Dọc đường ngựa xe như nước, đèn hoa rực rỡ, Sùng Hoa an tĩnh lái xe, ngắn ngủi nghỉ ngơi và giao lưu vừa rồi làm cho bầu không khí không được tự nhiên giữa hai người đã tan biến. Cô lại lần nữa nhìn kỹ tình huống phía trước.
Thôi Trinh rất mệt mỏi, ngồi máy bay gần mười tiếng, trên máy bay cũng không ngủ được, hiện tại trong dạ dày ấm áp, xe lại lái vô cùng bình ổn, cảm giác buồn ngủ tựa như thủy triều kéo đến.
Thân thể nàng thả lỏng tựa vào lưng ghế, chỉ là bất luận nàng thả lỏng thế nào, thì sự đoan trang khắc vào cốt tủy, phong tình như ngọc, vẫn không giảm đi một chút nào.
Đèn đường vàng nhạt lướt qua ngoài cửa sổ, ánh đèn nhu hòa xuyên qua kính chắn gió chiếu vào trong xe, lúc sáng lúc tối, bên trong xe vô cùng yên tĩnh, chỉ có bánh xe ma sát mặt đất tạo ra âm thanh rất nhỏ.
Thôi Trinh quay đầu nhìn về phía Sùng Hoa, Sùng Hoa ngũ quan lập thể, gò má chuyên chú ngưng đọng trong bóng đêm, ánh mắt của Thôi Trinh có thoáng chốc mê ly. Như là cảm giác được người bên cạnh đang nhìn cô, cô quay đầu thật nhanh, liếc nhìn Thôi Trinh, khóe môi khẽ cong nhưng không nói gì.
Ôtô dần dần lái khỏi đường phố phồn hoa, tiến vào một con đường yên lặng, con đường này không có nhiều xẹ cộ qua lại, không có đèn hoa rực rỡ, lại phi thường ngăn nắp sạch sẽ, cây xanh bên đường tạo hình vô cùng lưu loát mang hơi thở hiện đại.
Cuối đường xuất hiện một tiểu khu, tiểu khu thấp thoáng trong đêm tối, thoạt nhìn, vô cùng khiêm nhường.
Nơi ở của Thôi Trinh vẫn là một ẩn số, trên thực tế rất nhiều chuyện của nàng, vẫn duy trì thần bí, rất nhiều chó săn nghĩ hết biện pháp muốn tìm được chỗ ở của nàng, muốn biết nàng có bao nhiêu bất động sản, đào ra chuyện xấu của nàng, chụp hình ảnh sinh hoạt của nàng sau khi tẩy trang, nhưng không ai thành công.
Từ trước đến nay nàng rất chú ý bảo vệ đời tư của mình, người đại diện, trợ lý đều là người năng lực siêu cường, những thủ đoạn bảo hộ phi thường chu đáo chặt chẽ, mặc dù nàng đi là con đường cực kỳ cao quý, fan đối với những việc đời tư rất thích nghe ngóng, nhưng chỉ cảm thấy nữ thần chính là vĩ ngạn như vậy. Công chúng cũng dần dần cho rằng đây là chuyện đương nhiên.
Sùng Hoa đã đến đây một lần, nên rất nhuần nhuyễn mà tìm được đường.
Đến dưới lầu nơi ở của Thôi Trinh, đã tiếp cận mười một giờ.
Sùng Hoa trái lại muốn nói thêm vài câu, hoặc là cái gì cũng không nói, chỉ là ngồi cùng nhau trong cùng một không gian, cũng sẽ rất thoải mái, chỉ là cô nhìn thấy giữa mi tâm Thôi Trinh ẩn dấu uể oải, nghĩ đến ban ngày lúc nghe giám chế kể những chuyện cũ chỉ cảm thấy vô cùng đau lòng.
Cô cũng không lo lắng có phải lắm lời hay không, có thể vượt quá giới hạn hay không, xuất thân phú quý khiến cô từ trước đến nay đều rất tự tin, biết săn sóc lo lắng cảm thụ của đối phương, nhưng chưa từng lo lắng thân phận có phù hợp hay không: "Tiếp theo có công việc gì không? Hay là nghỉ ngơi một thời gian, sức khỏe quan trọng nhất."
Ánh mắt của cô, sáng sủa thủy nhuận, tràn đầy quan tâm. Thôi Trinh tháo dây an toàn, tay phải đặt trên cổ tay cô, lòng bàn tay của nàng trơn bóng nhẵn nhụi, còn có mềm mại đặc hữu của nữ nhân, Sùng Hoa lòng sinh căng thẳng, còn chưa chờ cô tỉ mỉ cảm thụ thì lại biến mất. Trong lòng cô không khỏi thất vọng.
"Tôi biết, em cũng về nghỉ ngơi sớm một chút." Thôi Trinh ngữ khí nhu hòa. Nàng hết sức rõ ràng quy trình trước khi bấm máy, trong khoảng thời gian đó, thậm chí đến khi bộ phim đóng máy, Sùng Hoa nhất định bận rộn đến không có thời gian nghỉ ngơi.
Đi đến trên lầu, mở đèn, trong phòng không có một bóng người.
Thôi Trinh buông túi xách, đi đến bên cửa sổ, ô tô của Sùng Hoa, đúng lúc nổ máy, bình ổn lái đi.
Thôi Trinh nhìn chăm chú vào chiếc xe hơi màu đen kia, nhìn nó chậm rãi rời đi đến khi biến mất trong bóng đêm, nàng thở hắt ra, giống như nghĩ tới điều gì, tay trái không tự chủ được sờ lên gò má.
Ba ngày sau thử vai, đoàn phim Tù Đồ liền xác định diễn viên, ký kết hợp đồng cùng bọn họ.
Lần này thử vai tổng cộng tuyển ra năm vai chủ yếu, nam chính gần ba mươi tuổi, tên Ngụy Hạc Ca, phi thường nổi danh trong giới truyền hình, năm ngoái cũng diễn hai bộ phim, đều thu hoạch thành tích coi như không tệ. Giới giải trí luôn là điện ảnh cao hơn truyền hình một bậc, rất nhiều diễn viên nổi tiếng làng truyền hình sau đó sẽ tiến quân sang điện ảnh. Ngụy Hạc Ca chọn kịch bản rất thận trọng, có vị trí nhất định trong làng điện ảnh. Diễn xuất của anh ta rất vững chắc, lại diễn nhiều phim truyền hình, cộng thêm bề ngoài anh tuấn xuất chúng, thu hút một lượng fan nữ rất lớn, rất có cơ sở đại chúng. Quan trọng nhất là, anh ta mang chút văn nhã hình tượng phi thường thích hợp với tính cách của Hồ Dật.
Nữ chính do Tống Mạn diễn, Tống Mạn và công ty của cô là giải trí Tinh Nghệ, nhận được vô số đồng tình, cô chủ động thông qua công ty tiếp xúc phía Sùng Hoa, xin cơ hội thử vai. Đều là thử vai, đều là cạnh tranh công bằng, nếu như cự tuyệt, thì sẽ rất khó coi. Kết quả, cô gái này diễn xuất không tệ, đối nhân xử thế ôn hòa khiêm tốn nên giành được một vai quan trọng.
Những yếu tốt cần thiết đều chuẩn bị xong, đoàn phim cũng muốn chính thức bấm máy.
Giai đoạn trước chuẩn bị tròn một tháng, các phương diện chuẩn bị đều phi thường đầy đủ.
Buổi họp báo giới thiệu phim phi thường đơn giản, tràng diện cũng không hoành tráng, toàn bộ quá trình chỉ có nửa giờ, truyền thông đến một nhóm lớn, biết thời gian không nhiều nên đều tranh nhau đặt vấn đề.
Sùng Hoa quá có nhãn lực, chọn kịch bản tốt không nói, những giám chế này đơn độc chọn ra một người đều có thể viết được một kịch bản tốt, Hứa Ý còn đang là đề tài bàn tán tạm thời không nói đến, Ngụy Hạc Ca sửu hữu lượng lớn fan, tuy rằng đều là thiếu nữ trẻ tuổi, nhưng loại fan này rất nhiệt tình, sức chiến đấu mạnh mẽ. Hơn nữa Tống Mạn, cô luôn luôn là tiểu hoa đán tiềm lực nhất được giới truyền thông ngầm công nhận, bọn họ đã thấy nhiều chìm nổi hưng bại trong giới giải trí nên đã sớm luyện ra nhãn lực.
Nhìn thấy Sùng Hoa tuổi còn trẻ, còn không có đủ uy nghiêm như những đạo diễn lớn, không ít ký giả đặt vấn đề rất trắng trợn.
Tin tức, nhất là tin tức giải trí, đương nhiên càng chấn động càng thu hút, mới có nhiều lượt xem và lượng tiêu thụ.
Một nữ ký giả vừa mở miệng chính là sắc bén không nể mặt: "Hứa Ý, hai ngày trước Lý Hằng Tuấn bị bắt gặp đi dạo phố cùng Tô Hiệp, đối với việc chồng cũ dắt tay Tô Hiệp cô cảm thấy thế nào?" Lý Hằng Tuấn quả thật rất vô sỉ, ly hôn chưa tới một tháng, thì mặt dày mài dạn quang minh chính đại quen Tô Hiệp, cũng không biết có phải là sách lược của công ty hay không, nếu hình tượng nam nhân tốt đã phá hủy, thì thẳng thắn biến anh ta thành người dám làm dám chịu, thực sự yêu Tô Hiệp. Đối với ký giả mà nói, chuyện này không quan trọng., quan trọng là ... Hứa Ý có cái nhìn thế nào đối với chuyện này, quan trọng là công chúng cảm thấy hứng thú đối với thái độ của Hứa Ý.
Trên mặt Hứa Ý vẫn nở nụ cười, nghe vấn đề này, nụ cười hiển nhiên cứng lên một chút, nhưng năng lực ứng biến của cô rất mạnh, tĩnh táo nói: "Bây giờ là buổi họp báo giới thiệu phim, xin mọi người nhằm vào vấn đề liên quan đến Tù Đồ. Về phần vấn đề riêng của tôi, sau khi buổi họp báo kết thúc, hoan nghênh các vị..."
" Đây là đang cố ý tránh nói đến Lý Hằng Tuấn và Tô Hiệp sao?" Ký giả kia cố ý gây sự, càng đưa mic về phía trước, các ký giả nghe được mồi nghe, cũng đều tiến đến. Trọng điểm của buổi họp báo lập tức lệch khỏi quỹ đạo.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, buổi họp báo sẽ trở thành hữu danh vô thực, đoàn phim Tù Đồ còn chưa bấm máy thì đã trở thành trò cười trong giới.
Mọi người đều lo lắng, nhưng bọn họ lại không thể đen mặt với ký giả, một khi thái độ không tốt sẽ trở thành đề tài công kích của bọn họ.
Không khí hiện trường nóng lên, lại không phải là vì điện ảnh, Không khí hiện trường không ngừng đặt câu hỏi.
Sùng Hoa hôm nay mặc rất đơn giản, áo sơ mi trắng giản lược, tay áo vãn đến trung bộ, lộ ra một đoạn cánh tay trắng nõn, tóc tùy ý bới lên, trang điểm nhạt, mi sắc sâu mà hẹp dài, ngũ quan lập thể, cả người giỏi giang cường thế.
Cô thấy thẻ công tác của ký giả kia, là tòa soạn báo Ba La, tòa soạn này và truyền thông Joy quan hệ tương đối khá, thường giúp đỡ nghệ sĩ của công ty Joy hạ thấp những nghệ sĩ khác. Trong lòng nhất thời đã hiểu, cô lên giọng: "Mọi người không cảm thấy hứng thú việc tôi làm thế nào được Lương Thanh tiên sinh ưu ái sao?"
Vấn đề này Vấn đề này vừa ném ra, những chiếc mic liều mạng chen về phía Hứa Ý bị lay động, đều chuyển hướng bên này: "Đạo diễn Sùng, ngài và Lương Thanh tiên sinh là quen biết cũ sao?"
" Có phải phong cách đạo diễn của ngài đả động Lương tiên sinh hay không?"
Tin tức giải trí muốn thu hút, nhưng độ thu hút cũng có lớn có nhỏ, tin tức của Lý Hằng Tuấn và Tô Hiệp đã là chuyện của một tháng trước, trong giới giải trí biến chuyển từng ngày, sóng sau xô sóng trước thì nó đã nhạt đi, mà Sùng Hoa làm sao lấy được bản quyền Tù Đồ vẫn là nghi hoặc của fan nguyên tác, truyền thông đông đảo phỏng đoán, thế nhưng Sùng Hoa và Lương Thanh vẫn ngậm miệng không nói, hiện tại muốn lên tiếng, ai cũng muốn đem microphone đặt tới trước mặt Sùng Hoa.
Ký giả kia thoạt nhìn còn chưa từ bỏ ý định, cô ta còn muốn hỏi lại nhưng chạm phải ánh mắt của Sùng Hoa, cái nhìn kia, khiến cô ta thấy lạnh cả người, nhiều đạo diễn lớn nhiều kinh nghiệm sóng gió đều không thể tạo ra loại uy áp này, ký giả này không hiểu sao sợ run cả người, theo bản năng đứng lại, định thần nhìn lại, còn Sùng Hoa thì chuyện trò vui vẻ với các phóng viên.
Tống Mạn an vị bên cạnh Sùng Hoa, co cũng rất linh hoạt, mỗi khi Sùng Hoa tung một vấn đề cô đều tiếp lời đúng lúc, không nói nhiều, lại vừa đủ thu hút.
"Mọi người nhìn đạo diễn Sùng hiện tại tính tình rất tốt, nhưng khi làm việc lại rất nghiêm khắc. Lúc thử vai, Lương tiên sinh cũng sợ cô ấy."
Sùng Hoa thoải mái mỉm cười, dường như mang theo khí tức nhẹ nhàng khoan khoái của tùng bách, tiết tấu cả buổi họp báo dần dần nắm trong tay cô: "Tôi cũng không đáng sợ, không tin mọi người hỏi họ đi, Lương tiên sinh và tôi học hỏi lẫn nhau, giúp đỡ cho nhau. Tù Đồ quyển sách này chuyển thể thành điện ảnh, sẽ mang lại góc nhìn hoàn toàn mới, kịch bản hoàn toàn là Lương tiên sinh độc lập sáng tác."
Cô thuận thế nói đến một ít tinh túy của phim và sự lý giải cùng chờ mong của Lương Thanh đối với bộ phim này. Giống như đã nói rất nhiều, cũng giống như khôn nói gì, nội dung phim một chút cũng không tiết lộ, lại thành công câu dẫn ra hứng thú của mọi người.
Bầu không khí hiện trường sôi trào, mỗi một diễn viên đều có chuẩn bị, nói đại thể hài hước khôi hài, tạo hiệu quả tuyên truyền tốt đẹp cho bộ phim.
Cả buổi họp báo, thời gian mặc dù ngắn, nhưng hiệu suất lại cực cao.
Đợi đến kết thúc, tất cả mọi người có loại cảm giác hoảng hốt, cứ như vậy mà kết thúc sao, hồi ức lại, lại thấy tốt, bản thảo ngày mai có thể hoàn thành rồi!
Video buổi họp báo đêm đó đã lan truyền trên mạng, fan của Hứa Ý đều nổi giận.
" Ký giả đó là chuyện gì xảy ra, nếu không đạo diễn Sùng giải vây, có phải muốn đem microphone đâm lên lỗ mũi ép hỏi cô ấy hay không?"
Ha ha, nam nhân cặn bã không biết xấu hổ, các ngươi lại còn đến ép hỏi người bị hại!"
" Tòa soạn báo Ba La cống thối."
" Đạo diễn Sùng hôm nay cao thêm một thước."
Lý Hằng Tuấn và Tô Hiệp lại bị moi ra mắng chửi một lần, vốn dĩ còn cảm thấy Lý Hằng Tuấn tốt xấu gì cũng là người dám làm dám chịu hiện tại đều cảm thấy anh ta đơn giản là không biết xấu hổ vô địch vô địch, người qua đường biến thành antifan!
Lúc trên mạng nhấc lên phong ba, Sùng Hoa đang mời cả đoàn phim đi ăn cơm.
Ăn mừng trước khi khai máy, tụ hội cùng nhau tìm hiểu lẫn nhau, để mấy tháng kế tiếp công việc phối hợp tốt, đó cũng là tiền đề để đạo diễn điều động diễn viên và các nhân viên làm việc tích cực sau này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...