Đột nhiên thanh âm của ca ca vang lên:- Nguyệt nhi, tập trung tinh thần, ca ca truyền cho muội một môn công pháp nghịch thiên.
Từ trong mi tâm, một tia thanh quang bay ra, tiến vào thức hải của muội muội Nguyệt nhi.
Ánh mắt của Nguyệt nhi nhắm lại, trong người, chân khí không ngừng dựa theo Âm Dương Tạo Hóa Kinh vận chuyển, nhanh chóng thuế biến, sau khi đi hết một đại chu thiên, lại từ nơi hai người kết hợp chạy vào cơ thể ca ca, cứ thê vòng đi vòng lại.
Thân thể hai người bị một tầng thanh quang bao phủ, nhưng rất nhạt, so với lúc trước song tu với Lâm Nhược Yên thì quả thật không đáng nhắc tới.
Nửa khắc sau, thanh quang biến mất, tu vi của Nguyệt nhi một đường tiêu thăng, đạt tới Luyện Khí tầng tám đỉnh phong, chỉ một chút nữa là có thể đột phá tầng chín.
Tu vi của Hồ Nguyên Vũ không có đề thăng, nhưng kinh mạch tăng cường một chút, nguyên nhân rất rõ ràng là vì tu vi của hai người còn quá thấp, hiệu quá nhỏ bé hầu như không đáng kể.
Nguyệt nhi mở mắt, tràn đầy kinh ngạc nhìn ca ca của mình:- Ca ca, đây là…Hồ Nguyên Vũ lại dùng lý do thoái thác với Lâm Nhược Yên kể cho nàng, nghe xong, Nguyệt nhi mừng đến phát khóc, ôm chặt lấy hắn nói:- Như vậy từ nay ca ca sẽ không còn bệnh nặng nữa rồi, muội vui quá.
Tuổi nàng còn nhỏ, không có nhiều tâm cơ như vậy, chỉ vì ca ca khỏe mạnh mà vui sương.
Hồ Nguyên Vũ nhìn muội muội vừa bị mình chinh phục, vừa cười vừa nói:- Muội muội, như thế nào, ca ca làm muội thoải mái không?Chứng kiến hai gò má của muội muội đỏ bừng, cái miệng nhỏ nhắn chu lên làm ra vẻ hờn dỗi, Hồ Nguyên Vũ cười hắc hắc hôn xuống.
…Đi ra khỏi phòng, Hồ Nguyên Vũ cả người thoải mái, cảm thấy tương lai của mình tràn đầy tươi sáng.
Nguyệt nhi vì mệt với mới bị phá thân nên không tiện xuống giường, chỉ có thể nằm ở trên giường nghỉ ngơi.
Hắn tới ngự thiện phòng, cung nữ đã làm xong điểm tâm, hắn ăn xong liền dặn đối phương mang chút thức ăn tới phòng muội muội, liền trở về phòng của mình.
Sau khi vào phòng, Hồ Nguyên Vũ liền tiến vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp, hắn muốn luyện tập Long Hoa Kiếm Pháp, để chuẩn bị cho trận săn bắt cuối năm.
- Phát động nhiệm vụ chính tuyến, đoạt giải nhất trong cuộc thi săn bắt cuối năm, thành công, thưởng 200 điểm tạo hóa, thất bại không trừng phạt.
Hồ Nguyên Vũ nghe vậy chỉ cười hắc hắc, rất tự tin mình sẽ giành được giải nhất, vì trong cuộc thi săn bắt cuối năm, chỉ có đệ tử hoàng tộc tu vi Luyện Khí tầng chín tham gia, mà hắn tự tin, ở cùng cảnh giới, không ai có thể chịu ắn một quyền.
Hắn lấy ra Sơn Hà Kiếm, bắt đầu theo kiếm quyết luyện chiêu thứ nhất, Long Hoa Kiếm Pháp có tổng cộng 10 chiêu, luyện thành một chiêu, uy lực của kiếm pháp sẽ tăng lên một bậc, chiêu thứ nhất tự nhiên tương ứng với Luyện Khí kỳ.
Cứ như vậy, Hồ Nguyên Vũ ở trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp miệt mài luyện kiếm, lại ăn Hỗn Độn Luyện Thể Đan rèn căn cơ, mới đã mà đã 5 ngày trôi qua.
Lâm Nhược Yên bế quan, Nguyệt nhi vì tu vi tiến nhanh, lại được công pháp huyền diệu, nên cũng đã bế quan cảm ngộ, Tử Di Thiên Điện lại là lãnh cung, cực kỳ hoang váng, nên cũng không có ai tới quấy rầy ba mẹ con bọn hắn, ah, trong lúc này có một người đến, chính là Tuyết Nhi, nhưng cung nữ nói với nàng gì đó, Tuyết Nhi nghe xong tuy không vui, nhưng cũng quay người rời đi, không có tới quấy rầy nữa.
…Sáng sớm hôm nay, cả hoàng thành bị bao phủ trong tuyết, cung điện, lầu các, đình đài… toàn bộ đều là một màu trắng xóa lung linh.
Ngày đông chí, chính là ngày rét lạnh nhất trong năm.
Toàn bộ đệ tử hoàng tộc đã tụ tập ở bên ngoài Tiên Hiền Điện, dưới sự hướng dẫn của các Cấm Vệ Quân, mọi người bắt đầu đi đến chỗ diễn ra đại điển tế tự.
Bên ngoài Tiên Hiền Điện, có một tế đàn cổ xưa được xây dựng bằng ngọc thạch, cao đến 99 trượng, rộng hơn một dặm, nhìn cực kỳ hùng vĩ trang nghiêm.
Trên tế đàn khóa rất nhiều hung thú hình dáng khác nhau, tu vi cũng cao thấp không đều.
Văn võ bá quan, đệ tử hoàng tộc, hoàng tử công chúa, phi tần… tất cả đều chờ đợi đại điển tế tự bắt đầu, hi vọng được lực lượng của tổ tiên gia trì, đả thông kỳ kinh bát mạch, thậm chí ngay cả hài tử còn trong tã lót cũng được mang tới.
Đây là một buổi lễ tế long trọng, không chỉ ở hoàng thành, mà mỗi thành trì, mỗi trấn nhỏ, mỗi thôn làng trên Lạc Hồng Tinh đều cử hành lễ tế tự này.
Từ sáng sớm Hồ Nguyên Vũ đã đi theo mẫu thân tới nơi này, tuy hắn đã sớm đả thông kỳ kinh bát mạch, còn tu luyện tới Luyện Khí tầng chín, nhưng hắn vẫn muốn tới xem buổi tế lễ long trọng nhất dị giới này.
Hiện tại thể chất của hắn khôi phục, khí sắc hồng nhuận, người mặc Thanh Lân Bảo Y, nhìn khí vũ hiên ngang, anh tư bất phàm, rước lấy vô số ánh mắt kinh ngạc khó tin.
Hồ Nguyên Vũ vẫn đứng trong đám người, không có để ý những ánh mắt dò xét kia, đột nhiên sau lưng vang lên một thanh âm mỉa mai.
- Ôi, Cửu đệ, ngươi đã mười sáu tuổi rồi, cho dù tham gia đại điển tế tự cũng không thể mở được kỳ kinh bát mạch, ngươi tới đây làm gì cho mất mặt?Bát hoàng tử Hồ Phương chắp tay sau lưng, cười nhạo nói.
Lục hoàng tử đứng cạnh Bát hoàng tử, khuôn mặt lạnh lùng khẽ nói:- Đều nói trứng rồng thì nở ra rồng, nhưng phụ vương là nhân vật như thế nào, sao lại có thể sinh ra loại phế vật như ngươi chứ? Mười sáu tuổi vẫn chưa mở được kỳ kinh bát mạch, mặt mũi của hoàng tộc chúng ta đều bị ngươi làm cho mất hết.
Tuy câu nói này có chút cay nghiệt, nhưng đều là tiếng lòng của mấy vị hoàng tử đang đứng ở đây.
Thân tình trong gia đình đế vương vốn mỏng manh, tuy Hồ gia đã hết sức chèn ép, để quá trình đoạt vị giảm đi tổn thất rất nhiều, thế nhưng minh tranh ám đấu giữa các hoàng tử là không cách nào ngăn cản hết, này không chỉ tới từ bản thân các hoàng tử, còn tới từ các thế lực sau lưng bọn họ.
Ở Lạc Hồng Tinh, người có thể đả thông kỳ kinh bát mạch cũng không nhiều, mười người thì chỉ có một người có thể đả thông kỳ kinh bát mạch, vì vậy địa vị của võ giả ở Lạc Hồng Tinh rất cao.
Đương nhiên, đối với cường giả thì lại là chuyện khác.
Cao thủ võ đạo sẽ có huyết mạch cường đại, con cháu đời sau cũng sẽ được thừa hưởng, xác suất đả thông kỳ kinh bát mạch lớn hơn người bình thường rất nhiều.
Tàn Dương Đại Đế có tất cả mười một người con (*này tính luôn cả Hồ Nguyên Vũ) bảy trai bốn gái, mười người đều đã đả thông kỳ kinh bát mạch, chỉ có một mình Hồ Nguyên Vũ đã mười sáu tuổi nhưng không mở được, biến thành trò cười của cả đại thế giới.
Rất nhiều người đều cười nhạo, gọi hắn là hổ phụ sinh khuyển tử.
Thậm chí còn có một số tin đồn nói Hồ Nguyên Vũ không phải con trai ruột của Tàn Dương Đại Đế.
Mặc dù chỉ là lời đồn, nhưng cũng khiến cho hoàng tộc khó chịu.
Thậm chí từng có một vị lão tổ tự mình dùng thần khí trấn quốc kiểm tra thân phận của hắn, nhưng tất nhiên là không kiểm tra ra được gì, nên tin đồn mới từ từ biến mất.
Vì vậy không chỉ những hoàng tử kia, phần lớn người đều cho rằng Hồ Nguyên Vũ là sỉ nhục của hoàng tộc, không ai coi hắn như huynh đệ ruột thịt, tất cả đều hận hắn không sớm chết đi một chút.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...