Ái Phi Được Ân Sủng FULL
"Ta không thể đâu.
Trong cung nay còn rất nhiều người tài giỏi việc nước.
Cứ để những người đó làm chủ, ta nay muốn quay về quê lưu ẩn.
Ta không muốn quan tâm tới chuyện đấu tranh trong cung nữa.
Với lại ta là con gái, làm sao mà có thể dẫn binh đi đánh các trận được chứ""Nhưng mà ngoài người ra chẳng còn ai thích hợp hết""Nếu các người còn xem ta là chủ của các người.
Nếu các người còn nghĩ ta là nương nương kính mến thì quay về tìm người thích hợp hơn đi.""Nương nương, người là người thích hợp nhất.
Triều đình ta các đại thần và quan binh thích hợp đã biến thành Mạnh Ác Nhân hết rồi nương nương.
Người hãy quay về triều đi, cả triều cần người phục thù""Nhưng mà ta.......!Thôi được rồi, nếu các ngươi đã van xin đến vậy quý phi ta làm sao mà từ chối được.
Chúng ta cùng về triều thôi""Dạ được thưa nương nương."Thương Lạc cùng binh lính trở về cung Doãn Ngần Thiên.
Cô không giữ chức vua mà chỉ giữ chức công chúa."Mọi việc trong triều sao mà nhức đầu quá đi" -nghĩThương Lạc quay về phòng dành cho công chúa và nhớ đến những kỷ niệm vui vẻ giữa cô và hoàng thượng.
Cô bất chợt rơi nước mắt.Quân lính đi ngang thấy vậy liền vào an ủi người.
Cô hầu gái mới cầm lấy khăn và lau nước mắt cho Thương Lạc."Nương nương, không biết người tên gì""Ta tên Thương Lạc, còn cô?""Thưa nương nương nô tỳ tên Tú Ngân""Tú Ngân à, tên ngươi rất đẹp""Nương nương, người đã quá khen"Thương Lạc nghe đến đây lại rơi nước mắt"Nương nương, nô tỳ hiểu được cảm giác của người lúc này nhưng mà, người đừng khóc.
Nếu người cứ lo ra không quan tâm đến việc triều chính thì đất nước sẽ hổn loạn""Ta biết chứ.
Tú Ngân à, câu nói này đáng lẽ trước đây là ta khuyên hoàng thượng.
Nhưng mà bây giờ người mất rồi, chỉ còn một mình ta.
Không ngờ nay lại phải để cho ngươi nhắc nhở" -nói dứt câu, Thương Lạc vội lấy tay lau đi những giọt nước mắt đang lăn trên má.
Khóe mắt cô ướt nhẹp, mờ nhòa.Tú Ngân rời khỏi phòng và đi nấu một chút thức ăn cho Thương Lạc..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...