- Hôm nay là ngày trọng đại của…. – Khi kết thúc bài diễn văn này cũng là lúc bọn nó phải xuất hiện ở khán đài để làm lễ nhưng bây giờ Ngọc Băng vẫn chưa có mặt , mồ hôi bắt đầu rịn ra. Ước muốn duy nhất của tụi nó lúc này là mong sao cho thời gian ngừng lại.
-Ờm, đã đến giờ, vậy thì các vị hãy chào đón sự có mặt của các cặp đôi hạnh phúc ngày hôm nay – Tiếng của M.C chương trình làm tụi nó phải nhăn nhó mặt mày .
-Tụi mi đi trước đi ta sẽ đi sau – Devil bình thản trả lời, không thể nào không có tung tích của Ngọc Băng được trừ khi chính cô không muốn tham gia buổi lễ này.
-Nhưng mà…
-Trễ rồi đấy, đi đi …
Hai cặp tình nhân bước vào ngay lập tức đón nhận được tràn vỗ tay ồ ạt từ những quan khách có mặt, đúng là trai tài gái sắc, Devil cũng đã đi vào buổi lễ nhưng không phải đi vào từ cửa chính như những cô dâu chú rể kia mà đi vào cửa phụ ( đính hôn mà sao giống đám cưới thế nhỉ ??? ), đường chuyên dành cho những quan khách tới trễ nhưng không muốn phá hỏng buổi tiệc.
-Chẵng lẽ em không muốn đính hôn – Devil nhìn ra phía cửa , nói nhỏ cho đủ mình nghe còn 5 phút nữa là buổi lễ đính hôn bắt đầu cũng là lúc diễn ra lời tuyên thề, anh không muốn làm gián đoạn buỗi lễ của những đứa bạn thân kia có lẽ…
Lời bàn tán đã bắt đầu, đa số họ đều thắc mắc sao chỉ có 2 cặp còn thiếu gia nhà họ Thiên Hoàng và tiểu thư nhà họ Triệu nữa cơ mà…
Devil từ từ bước lên khán đài, tuy không đành lòng nhưng có lẽ anh phải làm thôi, sự không có mặt cua Ngọc BĂng hôm nay đã nói lên tất cả, không thể trùng hợp như vậy được, mất tích đúng ngày sắp cử hành lễ đính hôn. Mà có cho là trùng hợp cô bị bắt cóc đi nữa, thì với thế lực của cả 3 nhà liên kết lại, đến nỗi muốn lật tung cả thành phố luôn mà không tìm được là vô lí, chỉ có 1 lí do để giải thích cho tất cả là cô không muốn đính hôn với anh…
Ra hiệu và sau khi thay thế chỗ của tên MC đang dẫn chương trình anh lạnh lùng nhìn xuống khán đầi nơi hiện diện những thế lực lớn, không lớn sao được toàn là những nhân vật tầm cỡ được cả 3 nhà mời mà :
-Chắc quý vị cũng đang thắc mắc tại sao từ lúc buổi tiệc bắt đầu tới giờ vẫn không thấy sự hiện diện của cô dâu Ngọc Băng.
-Devil à con đnag tính làm gì đây – Ông Thiên nhìn đứa con trai lo lắng mà lo lắng còn ông Triệu (papa Ngọc Băng) chỉ biết lắc đầu mắt cứ đăm đăm ra cửa chờ sự xuất hiện của kì tích, con gái ông tại sao khi không lại mất tích chớ???
-Không để mọi người chờ đợi lâu sau khi giải đáp thắc mắc của mọi người thì buổi lễ vẫn sẽ được tiếp tục … à có lẽ buổi đính hôn ngày hôm nay chỉ còn ..- Devil dừng lại , cả khán đầi cũng đang im lặng chờ đợi Devil.
-KHOAN ĐÃ – Kèm theo lời nòi là hành động, cánh cửa bật mở, sau cánh của chắc ai cũng biết là ai, 1 người đứng đó môi nở nụ cười thật tươi, khoác trên mình bộ váy trắng tinh khiết tất cả như đã chuẩn bị sẵn sàng.
-Buổi lễ vẫn tiếp tục chứ – Ngọc Băng nói, nhìn cô cứ như tiên nữ giáng trần xung quanh là thứ anh sáng chói loà (tg : chứ không phải đúng ngay cửa chắn hết ánh sáng của người ta à. Xí ) .
Theo sau lời nói đó là tiếng vỗ tay của tất cả mọi người có mặt.
-Tất nhiên …………..
Chắc ai cũng thắc mắc người phụ nữ đã đưa Ngọc Băng đi là ai nhỉ, vậy thì xem nhé :
Sau khi buổi lễ đính hôn đã kết thúc :
-Ngọc Băng con đi đâu mà bây giời mới chịu xuất hiên hả ? – Ông Triệu lo lắng chất vấn con gái.
-Ừm … con – Ngọc BĂng cúi đầu không trả lời.
-Thôi đi ông xui con bé đã về là tốt rồi, tôi cứ tưởng … – Papa Devil chen vào bênh con dâu.
-Tưởng rằng em dâu sẽ bỏ đi giống con chứ gì – Câu nói làm mọi người giật mình nhìn ra….
-Chị hai – Devil cất tiếng gọi không tin rằng chị mình đã trờ về.
-Tracy , con …cuối cùng con cũng đã về – Bà Thiên vui mừng ôm đứa con gái bẻ bỏng, bà đã hối hận biết bao khi trước kia để con gái bà phải bỏ đi rời xa mái ấm gia đình này. (cái tên tracy mọi người thấy quen không nè , trở về chương 4 nhé ).
-Mama , hì hì – Đáp trả lại cái ôm của mẹ cô nhìn sáng cha , ông Thiên hiện giờ đang bất động nhìn đứa con gái năm xưa tại ông mà phải bỏ đi.
-Papa à, con xin lỗi, lúc trước…con đã sai – Cô rưng rưng nước mắt nhìn người cha tóc đã lấm bác, mới có mấy năm mà cha đã già đi nhiều quá.
-Không…con không sai..là ta sai – Ôm chầm con gái, nước mắt ông lại rơi, rơi vì tình yêu, vì tình cảm cha con cao quý…
-Chính con đã dụ Ngọc Băng ra ngoài, con chỉ muốn thử thách tình cảm của cô em dâu tương lai thôi, pa có trách con không ?
-Không, ta không trách con ….
Và sau đó là 1 màn lâm li bi đát, gia đình nhận nhau – song hỷ lâm môn và tiếp theo đó nữa là1 màn nhận lỗi của cô chi Tracy với 2 bên gia đình nhưng may mắn là không có ai trách cô cả, họ đều mừng cho sự trở về của cô…
Một thời gian sau tiếng cha xứ lại 1 lần nữa cất lên trong nhà thờ :
-Con có nhận người nam này làm chồng, để sống với nhau trong giao ước hôn nhân? Con sẽ yêu mến, an ủi, kính trọng và gìn giữ chàng; khi đau yếu cũng như lúc mạnh khỏe; từ bỏ mọi người khác để trung trinh với chàng đang khi hai người còn sống chăng?
-Dạ….Có – Tiếng cô dâu trả lời đầy e thẹn.
-Con có nhận người nữ này làm chồng, để sống với nhau trong giao ước hôn nhân? Con sẽ yêu mến, an ủi, kính trọng và gìn giữ nàng khi đau yếu cũng như lúc mạnh khỏe; từ bỏ mọi người khác để chỉ yêu mình nàng, chung thuỷ với nàng ?
-Dạ có – Trái ngược lại với cô dâu tiếng trả lời này lại đầy dứt khoác.
Bộp….Bộp…Bộp….
Trên bầu trời những công chim bồ câu bay lên, nó mang một màu trắng tinh khiết, một màu trắng mở đầu cho tương lai mới hạnh phúc mới….
HẾT
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...