Cơ Động hít một hơi rồi trầm giọng nói:- Tạm thời ta sẽ không điều động Hỏa Nha tộc. Khoảng chừng hai năm nữa trên Quang Minh Ngũ Hành đại lục sẽ xuất hiện kiếp nạn to lớn, tới lúc đó ta phải nhờ tới Hỏa Nha tộc. Kính xin các vị trưởng lão không ngăn cản!Hỏa Liên vương, Hỏa Linh vương, Hỏa Ma vương gần như gật đầu cùng lúc. Vốn dĩ trước giờ bọn họ chưa bao giờ để mắt tới những sinh vật nằm bên ngoài tầng năm thế giới Địa Tâm, vì vậy không dại gì đắc tội vị tân Giáo chủ trước mắt- người mà hai đại quân vương khẳng định chắc chắn sẽ thành thần. Huống chi cho dù Cơ Động dẫn Hỏa Nha tộc đi đâu, bọn họ cũng không thèm để ý chuyện nhỏ như muỗi này. Ai nấy đều không nhận ra Hỏa Nha tộc có thể làm được cái quái gì, dù thiếu đi bọn chúng thì thế giới Địa Tâm vẫn như thế.Vấn đề này được đối với Cơ Động, nó có ý nghĩa cực kì trọng đại, thậm chí còn lớn lao hơn cả việc hắn kế nhiệm chức giáo chủ Liệt Diễm thánh giáo. Hiện tại còn hai năm để cho Hỏa Nha tộc tiến hành thao luyện, chỉ cần tập dợt trận pháp cho tốt nữa là sử dụng được. Đến lúc đó mình chỉ cần mang theo một trăm vạn Hỏa Nha ra thế giới bên ngoài cũng dư sức làm bá chủ bầu trời, làm cho đám cường giả Hắc Ám Ngũ Hành đại lục phải đau đầu không thôi.Cơ Động nói tiếp:- Không còn chuyện gì nữa. Ta chỉ hi vọng các vị có thể đồng tâm hiệp lực vì hòa bình của thế giới Địa Tâm. Ý nghĩ ban đầu của Liệt Diễm vốn không phải thống trị nơi này. Từng chủng tộc đều là chủ nhân của thế giới Địa Tâm, mọi người cùng chung sức chung lòng bảo vệ, như thế là tốt nhất. Xin mấy vị chờ một chút, sau khi khôi phục ma lực ta sẽ tiến vào tầng mười tám thế giới Địa Tâm.Một màu đỏ rực bao trùm cả không gian, hỏa diễm vô cùng vô tận mang theo nhiệt độ cao khủng khiếp và có áp lực kinh người. Kim chúc thả vào nơi này chỉ sợ rằng trong nháy mắt bị hòa tan thành nước, cho nên ở đây không có bất kì thứ gì tồn tại ngoài hỏa diễm. Đấy chính là tầng thứ mười tám của thế giới Địa Tâm.Cơ Đồng trầm lặng đứng trên bình đài trong thế giới Địa Tâm. Hắn như thế đã bảy ngày rồi.Từ tầng thứ mười lăm đến mười tám của thế giới Địa Tâm ở trên không trung, khác hẳn suy nghĩ bình thường là phải dưới mặt đất. Từ chỗ đó trở đi tồn tại trọng lực kinh người, cần phải nỗ lực phi hành mới có thể tiến nhập vào trong được. Nhờ có sự hướng dẫn của ba tộc trưởng, Cơ Động của ba đại cường tộc đã đến được đây từ bảy ngày trước.Y hệt như lời nói của Hỏa Liên vương, tầng mười tám của thế giới Địa Tâm hoàn toàn là địa phương dành cho cường giả Thánh cấp đỉnh trở lên. Nơi này chân chính là chỗ trọng yếu của cả tinh cầu, nhiệt độ cao tới nỗi Cơ Động vừa mới đặt chân tới đã xém bị cắn nuốt, may nhờ có chín hạt sen bổn mạng của Liệt Diễm tương cứu.Cơ Động vô cùng quen thuộc vùng đất đầy tinh nham. Hắn vẫn đứng yên, trong tim tràn ngập hình bóng Liệt Diễm. Suốt bảy ngày bảy đêm hắn đắm chìm từng chút kỉ niệm với nàng. Hỏa Liên vương nói rất đúng, nếu không có Liệt Diễm áp chế tầng mười tám của thế giới Địa Tâm thì hắn không thể tồn tại ở đây dù chỉ trong tích tắc. Lần đầu tiên Cơ Động đến nơi này, dù nàng đã cố gắng kiềm hãm nhiệt độ kinh khủng nhưng hắn vẫn suýt chút nữa bỏ mạng. Mà lúc đó Liệt Diễm vừa mới quen với hắn mà thôi.- Liệt Diễm ơi! Đã hai năm! Nàng có biết quãng thời gian qua ta sống như thế nào không? Ta thật mong rằng người chết là ta, mà nàng dùng thân thể của ta để sống tiếp, như thế ít nhất chúng ta vẫn còn chung được một phần nào đó. Liệt Diễm! Ta rất nhớ nàng, nhớ vô cùng!!!Ở chỗ này không ai quấy rầy cả, chỉ có mình hắn lặng yên như bức tượng. Một lần nữa tới nơi này, là nơi mà hắn khát khao muốn đến nhất. Nhưng hiện tại, tâm trạng của hắn hoàn toàn khác với trước kia.Nhìn không gian hư ảo đỏ rực, hắn cảm giác Liệt Diễm đang mỉm cười đầy yêu thương với hắn. Ngàn dặm quanh đây vô cùng hung hiểm, nhưng với Cơ Động thì rạo rực cảm xúc như đang được Liệt Diễm ôm ấp thân mật.- Liệt Diễm! Chờ ta tìm được Thập đại danh tửu, giải quyết xong Thánh chiến đại lục rồi sẽ đi tìm nàng. Ta sẽ hoàn thành hết thảy tâm nguyện của nàng, dù rằng ta biết chỉ vì không muốn ta đi theo, nên mới cố ý nói như thế. Cho dù là vậy thì ta vẫn gắng hết sức làm, nhưng nàng thật sự nghĩ thời gian có thể xóa nhòa đi tình cảm của ta dành cho nàng sao, Liệt Diễm? Lúc nàng rời khỏi thế giới này, lòng ta đã không còn nơi đây nữa, bất luận xa cách muôn trời ta cũng theo nàng. Nàng không nói lời nào tức là đáp ứng rồi nhé!Nói tới đây, khuôn mặt hắn hiển lộ sắc thái không biết là buồn hay vui, hắn chậm rãi ngồi xuống thềm tinh nham:- Giúp Quang Minh Ngũ Hành giành thắng lợi trong cuộc Thánh chiến, xem như ta đã trả hết nợ ân tình mọi người ở thế giới này, về sau ta sẽ chỉ thuộc về một mình nàng mà thôi.Tới đây không biết vì sao từ sâu trong suy nghĩ của hắn đột nhiên xuất hiện một thân ảnh khiến lời nói đang chuẩn bị thốt ra liền dừng lại. Người kia chính là Thánh nữ Đông Mộc Trần Tư Tuyền với vẻ đẹp hoàn mỹ.Cơ Động rùng mình như có cơn gió lạnh thổi qua. Đúng vậy! Hắn có thể trả hết ân nợ nhưng với Trần Tư Tuyền thì sao? Thánh chiến thắng lợi, hắn có thể trả cho nàng hay không?- Liệt Diễm, ta sai rồi! Ta sợ hình bóng của Tư Tuyền đã tràn ngập trái tim ta. Cô ấy với nàng đều rất hoàn mỹ, dù biết Trần Tư Tuyền không phải là nàng, nhưng không biết tại sao ta lại có cảm giác thân cận khi có Tư Tuyền ở bên. Vì vậy trước sau ta không thể nào đuổi cô ấy đi một cách dứt khoát được. Có lẽ… ta thật sự động tâm mất rồi. Nhưng ta chỉ đối xử với cô nàng ấy như bằng hữu mà thôi, tuyệt đối không tiến thêm bước nữa. Ta biết trên trời nếu nàng linh thiên nhất định cầu mong ta được vui vẻ hạnh phúc, nhưng trên thế gian này không ai thay được vị trí của nàng. Ta thà rằng cả đời sống đau khổ khi không có nàng. Tốt rồi, hôm nay đã gần đến ngày quyết đấu, ta phải tranh thủ tu luyện để mình mạnh hơn, để giải quyết vấn đề Thánh chiến dễ dàng hơn.- Nếu như nàng còn bên cạnh ta thì tốt hơn rồi, chúng ra có thể tu luyện cùng nhau, chờ đến khi đủ thực lực khiêu chiến với Thần giới, chúng ta sẽ phá hủy nó. Ai bảo địa phương ác liệt đó dám chia uyên rẽ thúy? Nguồn tại http://Đôi mày Cơ Động nhíu lại bộc phát sát khí kinh người, sau đó ngồi xuống bắt đầu tu luyện. Thật ra hắn tình nguyện ở chỗ này trò chuyện với Liệt Diễm nhiều hơn, nhưng khi thời hạn tu luyện đã hết, dù có chín hạt sen bảo vệ thì hắn cũng không thể chống đỡ nổi. Vì thế trong mấy tháng này, hắn phải kiên trì tu luyện.Mấy tháng sau, dưới chân núi A Nhĩ Mạn Tư, kim quang chói mắt chiếu thẳng lên cao như muốn xé rách cả bầu trời. Ánh sáng chói lòa tràn ngập khắp nơi. Màu trời chấm thêm chút màu vàng, tất cả tạo nên sắc thái tuyệt đẹp.Trên mặt đất, một cô nương tóc vàng tĩnh tọa, kim quang lượn lờ quanh thân. Lúc này, ngũ tinh của âm miện màu đen trên đầu nàng dần dần dung hợp và tiến về phía đỉnh đầu. Đó là những dấu hiệu cuối cùng của quá trình đột phá Cửu quan.Bên ngoài kim quang, đám người Phất Thụy vô cùng khẩn trương, siết chặt tay lại, trong mắt ai cũng lộ vẻ hưng phấn.- Cuối cùng cũng thành công rồi. Rốt cuộc trong đám Thiên Can thánh đồ chúng ta cũng xuất hiện cường giả Cửu quan: Chí tôn cường giả Tân Kim hệ, Tòng Khôi miện hạ.Giữa vầng kim quang chính là A Kim. Sau khi rời khỏi thế giới Địa Tâm, nhóm Thiên Can thánh đồ phải mất mười ngày mới có thể thích ứng được với môi trường bên ngoài. Đi khỏi nơi chỉ toàn hỏa nguyên tố, ai nấy đều cảm giác bên ngoài sao tuyệt vời thế, nguyên tố ma lực dồi dào trong không khí sao mà quyến rũ thế. Bọn họ gần như không cần đốc thúc triển khai trận pháp Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn để tu luyện. Mặc dù thiếu Cơ Động, nhưng nhờ hai nguyên tố thể do hắn triệu hồi thay thế nên mọi người không gặp quá nhiều khó khăn.Rèn luyện trong thế giới Địa Tâm không chỉ giúp kinh nghiệm thực chiến của bọn họ tăng lên rất nhiều, đồng thời dưới áp lực kinh khủng thân thể họ cũng trở nên mạnh mẽ. Nhất là A Kim, trải qua cảm giác mãnh liệt khi giao chiến với cường giả Thánh cấp, cộng thêm thiên phú bản thân nên qua mấy tháng nàng đã thành công đột phá bình cảnh tiến vào cảnh giới Cửu quan, trở thành vị Chí tôn cường giả đầu tiên trong Thiên Can thánh đồ.Cửu quan khác biệt hoàn toàn với Bát quan. Trên Quang Minh Ngũ Hành đại lục, Bát quan Ma Sư có ít nhất trăm người, nhưng Cửu quan chỉ có mười vị. Hầu hết Bát quan Ma Sư cả đời không thể chạm tới cánh cửa Cửu quan. Người qua được ải này, không chỉ cần nỗ lực của bản thân mà phải có thêm kỳ ngộ và thiên phú, không thể thiếu bất cứ điều gì.Bất kì ai trong nhóm Thiên Can thánh đồ đều có thiên phú trở thành Cửu quan chí tôn. Nhưng độ tuổi như A Kim thì trong lịch sử Thiên Can thánh đồ vô cùng hiếm thấy. Dĩ nhiên đột phá chỉ là bước đầu, không ai biết số tuổi thật của nàng, thậm chí cả khổ chủ cũng pó tay nốt. Ngoại trừ A Kim, những người khác đều đang nỗ lực đánh sâu vào cảnh giới Cửu quan, ngay cả Đỗ Hinh Nhi, Đỗ Minh đã mấp mé bên cánh cửa, Lam Bảo Nhi thì gần như bước nửa chân vào. Khoảng cách tới mục tiêu Cơ Động đưa ra cho họ đang ngày càng gần.Kim quang kinh thiên động địa dần dần thu hẹp và hóa thành cầu vòng trên đầu A Kim, âm miện cũng biến mất không thấy tung tích. Lúc này xung quanh người nàng tản ra những vầng ánh sáng nhàn nhạt, khí chất đặc thù hơn trước. Trước kia nàng không khác gì những Ma Sư bình thường, không thể hấp thu nguyên tố khi nghỉ ngơi, thì hiện tại do đã trở thành một bộ phận của nguyên tố Tân Kim nên trên cơ bản A Kim không cần phải làm gì mà tự động sẽ có nguyên tố Tân Kim trong không khí hội tụ xung quanh người. Đấy chính là sự chênh lệch giữa Bát quan và Cửu quan.- Phù...A Kim thở phào một hơi, từ từ mở mắt ra. Tròng mắt lóe lên ánh sáng như điện xẹt rồi chợt tắt, trên khuôn mặt lạnh như băng chợt xuất hiện nụ cười mỉm hiếm thấy.Địa Long Tổ từng nói, huyết mạch tổ long mà nàng kế thừa chắc chắn giúp nàng tu luyện đến Thánh cấp, quan trọng là thời gian. Lúc này đột phá cảnh giới Cửu quan, con đường sau này sẽ bớt khó khăn hơn. Mặc dù tiến cảnh chậm hơn Bát quan, nhưng sẽ không còn bình cảnh nữa.- A Kim, chúc mừng ngươi!Phất Thụy mỉm cười nói, những Thánh đồ khác cũng rối rít phụ họa.A Kim mỉm cười đáp:- Cảm ơn mọi người! Không lâu sau các ngươi cũng sẽ đột phá giống ta thôi.Phất Thụy cười sảng khoái:- Hy vọng thế!Từng chịu áp lực rất lớn ở thế giới Địa Tâm nên khi trở lại mặt đất, ma lực của hắn cũng tiến bộ rất lớn, tăng lên tám mươi tám cấp, càng ngày càng gần cánh cửa Cửu quan.Sau khi chúc mừng A Kim, Tư Tuyền xoay người nhìn về phía dãy núi A Nhĩ Mạn Tư, thì thầm tự hỏi:- Giờ này Cơ Động phải ra ngoài rồi chứ? Sao đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì hết?A Kim đáp:- Có lẽ hắn đi thẳng đến Thánh Tà đảo rồi.Thân hình mềm mại của Trần Tư Tuyền run rẩy, sự bi thương đọng lại nơi khóe mắt. Nàng hiểu, lời A Kim nói hoàn toàn có khả năng. Cơ Động là giáo chủ Liệt Diễm Thánh giáo, cho nên hắn hoàn toàn có thể chọn cửa ra gần Thánh Tà đảo nhất và trực tiếp đi tới đó. Cơ Động tiến vào tầng mười tám thế giới Địa Tâm, hiển nhiên hắn vô cùng nhớ nhung Liệt Diễm, nhưng lúc ấy nàng không thể ngăn cản hắn được?Tư Tuyền cười khổ. Trong nội tâm nàng không còn đơn thuần chỉ là mâu thuẫn nữa, đến hiện nàng vẫn không biết làm thế nào để đối mặt với Cơ Động. Vốn nàng cho rằng mình có cơ hội khi thấy hắn không quá bài xích nữa, nhưng càng ở lâu nàng càng đau đớn khi nhận hắn quá yêu Liệt Diễm. Nàng không thể nào tiến vào trái tim hắn. Cơ Động ơi là Cơ Động, tại sao chàng lại yêu Liệt Diễm nhiều như thế. Tại sao Liệt Diễm lại may mắn như thế. Hiện tại chúng ta gần trong gang tấc mà như xa tận chân trời.A Kim đoán như thần, đúng là Cơ Động đã đi thẳng đến Thánh Tà đảo. Trong thế giới Địa Tâm, mỗi ngày hắn đều tâm sự với Liệt Diễm, cho nên làm sao có thể mang Tư Tuyền đi tế điện Liệt Diễm được. Hắn tuyệt đối không quên ngày mất của nàng. Trên Thánh Tà đảo, trong ba ngày tế điện Liệt Diễm, tiếng khóc róng đau đớn vang lên giữa khung cảnh tràn ngập hỏa diễm.Đi qua thế giới Địa Tâm tầng mười tám, ổn định được hòa bình nơi đó thì gần như những việc Cơ Động cần làm đã gần hết. Hiện giờ chỉ còn giải quyết Thánh chiến, thêm vào đó chế tạo ba bình hảo tửu cho Liệt Diễm là Cơ Động đã hoàn thành trách nhiệm.Ước chừng qua ba ngày đắm chìm trong Hồng Liên Thiên Hỏa, Cơ Động tỉnh lại sau cơn say, hắn mở Truyền Tống pháp trận của bản thân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...