Ám Nhật


Lâm Hảo bị đòn tấn công của Lương An làm cho bị thương cần phải mất vài ngày để hồi phục trở lại.

Sau đó đúng như Lương An đã dặn vừa mới khoẻ lại là Lâm Hảo vào cung.

Lương An lúc này đã đợi sẵn ở trước Thái Y Viện.

Khi đến đây Lâm Hảo khá là bất ngờ.

Vì không hiểu sao hai người họ lại luyện tập ở đây.- Lát nữa ngươi sẽ bị thương đấy.

Cho nên ở đây là chỗ tốt nhất rồi.

Mở Hoá Hình ra.Lâm Hảo lại một lần nữa mở Hoá Hình ra và lại thêm một lần nữa bị Lương An đập nát một cách dễ dàng.

Hoá Hình với những người có nội công cấp 3 với nhau thì chính là vũ khí mạnh nhất của họ bình thường nó sẽ như một tảng đá lớn đập vào đâu nát chỗ đó nhưng trước mặt Lương An thì chẳng khác gì đậu phụ bóp cái là vỡ.

Diệp Tinh Hà lúc trước không có mạnh tay như vậy nếu không thì Hoàng Ưng cũng sẽ nát vụn chỉ trong một đòn của Phượng Hoàng.

Lần này Lương An còn mạnh tay hơn làn trước cho nên Lâm Hảo đã không chỉ bị đánh ngã nữa mà bị thổi bay đi.

Vết thương trông có vẻ nặng hơn khá nhiều lần trước.

Lâm Hảo thậm chí còn không thể tự đứng dậy được mà do Ngự Lâm Quân dìu lên.- Ngươi cảm thấy thế nào?- Thần cảm thấy như bị ngọn núi đè lên thưa bệ hạ.- Vậy là vẫn chưa được.

Nghỉ ngơi đi vài hôm nữa chúng ta lại tiếp tục.Sau đó thì Lương An rời đi.

Dương Mặc đi ngay theo sau hỏi.- Bệ hạ định làm gì với hắn vậy?- Cho tên nhóc này trải nghiệm cái mà em trải nghiệm.- Bệ hạ định cho hắn thử đến địa ngục à?- Đúng thế.

Không chỉ anh mà cả chị của em cũng sẽ làm.

Con người chỉ khi đối mặt với cái chết thì mới khai mở được tất cả tiềm năng.- Đấy là thần có ngộ tính tạm được.- Em càng ngày càng giống Tinh Hà đấy.

Cậu ta đúng là thua kém em rất nhiều nhưng cũng không đến hết cứu.Diệp Tinh Hà nghe đến việc Lương An định làm thì rốt cuộc cũng đã tìm lại được hứng thú với Lâm Hảo.- Để em lần sau nhé.

Lần tới em sẽ dùng Liệt Nhật- Đừng dùng nhiều quá không thì cậu ta chết mất.- Anh muốn người ta trải nghiệm sinh tử lại còn lo sống chết.

Thế thì làm sao khảo nghiệm.

Phải mạnh tay một chút.- Theo ý em.Thế là Lâm Hảo sau khi hồi phục lại bước vào công cuộc hành xác thêm lần nữa.


Lần này Diệp Tinh Hà làm thật chứ không đùa.

Liệt Nhật hiện ra trước mặt Lâm Hảo và lần đầu tiên trong cuộc đời mình Lâm Hảo thực sự nghĩ mình sẽ chết khi Liệt Nhật lao thẳng vào Hoá Hình Hoàng Ưng.

Không có tiếng nổ nào cũng không có tiếng thét đau đớn nào.

Trong khoảnh khắc đó Lâm Hảo như giống như đang làm mọi cách để tìm kiếm sự sống mong manh của mình vậy.

Đầu óc không suy nghĩ gì mà thân thể tự động hành động.

Cái này gọi là bản năng sinh tồn, Lâm Hảo cố hết sức tránh khỏi vùng ảnh hưởng của Liệt Nhật.- Có vẻ ngộ ra một chút rồi đấy.

Ngươi còn đứng đó chắc chắn là ngươi sẽ chết.- Ý nương nương là muốn thần bỏ chạy?- Không, khi bị dồn vào đường cùng.

Ngươi phải tìm mọi cách để sống sót chứ không phải làm anh hùng một cách ngu ngốc.

Ví dụ như đấu với ta hay bệ hạ.

Ngươi hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.

Vậy ngươi phải bỏ chạy để giữ mạng.

Còn sống thì mới tính tiếp được.- Nhưng thần vẫn không thể chiến thắng.- Thế thì đừng đánh những trận không thể thắng.

Ngươi chỉ biết người mà không biết mình.

Ngươi cần phải biết mình đang ở mức nào, mạnh đến đâu.- Quả thật là thần không biết bản thân mình mạnh đến đâu vì thế mà thần luôn cố gắng thử để tìm ra.- Vậy bây giờ ngươi biết rồi đấy.

Ngươi không chịu nổi một thành nội khí của ta hay bệ hạ.

Muốn mạnh lên được ngươi cần bỏ đi tất cả những thành tựu trước kia mà bước lên.

Hiện tại với chúng ta ngươi đơn giản chỉ là rất yếu.

Hùng ưng trước khi bay lượn trên bầu trời đều phải nhảy từ trên vách núi xuống.Lâm Hảo lần này không bị thương nhưng mà tình hình còn tệ hơn bị thương.

Từ trước đến nay Lâm Hảo luôn khẳng định được giá trị của bản thân mình chỉ có duy nhất lần này là Lâm Hảo có làm thế nào cũng không được.


Đơn giản là vì yêu cầu của bệ hạ và nương nương quá cao so với Lâm Hảo.

Thật ra thứ Lương An và Diệp Tinh Hà đều đang tìm kiếm ảnh hưởng của tâm cảnh của Lâm Hảo đối với Hoàng Ưng.

Nhưng Lâm Hảo lại hoàn toàn không biết sử dụng tâm cảnh của mình.

Cho nên hai người mới phải dùng cách này để tìm xem cảm xúc của Lâm Hảo sẽ như thế nào.

Và tất nhiên là Lâm Hảo tiếp tục làm cả hai không tìm được gì vì kiểu mãi vẫn thế của mình.- Xem ra phải đập đi xây lại như anh muốn thật.

Tên nhóc này hoàn toàn không biết cách để bản thân mạnh lên.- Anh cũng là bất đắc dĩ.

Cách này chắc chắn sẽ rất tốn thời gian hơn nữa có khi cậu ta còn chết trước khi thành công.- Vậy làm thế nào?- Đợi Hộ Long Sơn Trang tìm xem có tin tức nào về Hoàng Ưng không đã.Trong lúc Lương An và Diệp Tinh Hà vẫn còn đang đau đầu về trường hợp của Lâm Hảo thì tình hình bên ngoài đã có biến.

Nước Giang sau khoảng thời gian mùa đông đã quay lại bao vây ngoài biển Liên Cực Cảng làm cho hoạt động chở muối đường thuỷ ở đây phải dừng lại hoàn toàn.

Hơn nữa bộ binh nước Giang cũng đã bắt đầu hình thành thế bao vây với nơi này.

Rõ ràng là nước Giang không có ý định tấn công tổng lực Liên Cực Cảng mà đang muốn cô lập nơi này với phần còn lại của nước Lương.

Được cái là Minh Võ đã quyết đoán đem quân từ Nam Giang Doanh đến bảo vệ con đường từ Phủ Bình Giang đến Liên Cực Cảng.

Tuyến đường trên bộ này vẫn đản bảo cho việc Liên Cực Cảng luôn được kết nối với nước Lương.Vậy là hoạt động vận chuyển muối phải chuyển sang đường bộ.

Dù mất thời gian hơn vài ngày thì vẫn còn hơn là không thể vận chuyển.

Hơn nữa vận chuyển trên bộ còn đỡ phải quan tâm đến vấn đề thời tiết hơn khi nếu ngoài biển có bão hoặc sóng to thì việc vận chuyển sẽ bị ngưng lại.Quân Giang tất nhiên không muốn cho nước Lương cứ thể mà vượt qua.

Cho nên họ liên tục tổ chức các đợt tấn công dọc theo tuyến đường mà họ có thể tiếp cận.

Họ cũng dùng chiến thuật phá hoại y như nước Thịnh khi cố gắng phá huỷ con đường hoặc là các xe muối chứ không tấn công trực diện quân Lương.

Việc này đúng là gây ra khó khăn với lực lượng phải dàn trải của Nam Giang Doanh.Lương An tất nhiên là không thể để chuyện này kéo dài cho nên cần phải có biện pháp đối phó.- Lâm Hảo.

Ngươi tạm dừng luyện tập lại theo nương nương ra trận đi.- Rõ thưa bệ hạ.Thần Võ Doanh của nước Lương được điều động với một nửa số quân lực ra trận.

Một nửa này chính là những người có kinh nghiệm đã chinh chiến từ lần trước.


Còn lại số tân binh mới đến thì vẫn ở lại trong doanh vừa hoàn thiện doanh trại mới vừa tập luyện chiến đấu.

Người dẫn đầu đương nhiên là Diệp Tinh Hà.

Trong thời gian Diệp Tinh Hà đi vắng hai đứa trẻ do Dương Mặc chăm sóc vì Lương An đang rất bận với quốc sự.Thần Võ Doanh nhanh chóng hành quân đến Bình Giang rồi tiến thẳng đến Lương Cực Cảng.

Vì hiện tại toàn bộ cầu vượt sông đã xong cho nên quân Lương rút ngắn được rất nhiều thời gian di chuyển khi việc vượt sông Đông Giang bây giờ đã rất dễ dàng.

Quân Giang không đóng quân dàn trải dọc đường như quân Lương mà vẫn là đóng tại một doanh trại chính sau đó mới chia ra nhiều đội tấn công dọc theo con đường.

Lần này Thần Võ Doanh nhắm đến chính là doanh trại này.Quân Lương hành quân thẳng đến mục tiêu mà không nghỉ ngơi.- Các ngươi nghe đây.

Lát nữa chúng ta sẽ tấn công thẳng vào doanh trại địch.

Sẽ là một cuộc chiến gian khổ.

Các ngươi hãy sẵn sàng.- Rõ thưa nương nương.Sau đó Diệp Tinh Hà dẫn đầu lao thẳng vào doanh trại không Giang.

Diệp Tinh Hà chỉ định đánh một trận duy nhất mà thôi.

Quân Giang nhìn thấy quân Lương chủ động tấn công thẳng vào doanh trại mình thì dựa vào những công sự phòng ngự mà chiến đấu.

Tuy nhiên họ không ngờ là người đến là Diệp Tinh Hà.

Diệp Tinh Hà cưỡi Hồng Nguyệt lao lên dùng Liệt Nhật phá nát bất cứ thứ gì trên đường đi của mình.

Và tất nhiên là chúng bốc cháy.

Hai thanh Phương Dực Đao bốc lửa liên tục chém xuống dọc đường đi.

Mỗi một nhát chém là một người của quân Giang mất mạng.Quân Lương được Diệp Tinh Hà mở đường thì lao thẳng vào chiến đấu trực diện với quân Giang.

Lực lượng của quân Giang có 3 vạn chỉ nhiều hơn 2 vạn rưỡi của quân Lương một chút lại không có ai có thể đối chọi với Diệp Tinh Hà cho nên nhanh chóng rơi vào thế bại lui.

Quân Giang buộc phải rút quân nếu không muốn bị tiêu diệt toàn bộ.Mối nguy ở trên bộ tạm thời được giải quyết.

Tuy nhiên Diệp Tinh Hà không có ý định dừng lại.

Quân Lương tiếp tục tiến sâu vào lãnh thổ nước Giang.

Diệp Tinh Hà tiêu diệt bất cứ doanh trại quân Giang nào mà mình nhìn thấy.

Chẳng mất mấy ngày 2 vạn rưỡi quân Lương đã tiến sâu vào trong nước Giang đến mấy trăm dặm khiến cho vua Thuần Chính của nước Giang buộc phải đưa ra biện pháp đối phó.

Giang Trọng người duy nhất có được Lĩnh Vực của nước Giang lúc này là người dẫn quân.


Lực lượng quân Giang được huy động lên đến 7 vạn.Giang Trọng nhanh chóng đem quân đến chuẩn bị quyết chiến với quân Lương.

Diệp Tinh Hà không phải kẻ ngốc cho nên Nam Giang Doanh của nước Lương đã theo sau lực lượng của Thần Võ Doanh cho nên hiện tại quân Lương có khoảng 5 vạn khi mà 2 vạn quân còn lại của Nam Giang Doanh vẫn tiếp tục ở lại bảo vệ cho tuyến đường.- Lâm Hảo lát nữa ngươi phải quan sát kỹ một chút.

Còn tất cả các ngươi đừng để bị bọn chúng kéo vào trận chiến tiêu hao.

Chúng ta kiểu gì cũng ít hơn về lực lượng.

Nhất định phải đánh về phía có ta.- Rõ thưa nương nương.Đúng như Diệp Tinh Hà dự liệu, Giang Trọng muốn một mình đối đầu cầm chân Diệp Tinh Hà còn quân Giang thì dùng ưu thế quân số tiêu diệt càng nhiều quân Lương càng tốt.

Vì người đến là Diệp Tinh Hà không phải Lương An cho nên Giang Trọng mới dám làm việc này còn nếu là Lương An.

Giang Trọng sẽ chọn một nơi để phòng thủ quyết không đưa mặt ra cho Lương An ném sét vào người.Khi mà Giang Trọng đã bị Diệp Tinh Hà bắt bài thì cái Giang Trọng phải chịu chính là sức mạnh của Liệt Nhật.

Lâm Hảo quan sát rất rõ trận chiến này.

Giang Trọng là người có Lĩnh Vực nhưng tuyệt đối không dám lấy cứng đối với cứng với Diệp Tinh Hà.

Luôn cố gắng tránh né nhiều nhất có thể.

Hơn nữa khi giao chiến luôn muốn tách Diệp Tinh Hà ra khỏi quân Lương.

Còn Diệp Tinh Hà thì chỉ đơn giản là dùng sức mạnh áp đảo của Liệt Nhật vờ tấn công Giang Trọng mà đánh vào đội quân nước Giang.

Việc này nhìn như đang đuổi nhau bế tắc nhưng thực ra là Diệp Tinh Hà đã giết rất nhiều quân Giang rồi.

Và quân Lương đang dân dần chiếm được ưu thế trên chiến trường khi quân Giang thiệt mạng càng lúc càng nhiều.- Ngươi còn chạy nữa sợ là quân của ngươi sẽ chết hết đó.- Nương nương quả nhiên là tử thần.- Yên tâm hôm nay ta có việc để làm cho nên không giết ngươi.

Ngươi chỉ cần đỡ một đòn của ta là được.- Ta không điên đến mức đỡ một đòn toàn lực của nương nương.- Vậy thì 5 thành thôi được không?- Nương nương hình như quá coi thường ta rồi thì phảiSau đó Hư Ảnh của Giang Trọng hiện ra một cách vô cùng rõ ràng rồi lao về phía Diệp Tinh Hà.

Diệp Tinh Hà không dùng Liệt Nhật mà dùng hình thái Phượng Hoàng tấn công.Khi hai bên sắp va chạm vào với nhau thì Giang Trọng bất ngờ tăng thêm mấy thành lực lượng nữa.

Đây mới là thật sự là toàn lực của Giang Trọng và rõ ràng là nó mạnh hơn cái vẻ khúm núm lúc nãy rất nhiều.

Nếu tính thực lực thì rõ ràng là Giang Trọng thậm chí còn mạnh hơn cả Dương Mặc.

Tuy nhiên hình thái Phượng Hoàng lại thiên hẳn về sức tấn công chứ không phải là dùng sức nóng thiêu đốt như Liệt Nhật cho nên Giang Trọng vẫn ăn một đòn đau.- Ngươi thấy hắn làm gì không?- Hắn không chỉ dốc hết sức mà còn liều mạng.- Đúng thế.

Hẳn biết bản thân mình không thể thắng cho nên buộc phải đi vào chỗ chết để tìm lấy đường sống.- Nương nương cho hắn đường sống mới đúng.- Ta đã nói chỉ dùng 5 thành màLúc này thì Giang Trọng bị thương đang cố gắng rút lui.

Và vết thương này không phải nhẹ.

Quân Giang cũng buộc phải rút lui..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận