Dịch giả: Maththunder
Trong buổi tối tiếp theo, nhìn về phía một chòm sao mà loài người gọi là Cự Giải. Giữa cái càng cua bên phải của con cua khổng lồ trên bầu trời có một ngôi sao mờ nhạt. Dù bạn có nhìn kĩ thế nào thì cũng không thể nhìn nổi bằng mắt thường. Chỉ có thể quan sát nó bằng kính viễn vọng với tiêu cự ba mươi mét. Dù cho bạn có đi với vận tốc ánh sáng, nhanh tới mức có thể chạy bảy vòng rưỡi quanh trái đất chỉ trong một giây thì cũng mất tới bốn mươi năm để tới được ngôi sao đó. Những tín hiệu từ Trái đất rải rác và tiêu tán trên chuyến hành trình băng qua khoảng cách mênh mông giữa chúng.
Trên một hành tinh quay quanh ngôi sao đó, tồn tại vô vàn sự sống và hệ sinh thái đa dạng hơn trái đất nhiều. Nền văn hóa đặc sắc hơn cả nền văn minh tưởng như đã nở bung hết cỡ của chúng ta, và có những sinh vật với trí thông minh vượt qua cả loài người văn minh. Trong câu chuyện cổ tích này, chúng ta sẽ gọi họ là người.
Một ngày, một người trên hành tinh đó phát minh ra một thiết bị gọi là bom kiến thiết sinh học. Thiết bị này có thể gắn vào mũi tàu không gian. Chiếc tàu không gian này, trông rất đơn giản, chả giống một con tàu mang trọng trách bảo bọc sự sống và phương tiện cần thiết để duy trì nó chút nào, băng qua không gian một cách thoải mái. Sau khi tới được đích, khoang chở hàng của con tàu mở bung ra, khiến những con nanobot rơi như mưa trên bề mặt hành tinh.
Ngay khi đến nơi, bọn nanobot bắt đầu định hình lại thế giới, chuyển hóa những môi trường khắc nghiệt thành nơi phù hợp để cho những người tạo ra tụi robot đóng thuộc địa. Quy trình thực tế thì phức tạp hơn nhiều, nhưng mà chi tiết trong đó thì không quan trọng. Con tàu chở những kẻ thực dân tới thế giới mới sau khi lũ nanobot đã hoàn thành xong công cuộc chuyển hóa.
Những học giả trong số những người đó đặt ra câu hỏi: liệu có đạo đức không khi hủy diệt môi trường vốn có của hành tinh đó mà không khảo sát nó trước đã. Sau cùng thì, cái gì đã xảy ra thì sẽ không quay ngược lại được. Có vẻ rất logic khi kết luận rằng một hành tinh đã sẵn sàng để đáp ứng cho sự sống từ thế giới của họ cũng có thể đã chứa đựng sự sống của những sinh vật bản xứ của riêng nó, có lẽ còn có cả những sự sống có trí tuệ nữa. Liệu đây là đúng hay sai khi ăn cắp một thế giới, khi chưa được kiểm định, từ những cư dân bản địa?
Những người tạo ra thiết bị đó tranh luận rằng công cuộc khai hóa của họ được xây dựng trên nền sự tiến bộ không thể quay ngược được. Để mở rộng lãnh thổ, họ chưa hề né tránh việc hy sinh những sinh mạng cấp thấp hơn trong quá khứ. Rừng cây đã bị dọn sạch, sông hồ bị hút cạn, đập được xây lên. Đã có vô vàn những ví dụ cho việc con người hủy hoại môi trường sống và đưa những giống loài khác tới bờ vực tuyệt chủng vì mục đích riêng của họ. Nếu họ đã có thể làm thế trên hành tinh của riêng họ, tại sao một thế giới còn chưa biết rõ trong khoảng không gian bao la này lại được đối xử khác biệt?
Những học giả chỉ ra rằng quy trình thiết lập sinh thái của một hành tinh có chứa sự sống thông minh cần sự giám sát trực tiếp. Sự phản kháng của họ được ghi nhận, cân nhắc và hoàn toàn bỏ qua.
Có nhiều vấn đề đáng quan ngại hơn chuyện bảo tồn sự sống vô tình bị xóa sổ trong chiến dịch kiến thiết sinh học. Những người đó đã tăng trưởng quá nhanh trên hành tinh của họ, vậy nên họ cần một hành tinh khác để chia sẻ gánh nặng dân số. Ngôi sao mẹ của thế giới được chọn không được cách quá xa, ngôi sao đó cũng không được phép là chòm song sinh hay sao lùn trắng. Bản thân hành tinh phải có khả năng duy trì quỹ đạo quanh một ngôi sao loại G cách một khoảng thích hợp để nước có thể tồn tại ở dạng lỏng. Hệ sao thỏa mãn những tiêu chuẩn kia được gọi là hệ mặt trời. Họ không lo lắng quá nhiều về việc ngôi sao này có thể là ngôi sao duy nhất ở góc Dải Ngân Hà này có điều kiện trở thành nhà của những sự sống có trí tuệ như họ. Không hề có nỗ lực cố giao tiếp. Hành tinh cách đó bốn mươi năm ánh sáng, và chẳng có thời gian để mà ngồi tám mươi năm chờ đợi một bức hồi âm.
***
Tàu không gian chế tạo trên một hành tinh xa xôi cuối cùng cũng tới được Trái Đất. Trên nó không có một thành viên nào trong giống loài của họ. Không có vũ khí xâm lược nào. Nó chỉ đơn giản là một cỗ máy xây dựng không hơn.
Khi nó được phát hiện, con tàu giữa các vì sau khiến cả thế giới chú ý. Nhưng tất cả nỗ lực để giao tiếp của Trái Đất đều không được phản hồi. Rồi con tàu tách thành tám mảnh. Bốn mảnh chui sâu xuống đáy đại dương, còn ba mảnh khác thì rơi trên đất liền. Mảnh cuối cùng ở nguyên trên không gian. Những mảnh rơi tại Bắc Phi và Australia được đưa tới NATO. Nga và Trung quốc tranh giành mảnh rơi ở Châu Á, và Trung quốc là nước giành được thắng lợi chung cuộc. Sau nhiều hồi tranh luận giữa các quốc gia trên Trái Đất, con tàu mẹ ở trên không bị bắn tan tành bởi một loạt tên lửa đạn đạo.
Những cỗ máy sâu dưới lòng đại dương bắt đầu triển khai công cuộc kiến thiến trong im lặng và trật tự. Dưới biển sâu, những cỗ máy biến đổi thành một loài sinh vật da gai –– sao biển. Những con nanobot xâm nhập vào bên trong bộ xương của sao biển và bắt đầu sinh sôi nảy nở và sống cộng sinh cùng vật chủ.
Kết quả của sự kết hợp là một loài sinh vật ăn đất. Chúng ăn cả thế giới và nôn ra chất độc. Những thứ tuôn ra khỏi cơ thể chúng là độc dược với sự sống trên Trái đất, nhưng lại phù hợp với những người đã gửi chúng tới. Từ từ và chậm rãi, những mảnh đất mà các sinh vật đó ăn chết dần và trở thành hoang mạc. Những đại dương mà chúng đặt chân tới biến thành một màu xanh nhờ nhờ như sữa.
Đầu tiên người ta cứ tưởng rằng những sinh vật đó là sản phẩm của sự biến đổi do các phản ứng hóa học, hay có thể là những thực thể sống từ thời tiền sử bị giải phóng do các hoạt động địa chất. Vài nhà khoa học kiên định cho rằng đó là loài tiến hóa từ loài kỳ nhông, mặc dù họ chẳng có chứng cứ nào chứng minh kết luật đó. Cuối cùng, những giống loài mới đó tụ tập thành từng nhóm và bắt đầu liều lĩnh lao ra khỏi mặt nước. Chúng tiếp tục công việc tái kiến thiết lại trái đất và mặc kệ xã hội loài người.
Khi chúng lần đầu tiên đặt chân lên mặt đất, những con quái vật ngoài hành tinh đó chưa phải là những vũ khí chiến tranh. Chúng chậm chạp, và một nhóm người có vũ trang có thể dễ dàng kết liễu chúng. Nhưng giống như loài gián trở nên miễn nhiễm với thuốc trừ sâu, những sinh vật ngoài hành tinh tiến hóa. Những cỗ máy sinh học tạo ra chúng kết luận rằng để hoàn thành mục tiêu tái kiến thiết hành tinh, chúng phải loại bỏ mọi vật cản.
Chiến tranh bao trùm thế giới. Thương tổn leo thang và nặng nề. Để đáp lại, một lực lượng Liên quân UDF được thành lập. Loài người đặt ra một cái tên cho kẻ thù đã đưa thế giới tới bờ vực diệt vong. Chúng ta gọi chúng là Mimic.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...