Âm Hoàng

Edit: Đa Mộng

Beta: Trangki

Những ngày kế tiếp, đoàn phim chủ yếu quay phân cảnh của Lăng Nhất Quyền.

Tuy rằng Bạch Thiên Nghiêm tạm thời không có cảnh diễn, nhưng mỗi ngày vẫn bồi Lăng Nhất Quyền trình diện, chạy tới chạy lui hầu hạ tỉ mỉ. Thỉnh thoảng còn đảm đương vai trò gối ôm ở phòng nghỉ cho Lăng Nhất Quyền.

Hôm nay, y vẫn như cũ đến phòng giải khát pha trà cho Lăng Nhất Quyền, trà lần này pha không phải trà Sơn Tra bình thường mà là trà Hoa Lài.

Theo dòng nước nóng thích hợp rót xuống, một mùi thơm ngát thanh nhã liền xông vào mũi làm cho Bạch Thiên Nghiêm có chút thất thần.

Vì nếu trường kỳ uống một loại trà cũng không tốt cho thân thể nên y bắt đầu đổi loại trà cho Lăng Nhất Quyền, có trà Phổ Nhị, trà Long Tĩnh, còn có các loại trà Lài.

Tuy Lăng Nhất Quyền cũng uống, nhưng nếu như hỏi cậu thích nhất loại trà nào, đáp án luôn luôn giống nhau: “Trà Sơn Tra.”


Sau do Bạch Thiên Nghiêm có chút không hiểu, thử hỏi nguyên nhân thì Lăng Nhất Quyền lúc đó nhìn y một cái, rồi rời đường nhìn. Một lát sau cậu mới nhàn nhạt nói: “Tuy uống không ngon lắm… có điều khi còn bé, vẫn luôn nhớ.”

Câu trả lời như vậy khiến Bạch Thiên Nghiêm vô pháp ức chế, cảm thấy lòng có chút chua xót.

Y nhớ bản thân mình cũng không có tiền, cũng mua không nổi nước trái cây cho trẻ con, nhìn Lăng Nhất Quyền nho nhỏ cũng không thích uống nước sôi, cuối cùng không có biện pháp, y chỉ có thể qua chợ mua một ít trà Sơn Tra rẻ tiền nhất pha cho cậu uống.

Cũng chỉ như vậy mà thôi.

Chính y cũng quên những chi tiết này rồi, nghĩ không ra đứa bé này cái gì cũng nhớ.

“Anh muốn chiếm lấy phòng giải khát tới khi nào? Lười biếng làm việc thì làm phiền dời giá sang WC.” Lúc này, một giọng nói lạnh như băng, hơi châm chọc ở phía sau y vang lên.

Bạch Thiên Nghiêm khẽ nhíu mày, quay đầu lại liếc nhìn đối phương, lãnh đạm nói: “Nơi này có chỗ cho hai người, hay là cậu muốn nằm pha trà?”

“Tôi thích một chỗ cố định, có vấn đề gì không?” Đối phương sắc mặt không biến, hai mắt lợi hại nhìn thẳng Bạch Thiên Nghiêm, khóe miệng băng mỏng cười như không cười.

Người này không ai khác chính là Đoạn Vô Thần trước đây cùng Bạch Thiên Nghiêm  cạnh tranh vai diễn, cuối cùng lại thất bại.

Bạch Thiên Nghiêm  mỉm cười, nhàn nhạt dùng tay làm dấu mời, sau đó mặc kệ Đoạn Vô Thần, bưng trà ngon vừa pha định bỏ đi.

“Loại người dùng thủ đoạn bẩn thỉu mới nhận được vai như anh, có gì đắc ý? (Gia đang mún nấu cháo lưỡi cho heo đây *mài dao*)” Thấy Bạch Thiên Nghiêm  muốn đi, Đoạn Vô Thần lạnh lùng bồi thêm một câu. Không ngờ Bạch Thiên Nghiêm căn bản không để ý đến hắn, ngay cả tốc độ cũng không đổi chậm rãi bỏ đi, tựa như hắn là người cố tình gây sự vậy. Đoạn Vô Thần tức giận đến xanh cả mặt, thiếu chút nữa đá một cước vào trong hộc tủ.

Dù sao hắn cũng còn trẻ, tiền đồ coi như bằng phẳng, dễ dàng được rất nhiều fan ủng hộ điên cuồng, tính tình kiêu ngạo tuy bình thường che dấu rất tốt nhưng lúc tâm tình không khống chế được thì cũng sẽ bạo lộ ra ít nhiều.

Bất quá, tâm tình của hắn lập tức lại khá hơn.

Sở dĩ hắn còn ở đoàn phim, là bởi vì công ty đã vì hắn giành một vai khách mời trong《 Ma Phá 》.


Tuy rằng phân diễn không nhiều lắm, ngay cả lời kịch cũng rất ít ỏi, nhưng nhân vật này lại rất có giá trị. Đó là một con nửa yêu thủy chung làm bạn ở bên cạnh Lăng Nhất Quyền.

Ở đoạn kết của bộ phim, vai diễn của Lăng Nhất Quyền vẫn luôn là một câu đố: Không có ai biết nỗ lực của hắn, cũng không có ai lý giải nổi thống khổ của hắn.

Tất cả mọi người chỉ thấy hắn tàn nhẫn, lại không nhìn thấy vết thương buồn đau sau lưng hắn.

Chỉ có vai phụ mà hắn tranh thủ giành được này là người biết tất cả về hắn, thậm chí là quá khứ.

Chỉ bằng vào điểm ấy mà nói, Đoạn Vô Thần cũng đã rất hài lòng.

Nhưng càng làm cho tâm tình hắn vui vẻ chính là, nữ biên tập trẻ tuổi rốt cục đáp ứng sửa lại một phần nội dung trong bộ phim sau khi hắn lén yêu cầu mấy lần. (móe, ta mún lên cơn cuồng sát *cào cào*)

===

Trước khi quay, nữ biên tập một thân tây trang nghiêm chỉnh cầm mấy phần mới sửa của kịch bản ra đi tới trước mặt mọi người: “Xin lỗi, quấy rối mọi người một lát, nội dung quay ngày hôm nay có chút thay đổi nhỏ, xin hãy xem qua một chút.”

Nói xong, cô lén lút nhìn thoáng qua Đoạn Vô Thần, sau đó mới lễ phép đem kịch bản đưa cho đạo diễn cùng với đám người Lăng Nhất Quyền, “Những … thay đổi này là ngày hôm qua tôi và nữ tác giả Tịnh thương lượng qua, và đã được sự đồng ý của cô.”


Bạch Thiên Nghiêm  tiếp nhận kịch bản lật xem, lập tức liền phát hiện chỗ đã sửa.

Dựa theo kịch bản vốn có thì, vai chính Hoàng sau khi biết  vợ mình đúng là bị thanh niên mà Lăng Nhất Quyền diễn giết chết, cuối cùng triệt để phẫn nộ. Ở lần gặp mặt tiếp theo đã ra tay đâm xuyên qua thanh niên.

Thanh niên không có đánh trả, chỉ là không nói một lời rời đi.

Hắn cũng không có đi đâu, vẫn đi đến chỗ thưòng lui tới, trầm mặc ngồi ở trên một nóc nhà hình tròn, không thèm nhìn vết thương huyết nhục mơ hồ mà phát ngốc.

Mà vai nửa yêu Đoạn Vô Thần đóng vẫn lẳng lặng làm bạn ở bên cạnh hắn, nhìn chăm chú vào hắn, cũng không dám tới gần _ bởi vì tính tình của nhân vật Lăng Nhất Quyền đóng cực kỳ quái gở, rất giống với bản thân hắn.

Nhưng sau khi sửa chữa nội dung thì thanh niên sau khi bị đâm, mặc dù không có chết ngay, nhưng vì mất máu quá nhiều, cuối cùng té xỉu ở nóc nhà trong vũng máu, sống chết không rõ.

Mà nửa yêu trước giờ yên lặng làm bạn với hắn đã áp chế sự sợ hãi đối với hắn, tiến lên trước cẩn thận tỉ mỉ vì hắn băng bó vết thương, đem đầu của hắn cẩn thận gối lên trên đùi mình.

Cũng chính vì ôn nhu như vậy nên đã khiến thanh niên mơ mơ màng màng, không khỏi nghĩ tới người đã qua kia, cho nên kiên cường chống đỡ thật lâu rốt cục tan vỡ, cuối cùng dựa vào nửa yêu yếu đuối khóc. (móe, dòng họ Tinh Linh Hoàng chắc rồi >’’.’’’’


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận