Ai Rồi Cũng Khác
Lời ngỏ
Chúng ta ai cũng sẽ phải lớn lên.
Từ một đứa trẻ ngây ngô, đến khi biết yêu lần đầu.
Nhận được điện thoại cho công việc đầu tiên hay ngu ngơ ôm vào lòng cảm xúc thất tình đau đến tận trời mây.
Khi chúng ta bắt đầu biết xót xa trước giọt nước mắt của cha mẹ.
Khi chúng ta bắt đầu cảm nhận được giá trị to lớn của việc kiếm ra tiền.
Khi chúng ta bắt đầu hiểu giữ lại khó hơn buông tay rất nhiều.
Cuộc sống sẽ xô chúng ta về nhiều hướng khác nhau và việc chọn đứng như thế nào sẽ thuộc về chúng ta.
Đúng, ai rồi cũng khác!
Cả bản thân chúng ta lẫn những người rất thương bên cạnh.
Dù muốn hay không chúng ta đều phải chấp nhận...
Thế nên cuốn sách này sẽ như một cuốn sổ tay ghi lại những điều chúng ta vẫn còn muốn nhớ.
Iris Cao
Anh là tất cả sau tất cả
Em có thể viết thêm 10 quyển sách bằng tình yêu chúng ta đã từng có.
Em có thể đi thêm 100 con đường để hy vọng thấy được anh đâu đó.
Em có thể chờ thêm 1000 ngày để quay lại hôm qua của chúng ta.
Cuộc đời to rộng và hững hờ, cứ thế ngang qua phố rồi mất nhau.
Hôm ấy em vẫn nhớ bầu trời rất xanh, anh vẫn đến với nụ cười cũ kỹ để nói rằng anh đã yêu người khác. Câu chuyện tình yêu bình thường, cuộc tình dang dở bình thường, anh bước đi bình thường, em đứng khóc bình thường. Mọi thứ rất đỗi bình thường như những câu chuyện tình yêu thường gặp.
Đàn ông tàn nhẫn nhất là khi ra đi.
Đàn bà yếu đuối nhất là khi ở lại.
Em cứ thế sống qua rất nhiều thăng trầm sau đó, không một giọt nước mắt nào rơi nữa. Phụ nữ đứng dậy sau nỗi đau họ hấp dẫn, xinh đẹp và kiên cường.
Ba năm có lẻ em nhận được một tờ giấy ở khe cửa nhà nội dung thế này: “Anh không xin tha thứ, anh chỉ muốn em biết em đã từng là tất cả của anh và anh lại lựa chọn mất đi tất cả. Có những lỗi lầm chỉ để biết ai là của ai, em hãy hạnh phúc.”
Tối đó em đã đọc đi đọc lại mấy dòng chữ ấy hàng trăm lần, mệt nhoài em viết: “Anh là tất cả sau tất cả.” Rồi vò nát tờ giấy trong tay, em bật khóc...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...