Ám Nhật


Các doanh trại chính của nước Lương hiện tại có số lượng là 6.

Trong đó thì 2 doanh đã có đại tướng có nội công cấp 3.

Tức là nếu không có gì thay đổi thì 4 trong số 12 người không được chọn sẽ trở thành đại tướng một doanh.

Tuy nhiên mọi thứ cũng không chỉ đơn giản là bước lên một bước là thành công.

Trước khi đặc huấn ở Thần Võ Doanh họ được đưa đến Nam Trại.

Ngay giữa mùa đông rét mướt này nhiều người là công tử trong nhà phải chịu đựng sự khắc nghiệt của huấn luyện tân binh.

Lưu Phúc không đối xử với họ như những người bình thường mà là những người sau này sẽ nắm giữ cả một quân doanh.- Ta không rõ trước kia các ngươi xuất thân thế nào nhưng từ ngày hôm nay các ngươi là quân nhân của nước Lương.

Việc quan trọng nhất là trung thành với bệ hạ trung thành với đất nước của các ngươi.

Nói thì cao xa nhưng thực tế ra thì chính là phải đưa lợi ích của nước Lương và an toàn của bệ hạ lên trước mạng sống của bản thân mình.

Sau đó chính là sự dũng cảm không sợ hãi trước bất cứ thứ gì kể cả có là Lĩnh Vực mạnh như của bệ hạ.

Phải như vậy thì các ngươi mới có thể tồn tại trên chiến trường.

Cuối cùng là tuyệt đối tuân thủ kỷ luật.

Khi có mệnh lệnh ban xuống phải thực hiện một cách chính xác.

Đã hiểu chưa?- Rõ.Vậy là nhóm người này bước vào khoá huấn luyện tân binh gian khổ.

Họ phải rèn luyện từ thể chất đến tinh thần trong cái lạnh giá của mùa đông.

Những người này trước đó có nội công cấp 2.

So với người thường chắc chắn là vượt trội cho nên ai ai cũng tâm cao khí ngạo.


Nhưng sau lần trước thì không còn như thế nữa.

Một thành của Diệp Tinh Hà có thể khiến họ thịt nát xương tan cho nên ai ai cũng quyết tâm mà rèn luyện.

Lưu Phúc đã được Lương An giao nhiệm vụ cho nên rất tận lực mà làm.

Dương Mặc cũng thỉnh thoảng mang theo Lâm Hảo đến gọi là giao lưu một chút.

Chứ thực ra là để chỉnh cho bọn họ lúc nào cũng phải nghiêm túc không được lơ là.Gia tộc của họ cũng đã nhận được tin tức về việc bệ hạ có ý muốn bồi dưỡng con cháu nhà mình cho nên nhà nào cũng tổ chức ăn mừng.

Trong thời điểm năm mới đến thì những gia tộc này đều ngập tràn không khí vui vẻ ngược lại hoàn toàn với con cháu của họ đang miệt mài trên thao trường vô cùng vất vả.Bởi vì họ được chuẩn bị cho việc lên làm tướng cho nên không chỉ có rèn luyện tân binh thông thường.

Họ còn được đích thân Diệp Nguyên Soái dạy về cách điều binh khiển tướng.

Tính toán mọi thứ trong khi nắm quân từ những thứ cơ bản nhất như lương thảo còn lại dùng được trong bao nhiêu ngày.Mỗi một đại doanh lại có một nhiệm vụ khác nhau phù hợp với từng vùng mà họ đóng quân cho nên những người này cũng lần lượt được đến tận nơi xem tình hình thực tế.

Cứ như vậy thời gian trôi qua nửa năm thì họ mới bắt đầu về Thần Võ Doanh huấn luyện đặc biệt để có khả năng lên cấp nội công.Lần này mọi thứ còn khó khăn hơn nhiều so với nửa năm trước khi mà Diệp Tinh Hà tự mình huấn luyện.

Ngay cả Lâm Hảo và Minh Võ cũng bị gọi đến tham gia dù họ đã có cấp 3 sẵn rồi.

Việc này cho thấy trước mặt Diệp Tinh Hà thì cấp 3 hay cấp 2 cũng như nhau mà thôi.

Thêm nữa là trong nước Lương hiện tại ngoài Diệp Tinh Hà thì cũng chỉ còn Chu Hùng Thống Lĩnh là đã tự mình trải qua tất cả các quá trình của tiến cấp.

Dương Mặc và Mục Vân đều lên cấp 4 theo kiểu đặc thù không thể áp dụng cho người khác được.

Lương An thì lại càng không.

Cho nên không ai hiểu rõ hơn Diệp Tinh Hà về quá trình tăng cấp này.

Để Diệp Tinh Hà chỉ dẫn vừa là tốt cho họ vừa là để cho Diệp Tinh Hà có việc để làm.Khoảng thời gian này Lương An không định xuất quân cho nên bắt đầu thay đổi về các đại doanh.

Đầu tiên mỗi đại doanh sẽ một nhiệm vụ chính xác và họ bắt buộc phải đặt việc hoàn thành nó lên đầu tiên.


Thanh Lâm Doanh bây giờ sẽ luôn luôn quan trọng việc khai hoang vùng núi phía tây.

Quân sỹ của họ được tập luyện kỹ càng kỹ năng leo núi cũng như xác định phương hướng trong rừng.

Quân số của họ vẫn sẽ được tăng thêm một phần binh sỹ trong coi các mỏ khoảng sản quan trọng.Trấn Hải Doanh sẽ được chuyển đổi hoàn toàn thành thuỷ quân.

Họ nắm hoàn toàn lực lượng thuỷ quân ở ba cảng biển.

Trụ sở chính đặt ở Liên Cực Cảng.

Quân sỹ thuỷ quân ở Liên Cực Cảng và Cảng Nam Hải bây giờ sẽ tách khỏi bộ binh cùng chỗ mà do Trấn Hải Doanh quản lý.

Nhiệm vụ chính của họ là bảo vệ tuyến đường vận chuyển muối trên biển cùng các thuyền buôn nước ngoài đến nước Lương.

Bộ binh ở Trấn Hải Doanh cũ sẽ được điều lên Nam Giang Doanh làm cho quân số ở Nam Giang Doanh tăng lên.

Quân số của họ sau khi làm mới là 1 vạn thuỷ quân bao gồm cả thuỷ quân trên tàu chiến và những người làm nhiệm vụ bảo vệ ở các tháp canh ở hai cảng.Nam Giang Doanh trước đã có 45000 quân thì bây giờ họ có đến 55000.

Hiện tại họ đang là doanh trại đông quân nhất.

Nam Giang Doanh có nhiệm vụ bảo vệ vùng Bình Giang, Tây Giang.

Con đường nối từ Bình Giang đến Liên Cực Cảng và con đường từ Tây Giang đến Lạc Thành.

Đặc biệt là vùng lưu vực hai bờ sông Đông Giang.Đông Hải Doanh vẫn như cũ tập trung phòng vệ biên giới phía đông giáp nước Giang với bảo vệ trên bộ cho hai căn cứ cảng biển.

Quân số của họ tụt đi một chút do mất đi lực lượng thuỷ quân còn lại 35000.Lạc Thành Doanh cũng như vậy họ vẫn giữ nguyên 30000 quân như cũ.

Và Lạc Thành Doanh là doanh trại duy nhất được tuỳ ý tăng cường lực lượng vì người Lạc muốn đến Lạc Thành bao nhiêu thì là do họ tự quyết.Hắc Long Doanh được tách biệt hoàn toàn khỏi các vùng mà do bệ hạ tự giao nhiệm vụ.

Quân số của Hắc Long Quân vẫn là 2 vạn.


Trong thời gian tới Lương An tạm thời không muốn tăng quân của Hắc Long Quân để giữ vững độ tinh nhuệ của họ.Một doanh trại mới ở vùng tây bắc được thành lập để bảo vệ cho cả Thiên Mộ và Bắc Điền Phủ cùng biên giới tây bắc.

Họ gọi là Bắc Lương Doanh để tỏ rõ sự đồng tâm hiệp lực của người Lạc và người Lương, doanh trại này bao gồm cả binh sỹ người Lạc cho nên quân số của họ lên tới 50000.

Người Lạc vẫn duy trì quân số tự trị riêng của họ chứ không thì quân số của Bắc Lương Doanh có thể lên tơi cả 10 vạn.Cuối cùng tất nhiên là Thần Võ Doanh nơi làm nhiệm vụ dự bị chiến lược cũng như bảo vệ thành Lương Kinh khi cần thiết.

Quân số hiện tại đang là 50000 và đang trong quá trình tăng lên.

Lương An muốn trong vài năm tới Thần Võ Doanh phải đạt được số lượng 10 vạn.

Tất cả lực lượng tân binh mới đều sẽ được tập trung đưa về Thần Võ Doanh trước rồi mới bổ sung cho những doanh còn lại sau.

Quân sỹ của Thần Võ Doanh cũng liên tục được huấn luyện hành quân để quen với việc phải di chuyển qua nhiều vùng địa hình khác nhau.Sau khi cải cách toàn bộ lực lượng quan lại thì bây giờ Lương An cũng bắt đầu cải tổ quân đội.

Binh sỹ nước Lương được huấn luyện theo phương pháp mới do Lưu Phúc đề xuất khiến cho binh sỹ có khả năng chiến đấu cao hơn cũng như tình thần vững vàng hơn.

Nhược điểm duy nhất của nó là thời gian huấn luyện kéo dài lên đến 2 năm mới hoàn thành.

Ngay cả những binh sỹ đang trong các doanh cũng phải tự thao luyện theo phương pháp này trong vòng nửa năm mới bắt đầu được tác chiến.

Lương An quyết tâm chuẩn bị thật kỹ cho lần sau xuất quân.Uy danh của Lưu Phúc trong quân đội nước Lương càng lúc càng tăng.

Hiện tại trong toàn quân ai ai cũng biết đến chủ tướng Nam Trại.

Bắc Trại mới được thành lập rõ ràng là kém danh tiếng hơn nhiều.

Hơn nữa họ cũng chuyên huấn luyện về kỵ binh mà đơn vị này không có nhiều ở nước Lương.

Phần lớn binh sỹ ở đây đều là kỵ binh của Bắc Lương Doanh và Lạc Thành.

Số còn lại là kỵ binh của Thần Võ Doanh đến huấn luyện.

Nửa phía đông nước Lương hoàn toàn không có kỵ binh.Ngày đó khi bệ hạ còn là thái tử mang theo Lưu Phúc đến tiệc mừng năm mới Lưu Phúc lúc đó mới là giáo quan thất phẩm.

Không một ai biết Lưu Phúc là ai có tài năng gì.

Đến chính bản thân Lưu Phúc cũng chỉ có một ước mơ là làm một giáo quan nho nhỏ.

Bây giờ thì Lưu Phúc đã là giáo quan có chức vụ cao nhất cả nước.


Là một trong số ít tướng quân nhị phẩm của nước Lương.Hoàng Chí Cẩn từ ngày làm Giám Chính thì cũng khiến cho môi trường quan lại của nước Lương càng lúc càng trở nên trong sạch còn bên trong dân chúng tỷ lệ phạm trọng tội cũng giảm đi rất nhiều.

Tội phạm bị truy nã không có kẻ nào có thể trốn tránh được quá 1 năm.

Giám Bộ kể từ lúc được thành lập đã cho thấy tác dụng của mình.

Dù như vậy thì dân chúng hay quan lại cũng chưa bao giờ cảm thấy ngột ngạt vì bị theo dõi.Cả hai người được Lương An thu nhận đều đã cho thấy tài năng của mình sau 6 năm làm việc dưới triều đại của Lương An.

Ngay cả Dương Mặc cũng cho thấy mình là Thống Lĩnh Cấm Vệ Quân tài giỏi.

Những người được Lương An thu nhận đều đã chứng minh cho nước Lương cũng như hai nước còn lại thấy tầm nhìn của Lương An bá đạo đến mức nào.

Từ những người chẳng ai thấy có tài năng gì Lương An đã cho họ không gian để họ trở thành trụ cột của nước Lương.

Khiến một người tài năng toả sáng thì dễ chứ khiến cho một người bình thường toả sáng thì không phải ai cũng làm được.Những người tham gia đợt huấn luyện tướng quân này cũng thế.

Sau một năm huấn luyện nghiêm khắc đã có người trong số họ khai mở được Hoá Hình và người đó lập tức được Lương An điều đến Bắc Lương Doanh làm chủ tướng đầu tiên của doanh trại mới này.

Việc này làm cho những người còn lại đều nỗ lực hơn nhiều.

Tướng quân chủ tướng của một vùng là tướng quân nhị phẩm tương đương với đội trưởng 1 đội của Lăng Vệ.

Mà đội trưởng Lăng Vệ thì không phải đời nào trong các gia tộc có truyền thống tham gia Lăng Vệ cũng làm được.Chu Hùng Thống Lĩnh bên trong Lăng Vệ cũng không hề vì đạt được thành tựu mà dừng lại.

Ông ấy không hề muốn bản thân mình là Lĩnh Vực yếu nhất của nước Lương.

Tính cách của Chu Thống Lĩnh làm cho ông ấy không ngừng vươn lên phía trước bất chấp mọi thứ khó khăn thử thách.

Người cần phải học được tính cách này có lẽ là Lâm Hảo.

Quả thật thời gian này sự tiến bộ của Lâm Hảo không nhiều.

Hoàng Ưng gần như không có biến đổi gì đủ lớn đủ để mọi người có thể nhìn thấy.

Quả thật đây chính là sự thất vọng lớn nhất của Lương An trong thời gian qua.

Ngay cả một người luôn bị Lương An đánh giá thấp là Minh Võ cũng có sự tiến bộ nhiều hơn Lâm Hảo..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận