Ái Thượng Đại Sư Huynh
Hai người chậm rãi ghé đầu vào nhau, hôn từ từ cho đến hôn sâu. Thân thể cũng chậm chậm dựa vào sofa.
Chúc Anh Kiệt giật áo Lương Sơn Đức, tiến gần đến lòng ngực ấm áp của hắn.
Lương Sơn Đức lấy tay cởi thắt lưng Chúc Anh Kiệt, mê muội xoa nắn mông cậu.
Khi cái thứ nóng bỏng kia của Lương Sơn Đức để ở bụng Chúc Anh Kiệt, cậu mỉm cười rồi nâng thân thể mình lên giúp Lương Sơn Đức đem cái thứ nóng bỏng kia đâm vào cơ thể cậu.
Trong phút chốc hai người cùng phát ra tiếng rên rĩ thỏa mãn.
Chúc Anh Kiệt nằm gọn trong lòng ngực ấm áp của Lương Sơn Đức, vô thức lấy tay vẽ vẽ.
“Anh Kiệt, cậu nói xem, trên người tôi, cậu thích nhất điểm nào?”
“Nơi này.”
Chúc Anh Kiệt chỉ chỉ lòng ngực hắn nói. Đúng vậy! Lúc đầu cậu thích cái nơi tỏa ra nhiệt khí ấm áp này. Sau đó liền yêu luôn tên kia.
“Tôi yêu nhất là mùi hương của cậu. Nếu sau này, người nhà cậu không đồng ý với quan hệ của chúng ta thì phải làm sao?”
“Không có đâu. Khi trước tôi học ở nước ngoài sợ baba gạt tôi quay về đây đi xem mắt, tôi liền nói với baba tôi là đồng tính luyến ái, đã có bạn trai ở bển. Lúc trở về, baba tôi còn hỏi bạn trai của tôi đâu, tôi gạt ông ấy nói là chia tay rồi. Ông ấy còn an ủi tôi trong nước sẽ có nhiều nam nhân tốt hơn người kia. Ông ấy mà gặp anh chắc chắn sẽ rất vui. Còn bá mẫu thì sao?”
“Không sao. Mẹ tôi là người tốt. Con dâu sợ nhất là đi gặp mặt ba mẹ chồng. Cậu có sợ không?”
“Ai là con dâu nhà anh.”
Kết cục:
Mẹ Lương Sơn Đức sau khi biết chuyện hai người thì có hơi sửng sốt một chút. Sau đó liền cầm lấy tay Chúc Anh Kiệt.
“Tiểu Kiệt, cuối cùng thì thằng con ngốc nghếch của bác cũng biết nhìn người rồi. Giao nó cho con bác cũng yên tâm.”
Làm đồng tính luyến ái tốt hơn so với việc cùng Lý Hinh ở chung một chỗ.
Sau khi gặp Lương mẫu thì bây giờ Lương Sơn Đức phải đi bái kiến baba của Chúc Anh Kiệt.
Baba Chúc Anh Kiệt gọi Lương Sơn Đức vào thư phòng. Chúc Anh Kiệt không biết hai người họ nói gì trong đó, hỏi ai cũng không chịu nói. Nhưng cuối cùng thì họ vẫn được ở chung với nhau. Hiện giờ là đang tuần trăng mật.
“Linh…”
Chuông cửa vang lên.
Chúc Anh Kiệt đi ra mở cửa, là baba cậu.
“Baba sao người lại tới đây?”
“Con có thái độ gì đấy? Ta là baba của con, quả thực ta chỉ mượn A Đức một chút. Ta là chỉ muốn học mấy chiêu để rèn luyện thân thể. Mỗi ngày chỉ đến có một lần mà con tỏ thái độ vậy sao? A Đức không thấy phiền thì thôi chứ. Đúng không, A Đức?”
Cái quan trọng là baba mỗi ngày đến một lần nhưng một lần baba ở từ 6 giờ đến 12 giờ. Lâu lâu lại còn nổi hứng ngủ lại. Không phải là cậu bất hiếu mà là bọn họ đang hưởng tuần trăng mật mà, thông cảm một chút cũng không được sao?
Chúc Anh Kiệt bĩu môi nhìn baba cậu lôi Lương Sơn Đức dạy cho ông mấy chiêu để rèn luyện thân thể. Ánh mắt chòng chọc nhìn vào lòng ngực ấm áp của ai kia.
Trời ơi! Khi nào thì mới được ôm?
– Hoàn –
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...