Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

“Bảo bối ở trong này, bé hiện tại đang ngủ.” Biểu tình trên mặt William trở nên hiền từ, nói đến hài tử, anh còn có thái độ kiêu ngạo của người cha!

Cole theo ánh mắt anh nhìn đến hài tử đang ngủ ở giường nhỏ, vốn hài tử anh được đưa đến phòng nhi, chính là William phải cho bú sữa lại không thể để người khác biết, kiên trì cho hài tử ngủ ở trong phòng của mình, Luna giúp anh, thuận tiện mang giường nhỏ tới phòng bệnh của bọn họ.

Cole có chút kích động, cậu đứng dậy đi đến, nhìn về phía hài tử ngủ say, nhìn đến hài tử vừa trắng hồng vừa đáng yêu, trong lòng có loại cảm động không hiểu ––– hài tử! Hài tử của cậu cùng William! “Hài tử này thật là đẹp mắt! Giống như anh!” Cole tự hào nói.

“Thế nào, tôi thật cảm thấy có chút giống cậu.” William cũng thực hưng phấn mà nói, đối với hài tử bọn họ có chung kiêu ngạo.

Cole rất muốn ôm hài tử hài tử, nhưng hiện tại hài tử đang ngủ, cậu rất sợ làm đánh thức hài tử, cậu nhìn về phía William nhỏ giọng nói: “Bé thật bé nhỏ…”

“Đã lớn hơn rất nhiều, cậu cũng không biết thời điểm bé mới vừa sinh hạ chính là tiểu bất điểm!” William đắc ý nói, lập tức oán giận nhìn Cole, “Cậu tên hỗn đản này! Rất không chịu trách nhiệm! Hôn mê hơn một tháng, cậu có biết hay không ở bệnh viện chăm sóc hài tử là thực vất vả!” Hại anh mỗi ngày đều lo lắng đề phòng sợ chính mình cho hài tử bú sữa bị người nhìn đến!


“Tôi đã hôn mê hơn một tháng?” Cole có chút giật mình, bởi vì lúc ấy cậu nhận được điện thoại của Nam Cung Thất, nói là biết William ở nơi nào, cậu không chú ý liền vượt đèn đỏ, rồi liền cùng một chiếc xe lớn đụng phải, lúc sau cậu cũng chỉ cảm thấy được chính mình bên trong vô chi vô giác một mảnh tối đen, nơi đó tối tăm làm cho cậu sợ hãi nhưng cậu lại có chút không muốn rời đi, sợ hãi một khi rời đi nơi đó cậu lại càng tối tăm! Mà ngay tại thời điểm cậu vào bên trong mảnh tối đen kia bàng hoàng không chủ định, cậu cảm giác thân thể đã bị ngoại lai tác động, rồi mới chợt nghe đến thanh âm William, cậu lập tức kinh hỉ mở mắt, quả nhiên thấy được William!

“Thực xin lỗi…” Cole thật có lỗi nhìn William, bởi vì quan hệ của cậu mà làm hại William phải một mình cô độc sinh hạ hài tử còn phải dưỡng hài tử, nói vậy lúc ấy một mình William đối mặt chính mình càng bàng hoàng, chính là William lúc ấy vì cái gì phải rời khỏi mình? Cole tưởng tượng đến tình cảnh lúc đó, sau sợ hãi ôm chặt lấy William, “William, vứt bỏ tôi! Anh cũng không biết tôi lúc ấy có bao nhiêu sợ hãi!”

“Lại nói tiếp…” William nghĩ tới buổi tối ngày đó chính mình nhìn đến một màn, anh hung tợn nắm lấy cổ áo Cole, giận hỏi, “Nói tiếp, buổi tối hôm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì! Cậu giải thích rõ cho tôi! Cậu cùng nam nhân hung thần ác sát kia nói hài tử cái gì, tiền còn có dụng cụ của Nam Cung gia!”

“Nam nhân? Hài tử? Tiền? Nam Cung gia?” Cole có chút xoay vòng, liều mạng xâu chuỗi bốn hình ảnh theo lời của William.

“Chính là buổi tối trước khi tôi trốn đi, tôi lúc ấy còn hỏi cậu đi đâu, cậu lại cái gì cũng không nói!” William bất mãn lên án.

Cole lập tức nhớ tới tình hình theo như lời William, rồi mới có chút chột dạ không dám nhìn William, cậu không phải cố ý giấu diếm William, vì chuyện đó cậu không muốn nói chuyện tất yếu của Nam Cung gia cậu không hy vọng William bị cuốn vào! “Người kia là Thái Lặc, chính là một người bạn của tôi, anh ấy nói hài tử là chỉ hài tử của anh ta, Thái Lặc có một số tiền nhờ tôi giữ, còn chuyện Nam Cung gia… William, tôi thật sự không nghĩ đem anh cuốn vào chuyện Nam Cung gia ––– tôi nghĩ chỉ cần nhờ sức chính mình bảo hộ anh!” Cole thở dài nói.

“Tôi đã cuốn vào chuyện Nam Cung gia, Cole, Nam Cung Hoàng kia đã tìm tới tôi, còn có nam nhân tự xưng là cha cậu cũng tìm đến tôi.” William đồng thời vì Cole muốn bảo hộ mình mà tâm cảm động, cùng lúc lại vì Cole cư nhiên sự tình gì cũng đều giấu diếm mình mà buồn bực, cậu có hay không cư xử với mình như bạn đời!

“Tôi không có người cha như vậy!” Cole lập tức trở nên phẫn nộ đứng lên, nam nhân kia có tư cách gì đến tự xưng là cha cậu?! Nếu không phải vì hắn, mẹ cùng em trai sao có thể sẽ chết! Cậu không hận Nam Cung Thất cùng mẹ của Nam Cung Thất, trên thực tế bọn họ cũng là người bị nam nhân kia hãm hại, bọn họ cùng mẹ giống nhau! Đều do nam nhân giả nhân giả nghĩa kia cùng bà già mẹ hắn sai thủ hạ hãm hại!

“Tôi biết, tôi cũng không cho rằng hắn là cha cậu, nhưng Cole vì sao chuyện gì cũng không nói cho tôi biết, mẹ nó, cậu có đem tôi thành người yêu mà đối đãi hay không!” William rất không vừa lòng gầm nhẹ. Anh cũng không thừa nhận người đàn ông ích kỷ mà yếu đuối kia có tư cách được xưng là cha của Cole, nhưng Cole không nên cái gì cũng không nói cho anh, làm hại anh thành tình trạng liên tục ở ngoài!


Cole gắt gao ôm lấy William, kề vào bên tai anh nhẹ giọng nói: “William, thực xin lỗi… Thực xin lỗi… Tôi không nghĩ đem anh cuốn vào chuyện không tốt này, tôi thực sợ hãi ––– sợ hãi chính mình sẽ mất đi anh, nếu không có anh tôi thật sự không biết tôi sống còn có ý nghĩa gì, tôi sau này sẽ không giấu diếm anh nữa, cái gì cũng sẽ không giấu anh!”

“Được rồi, hết thảy đều quá rồi, tôi sẽ không rời cậu nữa.” William ôm lấy Cole, trấn an thân thể cậu lại bắt đầu run rẩy, chính mình đối người này thủy chung là dễ mềm lòng nhất.

“William… William…” Cole ôm William, không ngừng mà gọi tên của anh, thiết thực cảm thụ độ ấm của William ở trong lòng ngực mình.

Đợi cho cậu có chút bình tĩnh trở lại, ánh mắt lại trở nên có chút mơ hồ nhìn tường trắng đối diện, cả người cảm thấy rất khó chịu, cậu không thích bệnh viện! Cho dù là mẹ không hận mình, cậu vẫn là không thích địa phương này, sợ sẽ nhớ tới cảnh mẹ cậu nằm ở giường sắt lạnh lẽo kia, phía trên bị vải trắng phủ lên! “William, chúng ta nhanh rời khỏi nơi này, được không? Tôi chán ghét nơi này!”

“Hiện tại?” William hỏi, nhìn nhìn cổ tay, rạng sáng mười hai giờ rời bệnh viện?

“Tôi chán ghét nơi này! Nơi này cho tôi cảm giác áp lực quá mức!” Cole nhắm mắt lại không muốn nhìn về phía một mảnh trắng xoá kia.


William có chút hiểu được chướng ngại trong lòng cậu, dù sao phải tiêu trừ trở ngại trong tâm lý không phải đơn giản như vậy, chính là lúc này bọn họ có thể rời đi sao? “Nhưng chúng ta bây giờ còn không thể rời đi…”

“Chính là…” William đột nhiên che miệng Cole, nở nụ cười, trong nháy mắt này anh có một phương pháp trị chướng ngại trong lòng Cole thật là chủ ý tốt, “Tôi biết cậu đối nơi này có kỷ niệm không tốt, như vậy chúng ta sẽ tạo nên một kỷ niệm tốt đi!”

Cole khó hiểu nhìn về phía William, nhưng là rất nhanh cậu liền kinh hô ra tiếng, bởi vì William cởi quần áo mình lộ ra thân hình tinh luyện kia, liền cũng cởi ra quần áo cậu.

“William…” Cole sắc mặt ửng hồng nhìn William, thân thể màu đồng cổ kia làm cho cậu toàn thân nhiệt huyết sôi trào!

“Hư… Lúc này đừng nói nữa!” William hôn trụ miệng Cole, đột nhiên ma sát nam tính ở trên người Cole.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận