết giáp đi đầu.

Tên của họ thậm chí còn văng ra khi va chạm với khiên chắn của đội kỵ binh này.

Sau đó thì họ bị áp đảo hoàn toàn bởi Hắc Long Quân và đặc biệt là Diệp Tinh Hà.

Lần này Diệp Tinh Hà hoàn toàn không sử dụng đến nội khí, dù vậy thì vẫn có rất nhiều binh sỹ nước Giang nằm xuống dưới hai thanh Phượng Dực Đao.Hải quân nước Giang đang giao chiến bên ngoài thì lại nhìn thấy bên trong cảng xảy ra biến số cho nên họ vừa chiến đấu vừa cử một tàu đi báo cáo tình hình.


Lực lượng của hải quân nước Lương chắc chắn là không đấu lại đối thủ cho nên việc duy nhất họ làm chính là bằng mọi giá cập vào cảng được rồi nhờ vào bộ binh trên bờ bảo vệ cho họ.

Lực lượng xạ kỵ của Hắc Long Quân nhanh chóng được triển khai ra bờ biển bắn yểm trợ cho tàu chiến của nước Lương cập bờ.

Dù họ vẫn mất vài tàu thì trong mười mây tàu xuất phát từ cảng Bạch Sa cũng có đến gần chục tàu thành công cập vào bờ.Ngay lập tức thì lực lượng của Hắc Long Quân cùng với binh sỹ của hải quân nước Lương hợp thành phòng tuyến không cho tàu của nước Giang quay vào cảng.

Ý đồ của họ rất rõ ràng là chiếm khu vực này.

Hải quân nước Giang không thể để mất nơi này cho nên cũng liều chết để quay về.Trận chiến ở bờ biển trờ nên vô cùng khắc nghiệt.

Hai bên đang tiêu hao lẫn nhau và tất nhiên là quân Lương có lợi thế nhờ Hắc Long Quân.

Đặc biệt là xạ kỵ của họ đang rất đáng sợ với quân sỹ nước Giang.

Toàn bộ khu vực bờ biển lúc này đã bị họ kiểm soát hoàn toàn.Bên trong thì Diệp Tinh Hà cũng gần như huỷ diệt số bộ binh phòng thủ ở đây.

Và lực lượng chính của Hắc Long Quân bắt đầu tràn ra ngoài bờ biển.

Lúc này thì hải quân nước Giang rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan khi mà vào cũng không được mà quay ra cũng không được.

Họ mà bỏ nơi này thì sẽ bị trách phạt rất nặng mà đi vào thì khả năng là sẽ không có cơ hội sống sót.

Dù vậy thì vì tính mạng quân sỹ của mình.

Chỉ huy hải quân nước Lương vẫn gia lệnh cho tất cả những người có thể lập tức lên tàu rời đi.

Hơn nữa còn báo cho lực lượng đa phong toả ở Liên Cực Cảng rời đi.

Bởi vì mất nơi này thì sẽ không có chỗ tiếp tế cho họ nữa.Hải quân nước Giang buộc phải rút khỏi Cảng Nam Hải để bảo toàn lực lượng.

Còn lực lượng nước Lương thì đã ngay lập tức di chuyển.

Hắc Long Quân đang lên đường quay về.

Nhiệm vụ của họ đến đây đã chấm dứt.

Tiếp quản nơi này là nhiệm vụ của quân sỹ từ Liên Cực Cảng đang trên đường đến đây bằng cả đường thuỷ lẫn đường bộ.

Đường bộ thì đã xuất phát trước khi họ đi sau Hắc Long Quân chỉ một ngày.

Còn đường thuỷ thì ngay sau khi thấy quân Giang ngoài biển rút đi thì họ cũng lên đường..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận