Vừa vào đến vũ hội, Ha Tu Ngột ngay từ đầu chỉ nhìn Mặc Cách ở trong cả đám người.
Y hôm nay mặc áo măng to xanh trắng, đứng trong đám người mặc toàn đồ đen, mang vẻ đặc biệt vô cùng, khiến cho mắt mọi người không khỏi bị thu hút.
Hắn vừa định rời mắt thì đã bị y phát hiện rồi.
Mặc Cách trong nháy mắt cũng nhìn lại.
Ha Tu Ngột cảm giác suy nghĩ của mình ngưng kết trong nháy mắt, hắn thầm nghĩ muốn chìm luôn trong đôi mắt xanh nhạt ấy.
Mấy ngày nay Ha Tu Ngột quả thật không cố ý tránh Mặc cách chỉ là hắn có chuyện cần giải quyết.Cho nên nhiều ngày chưa gặp y được.
Không biết Mặc Cách có hiểu lầm không.
Lấy hiểu biết của hắn, Mặc cách không phải là loại người lãnh cảm chỉ là ít lộ ra ngoài.
Ha Tu Ngôjt chậm rãi đến gầm Mặc Cách.
hắn nhì thấy y theo từng bước chân của hắn mà cứng ngắc, hắn đáng sợ vậy sao?
Đồng thời trong mắt Ha Tu Ngột hiện rõ ý cười.
Các quý tộc bên cạnh đều trợn mắt. bọn họ nhìn thấy bệ hạ đang cười.
Thứ nhất việc này vốn là hi hữu. Mỗi lần nhìn thấy Ha Tu Ngột hắn đều lạnh như băng, cho dù là các trưởng lão thường xuyên đi dự hội nghị cũng không thể nhìn thấy vẻ mặt nhẹ nhàng như vậy của hắn.
Bọn họ càng hiểu Ha Tu Ngột trong ấn tượng của họ là bá tước co gương mặt cương thi, vĩnh viễn không biết cười là biểu hiện như thế nào.
Nhưng hôm nay hắn lại cười, nụ cười phát ra từ nội tâm, cười đến đắc ý.
Rất nhiều Huyết tộc cũng ngơ ngác mà nhìn Ha Tu Ngột.
Bohn họ vốn biết bệ hạ là nam nhân có mị lục lớn nhất, ngay cả các quý tộc và Huyết tộc cũng gắn biểm cấm cho ngài.
Nhưng là trong tất cả những lời cảnh báo, bá tước lúc nào cũng giũ bộ mặt bình tĩnh, thậm chí là im lặng, vậy mà vẫn có bao người mê mệt.
Nhưng tất cả Huyết tộc chưa từng nghĩ đến:Bá tước cười lên lại có thể quyến rũ như vậy.
Đặc biệt cùng với Lam Ái trên áo càng có mị lực hơn.
Ha Tu Ngột không để ý đến đám người đang thừ mặt ra, chậm rãi mà ưu nhã đí đến bên cạnh Mặc Cách đưa tay vuốt mát tóc dài màu lam của y, không nói gì.
Nhưng, cặp mắt mang ý cười kia khiến Mặc Cách sợ hãi.
Nhìn Mặc Cách ngơ ngác tâm tình Ha Tu Ngột bỗng tốt lên, mệt nhọc bao ngày tan biến đi rất nhieeffu.
Âm nhạc lại tiếp tục nổi lên, mọi người lại náo nhiệt trở lại.Nhưng có rất nhiều ánh mắt lơ đãng lướt qua hai nam tử đứng ở trung tâm yến hội.
Ha Tu Ngột linh quang chợt lóe, làm một động tác của thân sĩ vươn tay về phía Mặc Cách.
Mặc Cách nhìn bàn tay của Ha Tu Ngột vươn ra.
Hắn muốn mời ta khiêu vũ sao.
Chờ Ha Tu Ngột nhớ ra thì tay hắn đã đưa ra rồi.
Hắn nhì bàn tay mình duỗi ra trước Mặc Cách ngùng lại 0,01 giây.Khi mọi người không để ý hắn quyết định làm theo suy nghĩ của thân thể.hắn mỉm cười ngẩng lên hỏi ý Mặc Cách.
Mặc Cách nhìn bốn phía.
Nhạc đã nổi lên nhiều người đã khiêu vũ.
Hai nam nhân khiêu vũ cũng không phải là ít.
Mặc Cách do dự.
Y không xác định ý nghĩa của điệu nhảy này là gì
Y mấy hôm trước mới đắc tội hắn, bây giờ lại mời y nhảy?
Mặc Cách đưa tay cho Ha Tu Ngột, nghĩ thầm: đây là ý tha thứ cho ta sao?
Mặc cách không để ý tới, động tác của hắn là của bước nữ.
Nhì ngón tay thon dài của Mặc Cách đưa ra, Ha Tu Ngột cười đến mức càng ôn nhu.
Hai người hết sức đường đột tiến vào sàn nhảy, không khỏi khiến người để ý.
Mặc Cách không quen bị nhiều người nhìn như thế, bây giờ tất cả mọi người đã ngùng nhảy chỉ còn hai người họ.
Nhìn Mặc Cách mắt họ lóe ra ỹ nghĩ khác thường.
Bị nhìn một cách quỷ dị như vậy, Mặc Cách cứng ngắc, bước chân cũng dừng lại.
Ha Tu Ngột thấy y khẩn trương, ghé sát y mà nói:”Đừng khẩn trương, bước theo cha ”
Hắn dựa vào rất gần,khi hô hấp luồng khí nóng phun vào cổ Mặc Cách, không làm cho y thả lỏng, còn căng thẳng hơn.
Mặc Cách tận lực theo sát Ha Tu Ngột,hắn nhảy tốt lắm có thể coi như hoàn mĩ, đi theo hắn không khó, hắn vốn giỏi dẫn bước.
Thật ra, y rất khẩn trương.
Vì khẩn trương mà đầu trống rỗng.
Nhưng trong mắt mọi người họ rất hài hòa.
Khải Lệ bị cướp mất bạn nhảy, vẫn đứng yên nhìn hai người trên đài.
Nàng cảm thấy kì quái, không khí của bệ hạ cùng mặc Cách ca ca có vẻ kì quái.. Hình dung như thế nào …?
Từ đầu yến hội đến giờ, lúc này ánh mắt của ca ca mới sáng lên rất mê người.
Khi hắn cười với nàng không có ánh sáng như vậy.
Nhưng ánh mắt lúc này lại khiến tim nàng gia tốc, mà bệ hạ, Khải Lệ sợ hãi.
Khải Lệ có cảm giác bọn họ mình xen vào không được!
Ý nghĩ này làm nàng sa sút.
Khải Lệ không nhìn nữa quay người ròi đi.
Không ai phát hiện chủ yến hội rời đi, họ bị hai người kia hấp dẫn.
Đột nhiên âm nhạc thay đổi dồn dập hơn.
Ha Tu Ngột theo âm nhạc mà thay đổi, đem bàn tay to vỗ cái mông nhỏ của Mặc Cách, tay kia xoay người y ra xa rồi lại kéo lại.
Mặc Cách kinh hãi.
Y ngẩng đầu trong phút chốc.
Đôi môi đỏ tươi của Ha Tu Ngột hiện ra trước mắt y …
Mặc Cách hô hấp ngừng lại, mắt trừng to.
Ha Tu Ngột mang theo y xoay tròn.
Hắn cảm giác Mặc Cách cứng ngắc nhì bộ dáng thật đáng yêu, nhưng đôi mắt y lại nhìn vào môi mình.
Tâm lý Ha Tu Ngột nhẩy lên.
” Làm sao vậy ” hắn tận lực bình tĩnh.
Mặc Cách nhìn cánh môi hắn mấp máy mang theo hơi thở hấp dẫn..
Khi y phản ứng lại được thì nháy mắt đỏ mặt.
trong nháy mắt Mặc Cách muốn có một cái động để chui vào. Bởi trí nhớ nhắc cho y biết xung quanh họ không biết bao nhiêu người đang thưởng thức bước nhảy của bệ hạ.
Mặc Cách không biết thế nào xoay đi xoay lại trong lòng Ha Tu Ngột.
Bàn tay hắn đặt bên hông y làm cho da thịt nóng muốn cháy, cảm giác rất mất tự nhiên.
” Đừng lộn xộn ” Thanh âm trầm thấp của Ha Tu Ngột vang bên tai.
Tai của y cũng muốn cháy rồi!
Ngay lúc này âm nhạc chuyển đoạn.
Mặc Cách nắm vũng cơ hội giằng ra khỏi tay Ha Tu Ngột hướng mọi người khom lưng rồi biến mất trong đám người.
Phía sau tiếng vỗ tay rần rần.
Mặc cách không nghĩ nhiều như vậy.
Y muốn chạy nhanh khỏi nơi này, tầm mắt của nam nhân làm y mất khống chế!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...