“ Nữa sau hiệp 9, cao trung Inashiro tấn công, Batter thứ 6: Yamamoka đồng học.”
Yamamoka ý chí mười phần tiến lên khu đánh bóng, nhất định nhất định phải đánh ra đii, đùa nhau chắc, Inashiro sao có thể thua ở đây a!
“Ball!”
“Ball!”
“Ball!”
Quả nhiên vẫn có ảnh hưởng sao? Không ném vào vùng zone được a! Miyuki banh mặt, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Sawamura cúi đầu, vành nón vô tình che khuất đii đôi môi đang mím chặt lại với nhau.
“Sawamura! Đừng khẩn trương! Chúng tôi sẽ tiếp được!” Kuramochi hướng Sawamura hô to.
“Sawamura!!”
“Sawamura!! Đừng sợ hãi, quá mất mặt! Tiền bối đứng một chỗ đều mau rỉ sét rồi a! Mau khiến chúng tôi chạy nhanh lên đi!”
“ Sawamura!”
“Eijun-kun! Đừng khẩn trương!! Từng bước từng bước bắt lấy out sổ đi!”
Đồng đội lên tiếng ủng hộ làm Sawamura thả lỏng lại, cậu hít sâu, dùng chân dẫm dẫm lên trên đất ở ngay bục ném, mình đang làm gì a? Là mình yêu cầu muốn lên sân đấu a! Hiện tại làm gì vậy? Mình muốn mang theo các tiền bối đi Koshien! Rõ ràng đã nói câu nói ghê gớm như vậy, hiện tại lại đang làm gì a! Đến cả ném một quả lọt vào zone cũng không thể!? Đừng nói đii Koshien! Sớm một chút đi xuống đi!
Thiếu niên nắm chặt quả bóng chày trong tay, ánh mắt chuyên chú nhìn chằm chằm Batter,chân nâng cao lên, cánh tay nhanh chóng ném bóng ra!!
“ Strike 1!”
“ Strike 2!”
“ Foul!”
" Strike out! Batter out!”
“Sawamura!! one out!!”
" one out!”
“ Batter thứ 7 cầu thủ chốt 2, Hirai đồng học.
”
“ Strike 1!”
" Strike 2!!”
“ Foul!”
“ Foul!”
“ Strike out, Batter out!!”
“ 2 out!!!”
“Sawamura!! 2 out!!!”
Không khí phía bên Inashiro có chút không tốt, đình trệ có chút tuyệt vọng.
“Cố lên a! Fujikawa, làm ơn! Đánh ra một hit đi!”
“Cố lên a!!”
“ Batter thứ 9, Fujikawa đồng học! ”
Chỉ mới 2 out sổ, Sawamura thổi thổi bột Magie vẫn còn dính ở đầu ngón tay, nâng chân cao cao, nhanh chóng ném bóng ra.
Chết tiệt, quả đầu tiên liền ném Cutter sao??!!!!!!!
“ Strike 1 ”
“Foul!” Quả thứ 2 vẫn là Cutter???
Cuối cùng dùng bóng thẳng điii, ném một quả Fastball thật xinh đẹp nào!! Cậu phải dùng toàn lực ném đấy!!!!
Sawamura gật gật đầu, nhanh chóng ném quả bóng nhỏ về phía Batter, Batter cắn răng, cầu tốc giống như biến nhanh!!!!
“Bàng!” Quả bóng nhỏ bị đánh về phía mặt đất đằng xa!!!
Sawamura kinh ngạc quay đầu, bị đánh trúng!!!!!
Kuramochi nhanh chóng xử lí quả bóng vừa bị đánh ra một cách xinh đẹp sau đó nhanh chóng ném cho Yuuki đã chờ sẵn tại chốt 1.
“Batter out!!”
“Thi đấu kết thúc! Seidou thắng lợi!!”
“ Nữa sau hiệp 9, nhờ ưu thế dẫn đầu 1 điểm và sự phòng thủ hoàn hảo của Sawamura Eijun làm cho dàn Batter của Inashiro phải bó tay, Seidou giành chiến thắng!!!! Seidou giành thắng lợi!!!! Vương giả Seidou chiến thắng trở về!!!! ”
“A a a a a a a a a a a a a a a!!!”
“Thắng!! Thắng a!!!!”
“Chúng ta thắng!!”
“Koshien!!! Chúng ta tới đây!!!”
Các đồng đội tất cả đều xông lên ôm lấy Sawamura hưng phấn tới mức vừa khóc lại vừa cười.
Trong phía khu nghỉ ngơi giám sát Kataoka kích động mà nắm chặt hai tay, nhưng sau đó cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, giấu đii đôi mắt đã có chút ướt át phía sau cặp kính răm, nói với giọng khàn khàn “Đi xếp hàng đi!”
Phía bên kia, mọi người của Inashiro vẫn chưa thể tin mở to 2 mắt nhìn những người đang ôm lấy nhau ngoài kia!!! Chúng ta....!đã thua sao?? Các tuyển thủ cứng người chết lặng tại chỗ, ngay sau đó không cam lòng mà khóc thành tiếng.
Narumiya Mei có chút chua xót nhìn không trung, ông trời thật tốt, mình thua a.
Harada Masatoshi thở dài, dẫn đầu các đội viên xếp hàng, bọn họ đã thua a, nhóc năm nhất kia thật không thể coii thường mà!!
Một trận thi đấu, 2 chii đội ngũ, một đội thắng lợi ắt phải có một đội khác bị thua.
“Thỉnh nhiều chỉ giáo!”
Hai đội viên của 2 đội đồng thời khom lưng, khi 2 bên đã bắt tay nhau và chuẩn bị rời điii thì
Narumiya Mei đột nhiên gọi Sawamura lại, tiếng nói có chút nhỏ “ Này, nhóc con, Tôi là Narumiya Mei!”
“ Tôi biết.”
“Lần sau, người thắng nhất định là tôi, cậu nhớ kĩ cho tôi.”
“ Tôi sẽ không thua.” Thiếu niên nghiêm túc đáp lại.
Narumiya Mei đầu tiên là quay đầu đi, ngay sau đó lại biệt nữu vươn tay, Sawamura sửng sốt một hồi, nhanh chóng vương tay bắt tay.
( : Ngạo kiều thực sự luôn ý:'))
“ Cho tôi phướng thức liên lạc của cậu.”
“Nga.”
Seidou nhìn tiểu học đệ nhỏ bé yếu ớt nhà mình bị vị vương tử kiêu ngạo nào đó kéo qua một bên nói chuyện,khuôn mặt ai nấy đều đen thui khủng bố, chuẩn bị đii tới làm chỗ dựa cho tiểu học đệ nhà mình.
Sau khi đến gần,Narymiya lại chỉ nhàn nhạt liếc bọn họ một cái, quay qua nói với Sawamura một tiếng ' hẹn gặp lại ' liền xoay người rời điii.
Trở lại băng ghế khu nghỉ ngơi, vẻ mặt mọi người đều hiện lên vẻ vui sướng và cùng lúc thu thập đồ vật, Sawamura mím môi, nâng bước điii đến chỗ Kominato Ryousuke, vẫn giữ than mặt như cũ, có chút muốn nói lại thôi.
“ Ân? Sawamura? Làm sao vậy?”
Thiếu niên mím môi, gương mặt bởi vì bị thương mà phải dán băng ở một bên, ánh mắt có chút lập loè “Onii-san, chúng ta thắng rồi! Chúng ta có thể cùng đi Koshien.
Anh có thể lên sân khấu thi đấu lần nữa rồi!!!!”
Khuôn mặt Ryousuke xuất hiện chút ôn nhu “ Ừm, Sawamura đây là muốn được khích lệ sao?”
“Không có.”
“ Chính là biểu cảm của cậu bây giờ chỉ thiếu viết lên câu ' mau khen em!! Mau khen em!!!'.”
“ Không có....?”
Ryousuke cười khẽ ra tiếng, sờ sờ đầu Sawamura “Làm tốt lắm!”
Sawamura khóe miệng khẽ nhếch, tuy không quá rõ ràng nhưng có thể thấy nó đã câu lên một độ cung rất nhỏ.
Mọi người xung quanh vẫn luôn lưu ý tới chỗ 2 người đang đối thoại, nghe thế liền lên tiếng trêu ghẹo.
“Làm sao vậy, Sawamura! Muốn được khích lệ sao?”
“Lại đây nào, tiền bối hảo hảo khích lệ ngươi một chút!”
“ Tôi không có.”
Đột nhiên Furuya không biết từ đâu xuất hiện, đầu tiên là ôm lấy Sawamura, sau đó dùng tay nhẹ nhàng chạm vào mặt của Sawamura “ Cậu thật giống với hamster, đều rất đáng yêu!”
“Từ từ đã! Furuya, không phải khích lệ kiểu này a!”
“Là khích lệ biểu hiện thi đấu của cậu ấy a!”
“Đừng chạm vào mặt Sawamura! Sawamura sẽ đau đấy!”
“ Tên ngốc này, cậu đang khen cái gì vậy!!??”
Ở một bên Kuramochi cười cười, khóe mắt ngó đến mặt Miyuki, duỗi tay chọt chọt anh “ Này! Gia hoả ngươi không phải là đang tức giận đấy chứ!!!??? ”
“Không có!!!!!”
“ Đây rõ ràng là đang tức giận!”
“Không có!!!!”
Đột nhiên Kuramochi trở nên nghiêm túc, hạ giọng nói “ Cậu vừa nãy chắc cũng nhìn thấy đúng không!? Sawamura vừa mới cười.
”
Biểu tình Miyuki chậm rãi trở lại bình thường “ A, thấy được! Cậu ta đã bắt đầu tin tưởng chúng ta, chậm rãi sẽ có thể hiểu rõ càng nhiều loại cảm xúc!”
Hai người tập trung nói chuyện cùng nhau lại không phát giác Kyousuke từ lúc nào đã đã ở bên cạnh cười tủm tỉm lắng nghe.
Cuối cùng Sawamura bị giám sát Kataoka cùng Takashima Rei đem đi bệnh viện kiểm tra, những người khác ngồi xe buýt lên đường trở về trường Seidou, trên đường đii mọi người đều hưng phấn thảo luận về những sự việc ở Koshien, nhưng riêng các học sinh năm 3 lại đều trầm mặt giống như đang tập trung suy nghỉ cái gì đó.
“Đã cầm máu, không có gì vấn đề lớn, trở về nhớ rõ phải tiêu sưng, hai ngày sau tìm khoảng thời gian rảnh quay lại tái khám và trồng lại răng là được.”
“ Được, cảm ơn bác sĩ.”
Cha mẹ Sawamura cùng Wakana cũng đều theo lại đây lo lắng nhìn Sawamura “Eijun, còn đau không?”
Sawamura lắc đầu “Không đau.”
Bác sĩ vốn dĩ cúi đầu viết ca bệnh, nghe vậy duỗi tay dùng bút máy chọc chọc vài vị trí xung quanh miệng vết thương của cậu “Không đau?”
Đột nhiên không chút phòng ngừa bị chọc vài cái, thiếu niên chịu đau hít hà vài hơi, bác sĩ hừ lạnh một tiếng “ Thần kinh tại răng vô cùng mẫn cảm, mỗi lần thay thuốc đừng để đau đến khóc a.” Ngay sau đó lại thở dài “Phải hảo hảo yêu quý thân thể của mình a.”
Giám sát Kataoka cùng Takashima Rei xoay người hướng cha mẹ Sawamura khom lưng tạ lỗi “Phi thường xin lỗi, các vị giao con mình cho chúng tôi nhưng chúng tôi lại không kịp thời phát hiện em ấy đang bị thương!”
“Không không, không quan hệ, đây đều là Eijun sai, là chính nó lựa chọn, liền phải chính mình gánh vác hậu quả.”
“Eijun, cậu không có việc gì chứ!” Wakana thật cẩn thận đưa tay muốn chạm vào mặt Sawamura nhưng cuối cùng lại rụt tay lại.
Sawamura lắc đầu, “Không có việc gì” lại có chút kiêng kị nhìn bác sĩ, sau lại lui thêm một bước “Không có đau như vậy.”
“ Nếu Eijun đã không sao thì chúng tôi xin phép về trước, nếu còn ở lâu sẽ không kịp bắt tuyến xe cuối cùng, Eijun đứa nhỏ này liền phiền toái các vị chiếu cố, nếu nó làm sai cứ mắng nó nhiều một chút, không sao cả.”
Kataoka lại chào một cái rồi nhìn theo mấy người rời đi.
Sawamura nói chuyện cùng cha mẹ xong lúc quay đầu muốn cùng đám người giám sát Kataoka quay về trường thì đột nhiên cơ thể giống như đống băng cứng đờ tại chỗ.
Đối diện với biểu tình lạng lẽo của giám sát và ánh mắt lạnh băng của Takahashi đều đang nói cho cậu biết rằng ' chuyện này chưa xong đâu '.
Đoàn người Seidou mới vừa trở lại trường học liền nhận được nhiệt liệt hoan nghênh.
Nguyên cả đoàn người của Hiệu trưởng đứng ở phía trước nhất vừa thấy họ liền cười nghênh đón bọn họ chiến thắng trở về, dàn nhạc cách đó còn tấu một khúc chúc mừng bọ họ chiến thắng, đội cổ động viên lớn tiếng kêu ' vương giả Seidou!! ' Các học trưởng đã tốt nghiệp ở Seidou cũng đứng một bên nhiệt liệt vỗ tay.
Yuuki dẫn theo đội ngũ xuống xe xếp thành 1 hàng chỉnh tề, hướng bọn họ khom lưng tỏ vẻ cảm tạ.
Hôm nay đồ ăn tại nhà ăn dị thường phong phú, trường học vì chúc mừng thắng lợi của bọn họ mà không hề bủn xỉn, chii ra rất nhiều tiền làm lễ chúc mừng còn mua những thứ tốt nhất cho bọn họ hưởng thụ.
Mọi người ăn uống thỏa thích, mà Sawamura bởi vì bị thương ở hàm răng, chỉ có thể ăn chút đồ vật thanh đạm, sau khi ăn xong một chén cháo đã bị Chris dẫn đii tiếp thu dạy bảo.
Sau khii ăn cơm xong, mọi người thường đều không có rời nhà ăn ngay, lúc Kuramochi chuẩn bị rời đi lại bị Ryousuke ra tiếng gọi lại, “Kuramochi, Miyuki,hai người các cậu lại đây, tôi có chuyện muốn hỏi ”
Nhìn nụ cười trên gương mặt Ryousuke,mồ hôi lạnh của Kuramochi cùng Miyuki liên tiếp chảy xuống “Ryou-san……”
“Kỳ thật tôi cho tới nay đều có chút để ý, gần đây biểu tình của Sawamura có chút dị thường.
Hình như là từ trận đấu với cao trung Sensen liền bắt đầu, Sawamura liền trở nên đặc biệt an tĩnh, vốn dĩ tôi cho rằng Sawamura chỉ là bởi vì thi đấu quá khẩn trương, nhưng là hiện tại xem ra cũng không giống như vậy.
Cho nên muốn hỏi một chút về cái nhìn của 2 người các cậu.
Dù sao thì 2 người, một người là senpai cùng phòng ngủ, một người là Catcher chủ lực có nghĩa vụ phải thời thời khắc khắc chú ý trạng thái của các Pitcher, tôi nghĩ các cậu chắc phải biết chút gì đúng không?:) ”
Câu nói giống như đã mở ra cái chốt nào đó, mọi người xung quanh bắt đầu phát biểu ý kiến của chính mình.
“Có thể hay không là bị nữ sinh cự tuyệt, tính cách đại biến.” Đây là ý kiến của Isashiki · truyện tranh thiếu nữ · Jun.
“Jun-san, em cảm thấy hẳn là không phải như thế.” Maezono · fan cuồng của Isashiki · Kenta lên tiếng yếu ớt phản bác.
“Bởi vì không ăn được Pudding bản giới hạn cho nên không vui?.” Masuko · pudding · Tohru phát biểu ý kiến.
“Sao có thể a! Cậu đang nói chính bản thân mình đii!”
Yuuki trầm ổn ngăn lại mọi người phát biểu những ý tưởng kỳ quái, sau đó đưa ra cái nhìn của chính mình “Có phải hay không là tại vì không ai bồi cậu ấy chơi cờ? ”
“Tetsu,cái cậu vừa nói là cái có khả năng thất nhất điii???!”
Các học sinh năm nhất và năm 2 có chút hắc tuyến nhìn các học sinh năm 3, nhưng rồi lại không dám ra tiếng phun tào.
_________
Bộ kia cần một thời gian không ngắn nữa mới ra được chap mới ~ Nên cố gắng làm cái này cho mấy tình yêu xem.
Mà bộ này còn khoảng 4 chương nữa là kết thúc, tui đang câm nhắc xem có nên edit thêm mấy bộ của bộ anime này không ( nhờ hôm bửa cô kia chỉ tui tìm được mấy bộ cute phô mai que kinh khủng)..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...