Ám Luyến Thành Hôn Cô Vợ Đầu Tiên Của Tổng Tài


Buổi sáng sau khi họp xong, Niệm Thanh nhận điện thoại của Niệm Hải, trong lòng vẫn luôn buồn bực tới hiện tại
Buổi trưa, khi kết thúc giờ nghỉ, đồng nghiệp bàn tán sôi nổi về hội nghị buổi sáng “Tòa nhà Kim Thái Loan đã hoàn thành xong lâu như vậy rồi nhưng việc trang hoàng bên trong vẫn chậm trễ chưa thực hiện.

Mọi người nói xem có phải Cố tổng muốn đem miếng thịt béo này cho Viễn Huy?”
“Khẳng định là như vậy, hạng mục này chắc chắc thuộc về Viễn Huy” một người đồng nghiệp khác nói chắc.
Niệm Thanh đang nghịch điện thoại vân luôn yên lặng lắng nghe.

Cuộc điện thoại sáng sớm nay của nNệm Hải chính là muốn cô giúp Niệm gia lấy được hạng mục trang trí tòa nhà Kim Thái Loan.

Cô nhíu mày, mở trang web của công ty lên tra tương quan hạng mục trước của Cố Thị, phát hiện hạng mục Kim Thái Loan không móc nối chính thức cùng Viễn Huy.

Chưa ký hợp đồng tất cả đều có thể thay đổi.
Niệm Thanh nhìn chằm chằm màn hình máy tính rất lâu.

Cô đứng dậy đi tới gõ cửa văn phòng của Tô Mi.
Tô Mi nói một tiếng “Vào đi.”
Sau khi Niệm Thanh đi vào thì đóng cửa, thăm dò hỏi: “Tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo”.

“Tòa nhà Kim Thái Loan đã đình trệ lâu như vậy tại sao không ký hợp đồng đi?” Niệm Thanh cân nhắc nói lời ẩn ý, không muốn thể hiện ra là mình quan tâm quá mức tới vấn đề này.
“Cái này không thuộc sự quản lý của tôi”.

Tô Mi cười cười, cảm thấy nhân viên quan tâm tới việc của công ty là một chuyện tốt “Kim Thái Loan vẫn luôn do Cố Thanh Hằng để ý tới, quyền quyết định nằm trên tay anh ấy.

Có điều, công ty đã có quyết định nội bộ rồi, sẽ ký với Viễn Huy”.

Niệm Thanh trong lòng hiểu rõ, không dám tiếp tục nghĩ tới.

Là Cố Thanh Hằng tự mình để ý, như vậy cô không thể nhúng tay vào.

Cũng tốt, như vậy Niệm Hải có thể triệt để chết tâm.
Sau khi tan làm.

Niệm Thanh lại nhận được điện thoại của Niệm Hải: “Thế nào rồi, chuyện ta bảo con làm con làm chưa?”
“Cha, Cố Thanh Hằng rất coi trọng tòa nhà này, anh ấy luôn để ý tới tòa nhà.

Hơn nữa sớm đã quyết định nội bộ là ký hợp đồng cùng Viễn Huy rồi, con thực sự bất lực”.

Niệm Thanh thành thực nói.

Cô không thể vì lợi ích của Niệm gia mà mở miệng yêu cầu với Cố Thanh Hằng.

Sau đó, Niệm Hải không nói thêm gì nữa, cắt đứt trò chuyện.

Niệm Thanh tưởng rằng chuyện đó coi như xong rồi.
Cuối tuần, ngày nghỉ không cần đi làm, Niệm Thanh ở nhà không muốn ra ngoài.

Điện thoại di động trên bàn trà vang lên, số điện thoại hiện trên màn hình là Niệm Hải.

Niệm Thanh thở dài, cam chịu nghe điện thoại.

Niệm Hải không phí lời, mở miệng liền đi thẳng vào vấn đề: “8 giờ tối nay, phòng 1573 khách sạn Thế Mậu.

Ta đã hẹn với cha mẹ của Quan Thiếu Nghiên, con phải tới nhận lỗi với họ”.
Niệm Thanh hít sâu, đáp ứng: “Vâng, con biết rồi.”
Cha mẹ của Quan Thiếu Nghiên vẫn luôn không thích cô.

Hiện giờ cô còn đơn phương kéo dài ngày kết hôn với Quan Thiếu Nghiên.

Có thể thấy, đêm nay lại là hồng môn yến!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận