Tại đại sảnh khách sạn, nơi diễn ra buổi lễ đính hôn của cậu cả tập đoàn Phương Thị, rất đông các phóng viên báo đài, không khí trở nên náo nhiệt vô cùng. Hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, mà lại không thấy đại thiếu gia Phương Thị tới. Đã có chuyện gì xảy ra. Các nhà báo thay nhau bàn tán,.Rất nhiều câu hỏi được phóng viên tới tấp đặt cho ông Trình Phát- người đóng vai ông Phương Giang, bố của cậu cả Phương Thị và cô dâu tương lai Đào Thụy Hân. Cả hai đều im lặng, không trả lời câu hỏi của các phóng viên đưa ra. Nhưng trong lòng thì mỗi người lại suy nghĩ theo hai hướng khác nhau. Ông Phát, đang mở cờ trong bụng, chắc mẩm cậu con trai của mình đã thực hiện phi vụ thành công. Thụy Hân lại vô cùng lo lắng, ruột gan cô sôi sục như lửa đốt. Cô linh cảm một điều gì đó không hay đã xảy ra. Cũng trong lúc đó, Thẩm quản gia nhận được điện thoại của bên cảnh sát, họ cho ông hay, các cảnh sát được cắt cử bám theo xe của đại thiếu gia Phương Thị đã bị mất dấu khi đang bám được nửa đường. Gương mặt Thẩm quản gia lộ ra vẻ thất vọng, lẽ ra hôm nay phải là một ngày thật hạnh phúc, thật vui vẻ của đại thiếu gia. Nhưng tại sao cho đến giờ cả hai cậu chủ của ông vẫn không hề có một tăm hơi. Ông nhìn sang hướng ông chủ giả của mình, trông bộ dạng lấm la lấm lét của ông ta, ông phần nào đoán được mấu chốt của vấn đề.
Chưa kịp nghĩ, phải giải thích như thế nào cho Thụy Hân về sự chậm trễ của Duy Bảo thì ngay lúc ấy một chiếc Ford màu xanh dừng trước cửa khách sạn. Một người thanh niên phong thái nghệ sĩ bước vào.
Tuy là một nhạc công nổi tiếng tại Pháp, nhưng đối với làn giải trí trong nước, chàng nhạc công chỉ là một kẻ ngoài cuộc. Nhưng, điều làm tất cả các phóng viên chú ý đến anh ta là khuôn mặt rất giống với một MC nổi tiếng trên đài truyền hình mười mấy năm về trước.
Mọi ống kính đổ dồn về hướng anh ta. Khi anh ta đến bên cạnh cô dâu Đào Thụy Hân đang thảng thốt vì bị hàng trăm ống kính chúi mũi vào. Anh ta, thẳng thừng tuyên bố, người đính hôn với Đào Thụy Hân,-cô gái lọ lem đầy mạnh mẽ- Phương Duy Bảo. Đã vì một chuyến công tác đột xuất mà không thể tới buổi lễ đính hôn. Tuyên bố của anh ta khiến cho cả đại sảnh lại càng trở nên ồn ào. Những lời bàn tán lại càng rầm rộ hơn.
Họ lên tiếng chỉ trích đại thiếu gia Phương Thị đã xem giới truyền thông như một trò đùa cợt. Một vài phóng viên vì đạo đức nghề nghiệp, họ không tấn công cũng không chúi mũi vào một ai. Họ đang thử xác minh những lời mà chàng nghệ sĩ này tuyên bố. Rất nhiều cuộc gọi đến điện thoại cầm tay của Duy Bảo nhưng tuyệt nhiên, không có người bắt máy. Mọi chuyện lại chuyển biến theo một hướng khác, buổi lễ đính hôn của đại thiếu gia Phương Thị lại trở thành giây phút tỏ bày tình cảm của anh chàng nhạc công si tình. Giây phút ấy, ánh mắt anh ta nhìn đắm đuối vào cô gái đang mặc chiếc đầm lộng lẫy trước mặt mình và thổ lộ. :
- Đào Thụy Hân! Anh biết là em đang cảm thấy như thế nào đối với sự việc đang diễn ra hôm nay. Người đàn ông mà em yêu đã bỏ rơi em ngay tại lễ đính hôn. Nhưng, xin em đừng có khóc, mỗi giọt nước mắt của em là nỗi đau âm ỉ trong trái tim anh, đừng đau lòng, Thụy Hân.-Anh ta bỏ rơi em. Nhưng có anh luôn nắm lấy tay em. Dẫn lối em đi vượt qua bóng đêm của khổ đau. Từ lâu, em đã là nữ hoàng ngự trị trong trái tim anh.- Và anh ta ca lên những ca từ ngọt ngào của bài hát do anh ta viết tặng cho cô gái mình yêu. Tiếng hát ngưng, cả gian phòng rộ lên tiếng vỗ tay. Ai nấy, đều hết sức cảm động trước tình yêu mà chàng nhạc công dành cho “nàng lọ lem gặp nạn”. Nước mắt Thụy Hân tuôn như mưa, có lẽ bởi vì trước cú sốc bị bỏ rơi quá lớn mà người đàn ông cô hết mực yêu thương trong ngày trọng đại như thế này- Liền sau đó, lại được sưởi ấm bằng những cử chỉ yêu thương đến vô bờ. Cô ôm chầm lấy chàng nhạc công. Chỉ có một người duy nhất trong hàng trăm người ở trong gian đại sảnh ấy không hề lay động trước trái tim si tình của chàng nhạc công trẻ tuổi. Ông biết chắc trong nà có uẩn khúc. Tại sao khi đúng vào ngày hôm nay cậu hai lại biến mất trước khi lên đường đến khách sạn. Liền sau đó, cậu cả sau một cú điện thoại liền tức tốc chạy đi ngay, quên cả ngày trọng đại của mình. Lại còn cố tình cắt đuôi cảnh sát đi theo và cho đén giờ vẫn không hề có một chút tin tức gì. Lòng ông như lửa đốt. Ông nhất định phải làm sáng tỏ việc này. Tạm thời ông chưa vội lên tiếng với báo giới.
Đến gần trưa, thì mọi chuyện tạm lắng xuống. Các phóng viên cũng tản về gần hết. Tâm điểm của những bài báo sáng ngày mai của họ chắc chắn là sự kiện chàng nghệ sĩ si tình bày tỏ trái tim mình với “ nàng lọ lem mắc nạn.”
Ông Phát bây giờ mới đến cạnh bên con trai gật đầu tỏ ý hài lòng. Tất nhiên, không để cho những cử chỉ của ông dễ dàng bị phát hiện.
Bên cạnh Thụy Hân còn lại Khả Thụy cùng Trình Tuấn. Tuy vẫn còn chút hoài nghi vì sự vắng mặt của anh rể tương lai cũng như cậu bạn của mình trong ngày hôm nay. Nhưng tạm gác cái suy nghĩ ấy qua một bên. Cậu như bị tình cảm chân thành của Trình Tuấn làm cho cảm động. Trong một thoáng giây cậu đã nghĩ, vẫn còn có một người đàn ông khác cũng yêu thương chị mình không hề ít hơn với cuộc sống thượng lưu đầy phức tạp kia.
Trời nhá nhem tối, sau một quãng thời gian hôn mê, Duy Bảo đã tỉnh dậy. Đầu anh đau nhức vô cùng. Anh vẫn còn nhớ rất rõ, những gì xảy đến với mình. Nhìn thấy cậu em trai vẫn đang an toàn ở bên cạnh mình dù đang bị trói. Anh vui mừng khôn xiết. Anh tháo dây trói cho em trai rồi nắm lấy tay Duy Khang hệt như ngày còn nhỏ cứ như sợ, nếu anh buông tay ra thì cậu em sẽ biến mất mãi mãi. Duy Bảo rút chiếc điện thoại từ trong túi ra, nhằm mục đích lợi dụng ánh sáng đèn pin điện thoại để có thể nhìn thấy lối ra, trên màn hình điện thoại, có thông báo đến hàng chục cuộc gọi lỡ, trong đó số điện thoại của Thụy Hân đến mười mấy cuộc, nghĩ đến đó mà trái tim Duy Bảo như thắt lại, anh không biết tình hình bây giờ như thế nào, có lẽ cô đang rất đau đớn khi không thấy anh xuất hiện tại khách sạn. Duy Khang lặng lẽ nhìn anh mà lòng vô cùng ray rứt. Cậu cho rằng, nếu không vì mình thì có lẽ giờ này anh trai cậu đang có những giây phút hạnh phúc bên cạnh vị hôn thê tương lai của mình.
Càng nghĩ, cậu lại càng căm hận cha con nhà họ Trình. Một kẻ thì vong ân bội nghĩa, lấy oán trả ơn. Một kẻ thì mưu mô, khốn nạn. Tâm trạng của Duy Bảo cũng không khác gì . Anh hận, hận những kẻ họ Trình kia vì tất cả, kể từ ngày anh phát hiện ra cái sự thật được chôn dấu suốt bao năm qua nhưng vì cơ nghiệp của gia đình mà anh đầm câm lặng. Và anh như ngập chìm trong hạnh phúc xiết bao khi cái người đàn ông khác họ mang gương mặt của bố đẻ lần đầu gọi anh em anh bằng giọng nói ấm áp yêu thương để rồi anh nhận ra đó chỉ là một vở kịch .
Khi hai anh em vừa bước ra đến chỗ chiếc BMW thì từ phía đằng xa lại xuất hiện thêm rất nhiều ánh đèn pha ô tô. Tiếng còi xe cảnh sát inh ỏi. Xe dừng lại, một người đàn ông bước xuống cùng hai viên cảnh sát, nhìn thấy hai cậu chủ vẫn bình an vô sự ông vui mừng khôn xiết. Chính ông, đã thông báo cho cảnh sát về việc mất tích của hai cậu chủ nên đã yêu cầu họ huy động lực lượng tìm kiếm họ trong bí mật. Và cũng thật ngẫu nhiên, cạnh gara bỏ hoang này có một công trình xây dựng đã ngừng thi công từ lâu và nó trở thành địa điểm ẩn náu lí tưởng của các đối tượng nghiện hút. Nơi đang nằm trong tầm ngắm của cảnh sát. Chính vì thế, khi phát hiện thấy một BMW giống với những thông tin họ nhận được. Họ liền báo cho ông………………………..
......................................To be continue.............................
P/s: Vậy là cha con Trình Tuân đã một tay che hết bầu trời rồi..liệu rằng sẽ còn những thủ đoạn nào mà cho con họ Trình gây ra cho anh em họ Phương!..Tình yêu của Duy Bảo và Thụy Hân sẽ như thế nào..Mời mọi ng theo dõi chap sau. Xin chân thành cảm ơn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...