Lúc xế chiều
Tô Tiểu Thiến có chút buồn bực vì Lê Ngạo không đầu không đuôi phát hỏa, nhưng bên ngoài náo nhiệt thoáng cái làm cho cô quên đi tâm tình lo lắng.
"Tô cô nương ngươi đang làm gì thế?" Tiểu Bạch đang cầm một xấp dày đỏ rực mạn châu sa hoa qua đây, nhìn thấy Tô Tiểu Thiến đứng ở chỗ này hết nhìn đông tới nhìn tây .
"A, ngươi lấy cái này làm cái gì?"
"Ai, đây không phải là muốn thả bên cạnh thảm đỏ sao, bọn họ không tính tốt, còn thiếu vài thứ, ta vừa lúc đi ngang qua sông Vong xuyên hái một ít trở về.
"Khách nhân đều muốn tới sao?" Tô Tiểu Thiến nhìn bên ngoài đối mặt với Tiểu Bạch hỏi.
"Uh, không sai biệt lắm, ta vừa trở về liền nhìn thấy thật nhiều 'Người' đến hạ lễ rồi" Tiểu Bạch nhìn nhìn đoàn người xung quanh bận rộn nói.
Tô Tiểu Thiến vội vàng gật đầu ý bảo hắn đi đi,cô muốn đi hậu cung xem, nghe nói đêm nay cũng mời Cầm phi cùng mấy vị phụng dưỡng tham gia.
Lần thứ hai nhìn thấy Uyển nhi, nàng so với trước đây gầy rất nhiều, bộ dáng cũng tiều tụy rất nhiều.
"Tiểu... Tiểu Thiến... ?" Uyển nhi nhìn thấy cô mừng rỡ không thôi, thế nhưng trong nháy mắt liền tràn đầy bi ai, "Ngươi... Đã chết?"
Tô Tiểu Thiến thấy nàng bộ dáng khó chịu vội đi lên phía trước kéo tay nàng an ủi, "Ta..."
"Ngươi yên tâm ta sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi" Uyển nhi nắm tay cô an tâm nói.
Tô Tiểu Thiến không phủ nhận, mà là gật gật đầu, hỏi tiếp: "Hôm nay Minh Vương thành thân, ngươi cũng được mời sao?"
Uyển nhi vội vàng gật đầu, trên mặt ẩn giấu không được tươi cười, nàng thật không ngờ Minh Vương cũng sẽ mời nàng, là một phụng dưỡng nho nhỏ nàng chỉ được Minh Vương sủng hạnh quá một lần, nhưng không nghĩ tới hắn sẽ đối với nàng tốt như vậy, nàng hiện tại nghĩ thông suốt rồi, có thể nhìn thấy hắn như vậy nàng cũng đã rất thỏa mãn, tựa như hiện tại hắn có thể nhớ ra mình, liền chứng minh nàng đã rất xuất sắc .
"Tiểu Thiến ta hôm nay ăn mặc được không?" Uyển nhi đột nhiên nhấc quần áo nói với Tô Tiểu Thiến.
Tô Tiểu Thiến nhếch miệng cười, "Rất đẹp, cẩn thận đoạt danh tiếng tân nương, ha hả "
Uyển nhi được cô tán thưởng như vậy mặt không tự chủ liền đỏ,cả nửa ngày mới nói: "Ta muốn đi tập hợp cùng các nàng, đợi lát nữa Thu nhi tỷ tỷ sẽ dẫn chúng ta đi tập hợp "
"Uh, xem ra khách cũng tới không sai biệt lắm, ta đi trước ,đợi lát nữa trên yến hội có thể thấy nhau" Tô Tiểu Thiến hướng nàng khoát khoát tay liền rất nhanh ly khai ở đó.
Ly khai hậu cung, cô liền phát hiện ở đây tới rất nhiều rất nhiều người, xem ra hôn lễ này thực sự là đủ long trọng , Tô Tiểu Thiến vội chạy đến phòng khách , hôm nay là ngày cuối cùng cô đợi ở chỗ này, phải làm tốt rồi sau đó rời đi.
"Ai u" bởi cô chạy nhanh quá mức với nôn nóng liền đụng phải bức tường người.
"Vị cô nương này ngươi là muốn đầu hoài tống bão* sao?" Tiếng cười phát ra từ trên đỉnh đầu cô.
Đầu hoài tống bảo*: dùng đầu mà đương đầu với mọi thứ như bão.
Tô Tiểu Thiến vội ngẩng đầu nhìn lại, hiện ra trước mắt cô là khuôn mặt tuấn mỹ tươi cười.
"Cô nương nhìn ta đến choáng váng sao?" Hắn nhẹ lay động quạt xếp trong tay nhìn về phía cô cười cười.
"... ?" Tô Tiểu Thiến chân mày lập tức nhíu lại một chỗ, nam nhân này cô có phải hay không đã gặp qua? Làm sao có thể quen thuộc như vậy?
Nam nhân tuấn mỹ thấy cô không nói lời nào mà chỉ si ngốc nhìn mình, hắn cười càng lớn hơn , "Nhìn ngươi ắt hẳn là thị nữ của Minh Giới, nếu là cô nương như vậy để ý đến ta, ta có thể hướng Minh Vương cầu xin ngươi, làm cho ngươi sau này mỗi ngày đều có thể nhìn ta, thế nào?"
"Ngươi tự kỷ cuồng, ngươi nghĩ rằng ta là hoa si a?" Tô Tiểu Thiến bỗng nhiên kịp phản ứng,đây không phải người muốn giết Xà Vương hôm trước sao? Hắn thế nào mà cũng tới?
Đốc Uyên bị nàng nói như vậy, ngây ra một lúc, tự kỷ cuồng? Cô nhận thức hắn?
"Người thích giết xà, ngươi sẽ không nhận ra ta đi? Hừ, nhìn ngươi lần trước thả ta cùng Xà Vương đường sống ,bản cô nương hôm nay không cùng ngươi so đo" dứt lời hừ một tiếng, cô xoay người định rời đi.
Đốc Uyên lăng vài giây, vội đi lên cầm lấy cánh tay của cô kinh hỉ hỏi: "Ngươi là Xà Nhi?"
"... ?" Xà Nhi?
"Ngươi thật là Xà Nhi sao?" Đốc Uyên không tin lần thứ hai hỏi, hắn nhớ cô rõ ràng là cái người quái dị nha, mặc dù hiện tại cũng không có bao nhiêu khuynh quốc khuynh thành, nhưng nhìn tươi ngon mọng nước như vậy , để cho người trước mắt sáng ngời.
Ký ức như suối nước cuồn cuộn kéo về trong óc của cô, xà nhi? Xà vương? Xà yêu các, trời ạ, cô thế nào khôi phục ký ức trước đây, đoạn ngày trước cái gì đều không nhớ rõ đâu?
"Ngươi là ai? Làm sao ngươi biết ta là xà nhi?" Đối với cái tên mới này, ngoại trừ xà giới biết bên ngoài cô không tin còn ai biết.
"Ta... Ta là biểu đệ của Đốc Uyên " hắn nghĩ vẫn là nói dối .
"Ngươi là biểu đệ xà vương? Trước kia, trước..." Tô Tiểu Thiến bắt đầu nổi lên nghi ngờ, trước kia tên thích giết xà sao bây giờ lại thành như vầy?
"Ai, ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Đốc Uyên nhìn cô bắt đầu quấn quýt vội chuyển hướng đề tài.
"Nga, ta là thị nữ ở đây thôi, tự nhiên phải ở chỗ này nha "
"Ngươi là thị nữ ở đây?" Đốc Uyên không khỏi nghi hoặc nhíu mày, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra?
"Ta trước đây mất đi trí nhớ thôi, về sau khôi phục, nga, ta tự giới thiệu một chút, ta kêu Tô Tiểu Thiến" nàng cười xán lạn.
"... ?"
"Xà vương đâu? Xà vương có tới không a?"
"Ách... Thân thể hắn không thoải mái vì thế sẽ không có đến "
"Làm sao vậy? Hắn chỗ nào không thoải mái,bệnh trạng như thế nào? Ngươi nói cho ta biết a?"
Thấy cô quan tâm chính mình như vậy, Đốc Uyên trong lòng không hiểu tại sao lại ấm áp, nhưng ngoài miệng vẫn là khinh thường nói "Nói cho ngươi biết có ích lợi gì? Ngươi xem bệnh không được?"
"Ta sẽ không xem bệnh, nhưng Minh Giới Ma Tôn thế nhưnglà thần y lợi hại, ngươi nói cho ta biết bệnh trạng, ta đi giúp hắn cầu mang thuốc đến, ta tin dùng thuốc của Ma Tôn rồi, hắn nhất định sẽ thuốc đến bệnh trừ " cô nói phi thường nghiêm túc.
"Ngươi... Tại sao phải quan tâm cái người quái dị kia?" Đốc Uyên không hiểu vấn đề liền hỏi.
Tô Tiểu Thiến nghe vậy vội cầm khăn lau trong tay ném vào trên người của hắn, "Uy, ngươi là yêu quái thế nào như vậy a, một hồi là người thích giết xà hại biểu ca ngươi lo lắng, một hồi nói hắn bệnh rồi, một hồi còn nói hắn là người quái dị, ngươi là yêu quái thế nào mà một chút lương tâm cũng không có a? Ta cho ngươi biết, hắn trong lòng ta so với ngươi suất gấp một nghìn lần" Tô Tiểu Thiến thở phì phì nói.
"... ?"
"Ngươi trừng mắt ta như vậy là sao, ngươi trừng ta ta cũng muốn nói, ngươi ỷ có một khuôn mặt nam nhân ưa nhìn nên ra ngoài lừa bịp, ta cho ngươi biết, cho dù ngươi suất không có thiên lý cũng vô dụng, trong lòng ta, tấm lòng tốt so với khuôn mặt đẹp quan trọng hơn, hừ, mặc kệ ngươi bệnh tự kỷ cuồng" Tô Tiểu Thiến tức giận cầm lại khăn lau trong tay hắn, cuối cùng còn bổ sung một câu: " Biểu ca ngươi có một biểu đệ như vậy thực sự là thật đáng buồn" dứt lời cô cũng không quay đầu lại liền ly khai .
Đốc Uyên nhìn bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn càng chạy càng xa, trên mặt hắn trong lúc bất chợt vung lên một chút tươi cười nhàn nhạt, Tô Tiểu Thiến phải không? Hắn nhớ kỹ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...