Ái Phi Tuyệt Sắc Của Vương Gia Thần Bí FULL
Vị Dự thân vương trong truyền thuyết kia thật lâu không hiện thân, ánh mắt Tịch Nhan liền dừng lại ở trên người Hoàng Phủ Thanh Vũ.
Chỉ thấy hắn khí định thần nhàn đứng ở nơi đó, ngọc thụ lâm phong, khí độ phi phàm.
Nàng bỗng dưng nhớ lại những lời lúc nãy còn chưa nói xong với hắn, đỏ mặt lên, lại nhớ tới điều gì, quay đầu nhìn sang Đạm Tuyết bên cạnh.
Đạm Tuyết tựa hồ đang xuất thần, nhưng khi Tịch Nhan nhìn theo ánh mắt của nàng lại cảm thấy nàng không phải là đang nhìn Hoàng Phủ Thanh Thần.
Chẳng lẽ, nàng đang nhìn Hoàng Phủ Thanh Vũ? Trong lòng Tịch Nhan chợt cứng lại, lúc quay đầu lại, bỗng nhiên thấy một thân ảnh cao ngất, từ cổng sơn trang chậm rãi đi vào.
Tịch Nhan hô hấp dừng lại.
Trên mặt người đó đang đeo mặt nạ che kín mặt, dường như không ai có thể thấy khuôn mặt thật của hắn dưới tấm mặt nạ cổ quái, phảng phất quỷ mị, đến tột cùng là như thế nào.
Nhưng Tịch Nhan lại thấy được.
Không phải thấy được mặt hắn, mà là thấy được thân hình người đó, thân hình cho tới bây giờ nàng vô cùng quen thuộc.
Làm sao có thể là hắn? Tịch Nhan gắt gao nắm lấy vạt áo của mình, sắc mặt tái nhợt rút lui hai bước.
Nam Cung Ngự! ! Dự thân vương?
Tịch Nhan vẫn không thể tin được những gì mình đang nhìn thấy, cũng không làm cách nào nghĩ thông suốt được -- Nam Cung Ngự từ nhỏ cùng nàng lớn lên bên nhau, sư huynh Nam Cung Ngự, thân là đệ tử Nam Cung Ngự của Tây Càng, làm sao có thể trở thành Vương gia Đại Sở? Một Nam Cung Ngự bất cần đời, làm sao có thể là “Chiến thần” Dự thân vương?
Tịch Nhan toàn thân cứng ngắc, tim đập mạnh và loạn nhịp, sau một lát, đột nhiên bừng tỉnh ngộ, lúc Thập Nhị còn chưa phục hồi tinh thần lại, đã xoay người nghiêng ngả lảo đảo đi xuống lầu.
“Thất tẩu!” Thập Nhị đột nhiên quay đầu không thấy thân ảnh Tịch Nhan đâu nêu gọi to lên.
Trong lòng hắn quýnh quáng cả lên, vội vàng chạy đuổi theo xuống lầu, lúc này trên lầu chỉ còn lại một mình Đạm Tuyết vẫn đứng trong gió lạnh ở nơi đó, nhìn thân ảnh phía dưới, tim cũng đập mạnh và loạn nhịp.
Khi Tịch Nhan thở hào hển chạy đến phía sau đám kia thị vệ, những người đó đột nhiên tự động tránh ra nhường lối cho nàng đi tới.
Trước ánh mắt mọi người, Tịch Nhan bước từng bước một tiến lên, hướng về phía vị Dự thân vương kia.
Ánh mắt thâm thúy Hoàng Phủ Thanh Vũ vẫn nhìn nàng, nhưng không nói lời nào.
Có một số việc, hắn dường như đã xem nhẹ -- đúng là Tịch Nhan rất quen thuộc Nam Cung Ngự.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...