Phố Leo, thành Sinn, nhà thờ to nhất thành phố chính là niềm tự hào của người dân nơi đây.
"Sinn là nơi có Thần trú ngụ." - câu lưu truyền khắp cả nước về thành Sinn.
Nơi đây, người người trước khi đi ngủ đều sẽ thành kính chắp tay lên ngực cầu nguyện, mỗi sáng đều sẽ đến nhà thờ đặt tại trung tâm thành phố, nghe Thần sứ giảng đạo cùng nhận lời chúc phúc của Thần.
Mà Authur Lam - gia chủ dòng họ Authur - một trong những dòng họ đứng đầu thế giới ngầm bây giờ đang bị năm đứa trẻ vây quanh, khuôn mặt bất đắc dĩ cười cười, bàn tay đặt lên đầu một đứa bé gái.
"Thần sẽ chúc phúc cho con." Một tia sáng lóe lên từ lòng bàn tay hắn, đi vào đầu đứa trẻ, tạo thành một lồng bảo vệ nhàn nhạt xung quanh nó.
"Cám ơn ngài, ngài Thần sứ. Thần sẽ chúc phúc cho ngài!" Mary cười rộ lên, chạy nhảy xung quanh Authur Lam.
"Được rồi. Cha mẹ con đang tìm kiếm con đấy, con cũng nên về rồi." Authur Lam xoa xoa đầu Mary, tiễn nó ra khỏi cổng chính nhà thờ.
"Ngài Authur." Người đàn ông áo đen đứng chờ từ lâu trước cửa chính nhà thờ khẽ cúi đầu, khuôn mặt vô cảm lạnh lẽo thường ngày xuất hiện một vết nứt nhỏ. Ác ma giết người không để lại một chút cặn lại là vị Thần sứ lương thiện, dịu dàng, người cha của dân chúng thành Sinn.
Không biết là nên bi ai hay buồn bã nữa a...
"Ta sẽ không về đâu." Authur Lam nhìn về phía nhà thờ, trong mắt vậy mà đầy dịu dàng và sùng kính. Nữ Thần của hắn đang ngủ ở đây, làm sao hắn có thể để nàng một mình được chứ?
"Sự vụ giao cho bọn Authur Lục và Tứ đi. Có thể, ta sẽ rất lâu không thể về nhà được!" Authur Lam mỉm cười "dịu dàng", cũng đầy "dịu dàng" phủi tên vệ sĩ đi khỏi nhà thờ.
Nhà thờ này là nơi thánh khiết nhất của thành Sinn, cũng là nơi duy nhất hợp với vẻ đẹp của nàng.
Authur lắc lắc đầu, tiếp tục công việc của ngày hôm nay.
"Soạt."
"Cạch."
"Lọc cọc."
Hôm nay khá nhiều Tín đồ đến, nhà thờ cũng bẩn kinh khủng, mà chỉ mình hắn ngụ tại nơi này, việc dọn dẹp nghiễm nhiên rơi lên đầu hắn. Lần đầu tiên, gia chủ Authur gia tộc đã rất vất vả, dọn dẹp từ sáng đến tối, tối đến sáng. Sau này, ở quen rồi thì việc gì cũng dễ dàng, ngài Authur đã có thể tự hào mà nói: Nếu hắn bị Thần đuổi việc (nếu nhá), làm một chàng quản gia hay một anh hầu cũng rất tốt.
Sau khi dọn dẹp một buổi sáng sau lễ cầu nguyện, ngài Authur xách giỏ ra chợ mua đồ. Cá hôm nay hơi ươn, chắc là lão đánh cá có bệnh gì rồi lại để thằng con ra biển rồi. Rau xanh nhưng hơi nát, sâu cũng hơi nhiều. Ngài Authur chọn lấy con cá tươi nhất và bó rau ngon nhất, lắc lắc đầu xách giỏ về nhà.
Tiểu Nữ Thần hẳn là rất đói bụng nhỉ, cho dù nàng đang ngủ rất say.
Sau 30 phút, một bàn ăn đã hoàn thành bốc khói nghi ngút. Authur cười thỏa mãn, đem một bát cháo vào phòng Tiểu Nữ Thần của hắn.
Trong phòng, Tiểu Nữ Thần của ngài Authur đang ngủ say trên chiếc giường xa hoa, mái tóc màu xanh lam xinh đẹp xõa tung trên giường, ánh sáng tạo ra một vầng sáng bao phủ lấy nàng, nâng niu, bao bọc.
Trong mắt Authur đầy vẻ si mê, bát cháo bị tùy ý để vào nơi nào đó. Hắn chạm vào làn da trắng nõn xinh đẹp, cẩn thận tựa như nó là những thước lụa thượng đẳng nhất.
"Tại sao, một tạo vật xinh đẹp như vậy... hoàn mỹ như vậy..." Authur Lam cẩn thận vuốt ve mái tóc màu xanh lam, ánh mắt đầy vẻ mê man. Thật may mắn, Nữ Thần lại thuộc về tay hắn.
"Được rồi. Ăn cháo nào. Cho dù là Thần, không ăn cũng sẽ chết." Authur Lam nâng Nữ Thần của hắn vào lòng, phong cách vô cùng ưu nhã ăn một thìa cháo, rồi áp môi hắn lên cặp môi hồng ngọt ngào.
Gì? Tại sao ư?
Ngu ngốc! Người đang ngất xỉu thì làm sao ăn được! Ngài Authur chính là đang chăm sóc và giúp đỡ người bệnh đó nha!
Gì? Vô sỉ?
Gì? Không có phong phạm quý ông?
Ngu ngốc! Tiểu Nữ Thần của ngài Authur sau này sẽ là vợ của hắn, hắn hôn môi nàng mà gọi là vô sỉ sao?
Này, kĩ thuật hôn môi của ngài Authur chính là điều mà mọi người trong Authur gia tộc vô cùng ghen tỵ đấy! Nụ hôn đầy lịch thiệp và tao nhã như vậy, làm sao mà đánh mất được phong phạm quý ông cơ chứ!
Đầu lưỡi đụng phải một vật dài nhỏ khiến lông mày Authur xoắn lại thành một đoàn.
Nữ Thần của hắn vậy mà lại bị một cái đinh xuyên qua lưỡi. Vấn đề lớn nhất là bên trong nó có mùi của hai tên (chó chết - một quý ông sẽ không nói ra những chữ này Authur à) nào đó!
"Hừ! May mắn là chiếc đinh này cũng khá hợp với nàng, nếu không hai tên này, ta sẽ nguyền rủa tụi bây đến chết!" Ngài Authur bực mình nói như vậy, hai tay lại vẫy vẫy sau lưng, gửi tặng hai đầu sỏ vài lời nguyền rủa "xinh đẹp".
Nha nha nha, một quý ông tiêu chuẩn chính là phải có thù tất báo, đôi khi dối lòng một chút mới đủ mị lực của cánh mày râu...
........................
Xì poi:
Lại một ngày đầy bận rộn của ngài Authur Lam...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...