Âm Hoàng

“Đây là… chỗ ở của tôi trước đây?”

Bạch Thiên Nghiêm giả đứng ở trước cửa lớn, lăng lăng nhìn ngôi nhà, hơi thở không khỏi có chút dồn dập.

Hắn không biết tại sao mình cảm thấy cực kỳ vui vẻ, thật giống như rất sớm rất sớm trước kia hắn đã muốn bước vào đây vậy, nội tâm dâng lên một loại cảm giác thỏa mãn không cách nào hình dung.

Kiến trúc trước mắt hãy cho người ta cảm giác giống với thanh niên, trắng nõn không nhiễm một hạt bụi, phong cách cực đơn giản, trong suốt mà khí thế, phảng phất như thế giới của Băng Tuyết, tâm tình cũng trở nên băng lãnh. Nhưng sau khi chân chính bước vào không gian này, loại cảm giác kia lại nháy mắt bị đánh văng.

Trên ghế sa lon màu trắng sữa lười biếng đặt vài cái gối ôm hoạt hình, một cái trong đó là hình một con hồ ly tròn vo thoạt nhìn ngu xuẩn đang bay lên. Hai quyển tạp chí tùy ý đặt ở trên bàn trà, trang bìa là hình Lăng Nhất Quyền lãnh đạm nhìn thẳng vào ống kính, đồng tử màu xanh đậm cười như không cười, ma mị mà quyến rũ, điều kiện tiên quyết là bỏ qua cái kẹp tóc nơ bướm dùng bút vẽ lên.


Bệ cửa sổ thật sạch sẽ, chỉ có một chậu cây xương rồng mũm mĩm chẳng biết sao lại bị bẻ gảy một cành, phảng phất như đang không tiếng động kháng nghị.

Thế nhưng khiến cho hắn chú ý lại là tủ lạnh bên phải gần phòng bếp, tủ lạnh cao lãnh gọn gàng đến cực hạn, nhưng phía trên lại dán đầy ghi chú hoạt hình xiêu xiêu vẹo vẹo, nội dung như sau —— ớt chuông mà Quyển Quyển thích ăn nhất đã sắp hết, thứ sáu nhớ mua thêm.

Hay là ―— Tôi cảnh cáo cậu, nếu len lén đem vất khổ qua đi, sau này mỗi cuối tuần đều ăn khổ qua! (phụ hoạ thêm một icon ác ma nghiêm nghị)

Còn có ―— Quyển Quyển, nhớ uống sữa tươi, mới có thể cao. (mỉm cười)


Ngày tháng đều là nửa năm trước.

“…” Bạch Thiên Nghiêm giả phủ tay trước ngực, luôn cảm thấy bị mê man trùng kích.

Hiển nhiên, đây là nơi hai người cùng nhau sinh hoạt…

Là Lăng Nhất Quyền và mình sao?

Đáp án như thật này khiến hắn theo bản năng liếm môi một cái, có chút kích động nhìn về phía Lăng Nhất Quyền đi ở phía trước hắn, đang chuẩn bị lên lầu.

“Chúng ta ở cùng một chỗ, đúng không?” Nuốt nước miếng một cái, hắn rốt cục nhịn không được hỏi thẳng (mụ nó, nó thèm nhỏ dãi rồi kìa >’’’’


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui