Ái Phi Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường


Luyện xong thuật pháp, khuôn mặt trái đào nhỏ nhắn bị phơi nắng đến đỏ bừng, lông mi thật dài cũng có nhiều điểm mồ hôi, Y Y lấy khăn tay ra, nghĩ nghĩ, vẫn là trở về tắm rửa có vẻ thoải mái hơn, cần gì phải làm dơ khăn tay.
Một đường chạy thẳng về Long Quân điện, Y Y liền thấy Tiểu Thanh đang đứng ở cửa đại điện, giống như đang chờ chính mình trở về.
“Tiểu Thanh, mau, kêu các cung nữ chuẩn bị mộc đũng, đem vào đây, bản phi rất nóng, bản phi muốn tắm rửa.”
Nới rộng cổ áo, nàng đã một cước bước vào trong Long Quân điện.

“Nhưng là, hoàng phi, vẫn là đến dục phòng tắm rửa có vẻ tốt hơn……” Tiểu Thanh có vẻ ấp úng, gương mặt còn mang theo vài phần bất đắc dĩ.
Trời nóng như vậy còn muốn đi dục phòng, không được, nàng thật sự đã nóng chịu không nổi .
Y Y hất vạt áo, xua tay, đi đến phía sau bình phong, bắt đầu cởi áo, nhìn toàn thân đều là mồ hôi, y phục đều dính vào trên người, rất không thoải mái a.
“Không có việc gì, mau phân phó đi xuống, bản phi nóng chịu không nổi rồi.” Nàng nhíu nhíu mày, Tiểu Thanh tại sao đột nhiên lại có vẻ khó khăn như một bà cụ non, cứ cằn nhằn, bắt nàng phải tuân theo qui cũ, tắm rửa nhất định phải đến dục phòng sao?.
Do dự nhìn thoáng qua một “khối” đang nằm trên long sàn, Tiểu Thanh cúi người, đi ra ngoài.
Không bao lâu, vài cung nữ mang đại đũng tiến vào, đổ đầy ôn thủy, kiểm tra lại một lần nhiệt độ của nước, xác định không quá nóng cũng không quá lạnh, mới phúc thân hành lễ rồi cung kính đi ra ngoài.
“Tiểu Thanh, ngươi cũng đi ra ngoài đi, bản phi tự mình tắm rửa là được rồi.”
“Rầm”, nàng đã nhảy vào thùng nước ấm.“Mặt trời đỏ” đã qua đi, nàng rốt cuộc có thể thoải mái mà tắm rửa .
“Nếu, nếu là có chuyện gì, thỉnh hoàng phi phân phó, Tiểu Thanh ở ngay tại cửa đại điện.”

Liếc liếc mắt một cái, Tiểu Thanh thần sắc cổ quái, từ từ lui đi ra ngoài, sắc mặt có chút ửng hồng.
Có chuyện? Có thể có chuyện gì? Y Y nhún vai, hừ nhẹ cười nhỏ, toàn thân được ngâm trong ôn thủy mang lại một cảm giác thật thoải mái, nhẹ nhàng phe phất mấy cánh hoa đang nổi trên mặt nước, thở dài, Phù Vân Khâu Trạch phải bảy ngày nữa mới có thể trở về, đến lúc đó, nàng cũng chỉ có thể đi dục phòng tắm rửa, nghĩ đến quãng đường dài từ Long Quân điện đến dục phòng, thật đúng là hy vọng hắn có thể chậm chút hãy trở về.
“Nếu, Khâu Trạch có thể gặp được diễm ngộ, chậm một chút hãy trở về thì tốt rồi.” (diễm ngộ: kỳ ngộ, cơ duyên nào đó)
Nhếch chân, đặt ở phía trên mộc đũng, nàng cười khẽ, da thịt thắng tuyết lóe ra một tầng trong suốt, sáng bóng, tay nhỏ bé lọng khởi vài cánh hoa, nhẹ nhàng ở trên đùi ma sát.
Nàng không hề hay biết, có một đôi mắt đang lặng lẽ quan sát từng cử chỉ của nàng.
Đột nhiên, bàn tay nhỏ bé dừng lại, không tiếp tục chà sát những cánh hoa lên người nữa, vươn tay, lấy cái gáo nhỏ đặt trong một thùng sữa, đặt kế bên đại đũng, múc từng gáo đỗ vào mộc đũng, nhưng dường như thấy như vậy quá chậm, nàng chồm người lên, đem cả thùng đổ vào bên trong.

Mái tóc dài bị ôn thủy làm ướt, dán sát vào tấm lưng nuột nà, trắng mịn như ngọc, vóc người trong màn hơi nước mờ ảo như ẩn như hiện, cảnh xuân nồng nàn, người nào đó trên mặt nổi lên ửng hồng, bạc thần không khỏi khẽ nhếch, mặc dù chỉ nhìn thấy phía sau lưng, cũng làm cho lòng ai xao xuyến.
“Có phải hay không có điểm lãng phí ?”
Y Y nhìn toàn bộ nước trong thùng chuyển thành màu trắng đục, cười cười
“Lúc trước, khi Khâu Trạch tắm rửa, hắn còn tưởng nước tắm là sữa mà muốn uống vào bụng nữa cơ.”
Khi đó, hắn chỉ mới bập bẹ được mấy câu, đôi chân thì vừa ngắn vừa nhỏ, bước đi cũng chưa vững vàng, cứ như là muốn ngã đến nơi; cái mộng thi tròn tròn, lúc đi cứ ngoe nguẩy; cái miệng đáng yêu lúc nào cũng cười khanh khách… Nàng lúc trước hận không thể kéo kéo hai gò má phúng phính kia một trận cho đã ghiền, thực muốn xem, có thể nặn ra sữa hay không, nhưng các cung nữ nói, làm như vậy sẽ khiến hắn chảy nước miếng, nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng ghê ghê, mới bỏ qua mà không động thủ. (>.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui