Âm Dương Quỷ Thuật


Người có phân thiện ác, đạo thuật có phân âm dương, từ xưa đến nay, có đạo sĩ Mao Sơn bắt quỷ trừ yêu, nhưng cũng có phần tử ma giáo giết người luyện hồn.
Mà Minh Đường chính là 1 tổ chức ma giáo cực kỳ to lớn.
Lâm Hiểu Phong trước đây không chỉ 1 lần nghe sư phụ nhắc qua ma giáo Minh Đường này, nhưng cũng chưa từng gặp được, không nghĩ tới cái tên chạy trốn Vương Sâm kia chính là 1 phần tử của Minh Đường.
Cũng khó trách sao hắn có thể có loại hương cực hiếm này.
Lâm Hiểu Phong lắc đầu, nghĩ kĩ thì loại chuyện này, suy nghĩ nhiều quá cũng không có tác dụng gì, đắc tội thì cũng đã đắc tội rồi.
Hắn thu dọn đồ đạc xong liền đi ra khỏi công trường hoang.
Lúc đi ra tới cửa lớn, Hoàng mập đang liếc mắt đưa tình với Tiếu Lệ Lệ, nói chuyện phiếm hăng cả máu.
Thấy Lâm Hiểu Phong đi tới, Hoàng mập cười hỏi:” Hiểu Phong, vừa rồi tên nhóc cậu chạy đi đâu vậy hả? Cậu không biết tôi lo lắng thế nào đâu”
“Thằng nhóc cậu làm gì có chút xíu lo lắng nào chứ”.

Lâm Hiểu Phong hết ý kiến, đạp cái mông Hoàng mập 1 cái nói:” Đi về đi thôi”.
Tiếu Lệ Lệ lúc này đi đến bên cạnh nói nhỏ vào tai Lâm Hiểu Phong:” Giải quyết xong rồi sao?”
Lâm Hiểu Phong lắc đầu, cũng nhỏ giọng trả lời:” Tôi bất lực, mời cao nhân khác đi nha”.
Tiếu Lệ Lệ trên mặt không khỏi lộ ra vẻ thất vọng.
Mà Lâm Hiểu Phong lúc này cũng không muốn xen vào chuyện này nữa, nếu thật là quỷ hồn thông thường làm loạn, hắn xử lý được, nhưng đây là có liên quan đến ma giáo thần bí Minh Đường.

Nên biết những thứ tà thuật hiện nay, hầu hết đều là từ 4 thuật trong quỷ thuật cải biến mà ra, quỷ thuật đối với những phần tử ma giáo này tuyệt đối là thuốc kích thích bọn hắn điên cuồng.
3 người ngồi trên xe, Tiếu Lệ Lệ mặc dù thất vọng nhưng cô vẫn như cũ cười nói ha hả với Lâm Hiểu Phong và Hoàng mập, đưa 2 người bọn hắn trở về nhà.
Lâm Hiểu Phong và Hoàng mập ở trong 1 khu dân cư phía sau trường tiểu học Thanh Tuyền.

Khu dân cư này khá cũ nát, được xây dựng vào khoảng thập niên 80, 90 , chỉ có 7 tầng lầu, nhà của 2 người chính là 2 căn lầu cạnh nhau.
“Hiểu Phong, về nhà ngủ sớm chút đi nha, ngày mai chúng ta đi lên suối chơi, lúc nãy tôi đã hẹn Lệ Lệ rồi, cô ấy cũng đã đồng ý rồi”.

Hoàng mập con mắt phát sáng nói:” Cậu không biết anh Mập ta chính là người đầu tiên trong trường hẹn được Tiếu Lệ Lệ đó”.
“Đi đi thằng quỷ”.

Lâm Hiểu Phong gật đầu nói:” Sáng sớm mai nhớ gọi tôi là được rồi”.
Lâm Hiểu Phong leo lên đến lầu 5, mở cửa nhà mình ra, nhìn trong nhà toàn là bụi, trong lòng thầm than 1 tiếng, bắt đầu chuẩn bị dọn dẹp vệ sinh.
Lâm Hiểu Phong trước đây lúc 7 tuổi rời khỏi nhà, lúc 8 tuổi thì nhận được tin tức cha mẹ hắn đi theo 1 đám người thám hiểm, kết quả 2 người giữa đường biến mất, giống như bị bốc hơi vậy, không có tin tức gì nữa.
Cho nên mỗi lần từ trường học về nhà, trong nhà đều là tro bụi phủ đầy.
Dọn dẹp sạch sẽ xong,Lâm Hiểu Phong lấy ra 1 nén nhang, đi tới hành lễ với Tam Thanh đạo tôn, đốt hương, cung kính dâng hương.

Đây là sư phụ của Lâm Hiểu Phong đã dặn dò, ban đầu Lâm Hiểu Phong cũng thấy rất kì quái, mình là học quỷ thuật, tại sao lại thờ lạy Tam Thanh đạo tôn vậy?
Mà sư phụ nói cho hắn biết: “ Đạo thuật không phân thiện ác, thiện ác của đạo thuật có liên quan đến người tu đạo, ngươi mặc dù học quỷ thuật, nhưng nhất định phải giữ vững tâm cảnh của mình...”
Lâm Hiểu Phong nghĩ rằng,ý nghĩa sư phụ hắn bảo hắn thờ cúng Tam Thanh đạo tôn chắc là để mỗi lần mình dâng hương cho Tam Thanh đều có thể tự nhắc nhở chính mình phải làm 1 người tốt đường đường chính chính.
Rạng sáng hôm sau, Lâm Hiểu Phong đang ngủ mơ mơ màng màng thì nghe tiếng đập cửa dồn dập.
Hắn ngáp 1 cái, mặc quần áo chỉnh tề rồi ra mở cửa, Hoàng mập vậy mà mặc đồ vest, 1 bộ tây trang áo sơ mi, nhìn có 1 loại cảm giác nút áo lúc nào cũng có thể sẽ bị văng đứt ra vậy.
“Nhanh đi ra ngoài đi, Lệ Lệ cũng đã gọi cho tôi rồi đó”.
Hoàng mập kéo Lâm Hiểu Phong đi.

Lâm Hiểu Phong có chút cạn lời nói:”Ê nè đại ca, cậu dù sao cũng phải để cho tôi rửa cái mặt đã chứ? Cũng không phải đi xem mắt, cần gì gấp gáp vậy”
Hoàng mập nói:” phiii, cái này so với ra mắt còn quan trọng hơn đó, đây chính là lần đầu hẹn hò của anh Mập nhà ngươi đó, còn nữa, cậu rửa mặt cái rắm đó, cứ để vậy đi, cái mặt tiều tụy vậy, không tệ không tệ, vừa vặn có thể làm nền cho tôi phát sáng”
“Vậy cậu cũng phải để cho tôi đi lấy bóp tiền chứ ha?” Lâm Hiểu Phong lườm hắn 1 cái.
“Ây, cái này thì được”.
Bảo cho rửa mặt thì không cho, bảo đi lấy tiền thì liền duyệt, cái thằng này, hết thuốc chữa rồi.
Lâm Hiểu Phong trở lại trong phòng, rửa mặt sơ sơ 1 chút, mặc xong quần áo, liền cùng tên mập ra ngoài cửa khu dân cư.

Tiếu Lệ Lệ đã lái xe tới, đứng chờ ở ven đường.
Hai người đi tới, Hoàng mập thân thiết mở cửa xe nói:” Lệ Lệ”.
“Lên xe đi”.Tiếu Lệ Lệ nở nụ cười.
Sau khi 2 người lên xe, liền chạy về hướng con suối tình yêu mà đi.
Con suối tình yêu này rất nổi tiếng, là thánh địa hẹn hò của đám học sinh quanh đây.
Vừa đến cuối tuần là trong cái khu vực vắng vẻ nghèo nàn này, 1 cục đá ném 1 bụi cây thôi cũng có thể lòi ra 4, 5 cặp đôi tình nhân rồi.
Suối tình yêu ở khu vực ngoại ô của Vạn Châu, xung quanh quả thực rất vắng vẻ, cũng chỉ như 1 con suối nhỏ thôi.

Vào 4, 5 năm trước, có 1 cặp đôi yêu nhau, nhưng bị người nhà kịch liệt phản đối, kết quả là cả 2 cùng nhảy xuống con suối này tự sát.
Mặc dù không hiểu sao 1 con suối cạn như vậy cũng có thể làm người ta chết đuối được, nhưng câu chuyện tình yêu bị ngăn cấm của cặp đôi kia được thêu dệt trở nên thần kì rồi lan truyền rộng rãi, người dân quanh đây đều ví câu chuyện cặp đôi này như Ngưu Lang Chức Nữ khi xưa vậy.
Sau đó thì mấy cặp đôi thanh thiếu niên yêu nhau liền thích đến đây hẹn hò.
Lâm Hiểu Phong ngáp 1 cái, đi theo sau lưng Hoàng mập và Tiếu Lệ Lệ.
Hôm nay thời tiết khá tốt, nắng đẹp, rất thích hợp đi ra ngoài chơi, ở đây cũng có chút khí thế đông nghịt người rồi.
“Lệ Lệ, em xem bên kia có 1 khóm hoa rất đẹp kìa, tôi đi hái vài bông cho em nha?”
“Lệ Lệ, trưa nay em muốn ăn cái gì? Cá tươi đang bơi trong nước kìa em có muốn ăn không? Tôi xuống bắt cho em hai con nhé?”
Lúc này Hoàng mập vẫn luôn miệng nói chuyện phiếm với Tiếu Lệ Lệ, Tiếu Lệ Lệ ậm ừ đáp lại 1 chút nhưng thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Lâm Hiểu Phong 1 cái.
Lâm Hiểu Phong cười nói:” Này mập, nước này cũng không thể tùy tiện mà xuống đâu nha”.

Lâm Hiểu Phong trước đây cũng chỉ nghe kể qua chuyện ở chỗ này, lúc này tới đây tận mắt xem rồi mới thấy con suối nhỏ này có oán khí cực nặng.
“Này, cậu đang thách thức tôi đó hả?” Hoàng mập trừng mắt với Lâm Hiểu Phong:” Nhìn anh mập cậu lội xuống chỉ vài phút là bắt 2 con cá lên cho cậu xem”.
Hoàng mập hận không thể biểu hiện anh dũng 1 chút trước mặt Tiếu Lệ Lệ nữa là, trong lòng còn đang thầm mắng, cái thằng nhóc Hiểu Phong này, tính phá đám mình sao hả?
Lúc này từ con suối truyền tới tiếng kêu cứu của 1 nữ sinh.
“Cứu mạng, cứu mạng”
3 người bọn Lâm Hiểu Phong nghe thấy vội vàng chạy tới.
Một người mặc đồng phục màu trắng, nhìn chắc hẳn là cô gái học sinh trung học cấp 2 đang không ngừng vùng vẫy dưới suối, xung quanh có cả 1 đám người vây quanh nhìn ngó xem chuyện vui.
“Sao không có ai đi cứu người vậy?” Tiếu Lệ Lệ có chút gấp gáp nói.
3 người bên cạnh dáng người có chút ốm yếu, cũng là học sinh mở miệng nói:” Ai da, người đẹp à, chị không hiểu à? Con suối này sâu chưa tới 1m nữa, sao có thể làm người ta chết đuối được chứ, ừhm, chị nhìn cái cậu bên bờ phía trước kìa, là bạn trai của cô gái đó đó”
“Hơn phân nửa là cãi nhau với người yêu, cô gái nhảy xuống suối để dọa người ta thôi”.
Vừa nghe giải thích như vậy xong, Tiếu Lệ Lệ cũng yên tâm, thầm nghĩ, cũng khó trách xung quanh có nhiều người xem náo nhiệt như vậy.
“Tôi xuống cứu người”.

Lâm Hiểu Phong nhìn nhìn, liền nhảy xuống nước.
“Ê này Hiểu Phong, người ta cũng đã nói người yêu cãi nhau thôi mà, cậu chen chân vào làm gì hả?” Hoàng mập hô.
Lâm Hiểu Phong cũng không kịp giải thích với Hoàng mập, bởi vì hắn thấy ở dưới đáy nước có 1 con nữ quỷ toàn thân tái nhợt, đang nắm chân nữ sinh kia mà kéo xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận