Ái Nhân


Tôi nhìn lime thật kĩ thấy bé vẫn còn tốt nên tôi cũng yên tâm.

Tôi nói " Cũng may là con bé không sao nếu không là tôi đã đánh gãy tay mày".


Tối đó bữa cơm ngon hàng ngày trở nên lãnh đam nhưng dù có khó chịu đến đâu tôi vẫn ân cần gắp đồ ăn cho cô ấy.

Lúc đi ngủ tôi ôm lấy cô ấy úp mặt vào lưng cô ấy mà ngủ thiếp điSáng sớm hôm sau tôi cũng em đi làm cả ngày nên chúng tôi ăn tại chỗ làm và đã về trễ hơn thường ngày nên tôi có chút đói bụng , bước vào nhà tôi thấy một người đàn ông ngồi trên ghế sofa , tôi nhìn ông thì thấy ông nhìn Bảo Như  lúc tôi nhìn san Bảo Như thì thấy em có chút bất ngờ nói " Ba sao ba lại ở đây , ba đến thăm con sao  "Em ấy vui mừng mà đi lại nhưng người đàn ông đó lại đi tới chỗ tôi ,tôi vui vẻ đưa tay ra chào hỏi ,ông không bắt tay mà lại tác vào mặt tôi một cái thật mạnh làm cho tôi chao đảo mà ngã xuống sàn , tôi thấy em hoảng sợ chạy về phía tôi ,em đưa tay chạm vào khoé miệng tôi để lau đi vết máuEm tức giận quay lại nhìn người đàn ông kia ,nóng giận nói " Ba làm gì vậy hả "Ông thế mà lại nắm tóc của Bảo Như giật mạnh ,cô ấy rất đau tôi đứng dậy nắm chặt tay ông ta , để ông ta thả tay khỏi tóc của Bảo Như ,do tôi nắm chặt máu không truyền xuống tay nên ông ta đã thả tay ra ,tôi đẩy ông ta ra rồi ôm lấy Bảo Như vào lòng ,tôi hỏi ông ta " Chú là ba của Bảo Như mà sao lại làm thế hả "Ông cười lớn "hahahahhhhhhh ,nó là con tao để tao dạy dỗ nó , mày ôm nó thế làm gì hả "Tôi tức giận nói lớn " ông muốn làm gì hả "Ông ta tiến lại gần tôi đấm thẳng vào mặt tôi ,tôi choáng váng rồi ông ta nắm lấy đầu tôi Bảo Như thấy vậy chạy lại ôm lấy tay ông ta kéo ra nhưng lại bị ông ta hất ngã xuống đất ,tôi lấy tay bóp lấy cổ ông ta nhưng vẫy bị ông nắm đầu đập vào tường tôi choáng váng rồi ngất đi Bảo Như chạy lại ôm lấy tôi vào lòng nhìn san ông nói lớn "Ba bị gì vậy hả "Ông ta đi lại chỗ Bảo Như rồi khụy một gối xuống nhìn vào mắt cô rồi tác một bạc tay ,cô nói lớn " Ba điên rồi à "Ông tức giận nhìn cô ôm lấy tôi rồi lại nỗi điên lên nắm lấy tóc Bảo Như kéo cô ra nhà ,ra ngoài xe rồi mở cửa xe đẩy cô vào trong.

Về đến nhà ông dừng xe lại thì cô mỡ cửa chạy ra ngoài nhưng ông lại đuổi theo nắm tóc cô lôi vào nhà.


Châu Anh nghe tiếng mở cửa nên đi từ trên lầu xuống thì thấy chồng đang nắm tóc con gái lôi vào nhà ,bà tức tóc chạy lại can ngănnhưng lại bị ông gạc san một bên ,ông tức giận nói " Bà Dư đâu đem 15 cây roi ra đây cho tôi "Bà Dư người giúp việc trong nhà đem 15 cây roi ra đưa cho ông ,Châu Anh thấy vậy chạy lại đứng trước mặt con gái can ngăn nhưng lại bị ông đánh trúng , trước giờ ông chưa từng đánh bà nhưng lần này ông vậy mà lại đánh bà nên đã làm bà có chút gì đó là khó chịu ,bà quay lại nhìn cô rồi tức giận nói nhỏ " Tất cả là tại mày ,tại mày nên ông ấy đánh tao "Bà tức giận bỏ đi lên phòng còn ông thì vung cây roi đánh thật mạnh vào người cô ,ông vừa đánh vừa nói " mày là con gái sao lại đi thích một đứa con gái hả mày không thấy bả thân mày kinh tởm lắm sao.

Trên đời cũng không thiếu đàn ông vậy sao mày lại yêu một đứa con gái hả hay mày muốn người ta cười chê t mày mới chịu ,mày là thứ ác độc ,mày muốn ép tao tức chết có phải không ,mày ! "Ông vừa nói vừa vung mạnh cây roi xuống , cô đau khổ nằm dưới sàn chịu nhưng đòn roi của ông ,cho tới khi ông ngừng đánh cô thì quần áo cô đã rách và nhuộm máu đỏ , ông dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn cô rồi bảo người hầu đem cô lên phòng xích cô lại ,cô bị xích chân lại nhìn cả căn phòng không có một ánh sáng nó làm cho cô đau khổTôi ngất trên sàn được một lúc sau đó thì dì đi chợ về thì thấy tôi nằm trên sàn máu chảy ra từ đầu và mũi ,bà hoảng sợ gọi cấp cứu , rồi gọi cho Đường An và Mẹ tôi , sau đó tôi được đưa đến bệnh viện tôi bất tĩnh hai ngày sau đó.

Sau khi tĩnh lại tôi nhìn xung quanh không thấy bất cứ ai cũng không biết tại sao tôi lại ở đây nhưng rồi một lúc sau đó tôi nhớ lại chuyện lúc đó thì liền lo sợ mà rút kim truyền nước biển ra , xong ra ngoài chạy ngần ra khỏi bệnh viện thì tôi lại bị Đường An và Tố Vĩ chặn lại không cho đi ,Đường An nói " Nhóc muốn đi đâu , sao lại tự tiện rút kim truyền dịch ra hả "Tôi tức giận nói " Các người tránh ra mau tôi phải tới cạnh cô ấy "Nhưng dù tôi có phản kháng thế nào cũng bị học cưỡng chế đem về phòng ,để tránh tôi chạy ra ngoài nên họ đã khoá cửa phòng tôi lại ,do tôi ở phòng đặt biệt nên chỉ có một mình tôi ở.


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận