Ai Mới Là Siêu Quậy

Rầm …. Cánh cửa đằng sau Ái Mỹ bung ra khi vừa kết thúc câu nói .
-Ái Mỹ , cô dừng lại đi ….
-Mai Ly , cô …cô phản bội tôi – Ái Mỹ giật mình nhìn Mai LY với đôi mắt đỏ ngầu tức giận,thật sai lầm khi nói cho cô ta biết nơi này…
-Phản bội ư, thật chất tôi chưa bao giờ đi theo cô cả thì lấy gì mà phản bội – Mai Ly cười 1 bên trả lời…
Quay lại cái ngày ở nhà kho nhé :
Tiếp tực của trờ chuyện giữa Ái Mỹ và Mai Ly nè :
-Ý cô là sao – Mai Ly hỏi lại, giọng ngi ngờ.
-Hứ, tôi sẽ giúp cô khai trừ tất cả những thứ cô không muốn , cô thấy đó, Ngọc BĂng sau khi cái đám người kia xuất hiện thì đâu còn đoái hoài gì đến cô nữa cần chi cô phải tốt với nó chứ ..
-Cô…chia cắt tôi và Ngọc BĂng à – Mai Ly nói, lòng cô đang phân vân nhưng cô biết Ngọc Băng không phải là người giống như cô ta nói.
-Cô tự hiểu thôi .. – Mỹ nhún vai như chưa có chuyện gì xảy ra, gương mặt bất cần. Đúng – cô ta đã từ bỏ bản tính lương thiện và biến thành quỷ dữ từ lâu rồi , từ ngày ngà mà Jen chết.
-Được tôi sẽ giúp cô…tiêu diệt..Ngọc Băng – Mai LY nói, gương mặt không biểu cảm *Ngọc BĂng xin lỗi, chỉ có cách này mới cứu được mày *…
Và cũng nhờ đó mà Mai LY moi được thông tin từ Ái Mỹ là Ngọc Băng đang bị nhốt ở đây đang tính tới báo cho đám người của Devil thì mới biết bọn họ đã đi cứu Ngọc Băng rồi nên mới nhanh chóng tới đây..
Quay lại hiện thức nhá :
-Mai Ly , vậy là sao? – Ngọc Băng không hiểu con bạn thân của mình đang nói gì ???
-Xíu nữa tao sẽ giải thích sau – Mai Ly nói rồi chĩa cây súng vào Ái Mỹ..
-Cô bỏ súng xuống đi trước khi tới đây tôi đã báo cảnh sát rồi, cô không thoát được đâu – Mai Ly nói đe dọa…
-hahaha , cô tưởng chỉ cần như vậy là xong à , “không dễ vậy đâu” – Ái Mỹ nhấn mạnh rồi bất chợt quay qua Ngọc Băng ….
Đoàng….Tiếng súng như xé toạt không gian, như chiếc kim đam vào tim Devil , anh đứng đó nhìn máu, anh đã ra nhưng không kịp, Ken đứng kế Ngọc Băng nên đã lập tức đứng ra đỡ cho Ngọc BĂng nhưng làm sao nó có thể để bạn mình chịu thay phát đạn này chứ, lập tức nó đảy Ken ra và…..
-Aaaaaaaaaa, Ngọc Băng ……..
Đoàng…Mai Ly giật mình bắn vào Ái MỸ nhưng bị trượt vào tay nên cô ta nhân cơ hội đó đẩy Mai Ly ra và bỏ trốn…CHẵng ai còn tâm trí chặn cô ta lại cả ….
- Băng à – Devil vô vọng lay lay Ngọc Băng dậy nhưng đáp lại anh chỉ là cái nhắm mắt hững hờ….
Ken, HA RA, Han YU, Ngọc Linh, ngồi quanh…
-Gọi cấp cứu …nhanh – Han YU bình tĩnh hét lên làm Mai Ly nhanh chóng nhớ ra và alo cho cấp cứu đến….
_________________________

Ngoài phòng chờ …
Ca phẫu thuật đã kéo dài được 6 tiếng nhưng đèn vẫn chưa tắt, không gian im lặng. Pama Ngọc Băng hay tin liền chạy đến, bà Triệu(mama Ngọc Băng) khóc đến ngất đi còn ông Triệu thì chỉ biết ngồi đó không nói câu nào…mắt long lanh…
Từng giây từng phút trôi qua như hàng trăm con dao nhọn đâm thằng vào những con người ngồi đây, người thân, bạn bè và cả…người “đặc biệt” tất cả đều yêu quý Ngọc Băng làm sao họ không đau lòng cho được chứ, trên người Devil vẫn còn máu của Ngọc Băng, anh đau lòng- 1 người con trai lạnh lùng cao ngạo, ngày đầu tiên gặp nhau anh chẵng ưa gì Băng nhưng giờ đây thì sao Băng đang nằm trong đó, khóc ư? Không anh dằn lòng không ình khóc vì anh tin rằng Ngọc Băng sẽ không sao…anh vẫn chưa nói rõ lòng mình với Ngọc BĂng mà..chỉ cần Ngọc Băng không sao thì anh hứa anh sẽ không trốn tránh với tình cảm của mình nữa…dù có đánh đổi gì anh cũng đồng ý…
Tinn…Tiếng đèn tắt…

-Sao rồi bác sĩ, con gái tôi .. – Ông Triệu run rẩy nắm lấy bàn tay bác sĩ bao nhiêu năm nay trên thương trường khốc liệt ông chưa phải run rẩy trước điều gì mà giờ trước mạng sống của con gái ông thì sao ông có thể làm chủ được mình nữa chứ ?
-Ngọc Băng sao rồi ???- Ai cũng mong chờ câu nói của ông bác sĩ vừa bước ra…
Gì đây chớ, ông bác sĩ tròn xoe mắt nhìn những người trước mắt, toàn là tai to mặt lớn không à, ăn nói mà không cẩn thận chắc mất việc sớm quá nuốt nước miếng cái ực, lâu mồ hôi trên trán ông mới chần chừ nói. Hic, mà ông càng không muốn nói thì tụi nó lại càng lo lắng hơn hiểu được vấn đề.
-Ờm, tạm thời bệnh nhân không sao chỉ là..mất máu nhiều quá thôi nhưng vì bệnh viện vẫn còn máu dự trữ nên bây giờ bẹnh nhân sẽ được chuyển đến phòng hồi sức.
-Tức là không có gì nghiêm trọng ???? – Ông Triệu hỏi lại 1 lần nữa để khẳng định điều mình vừa nghe.
-Đúng, vì không tổn thương đến cơ quan quan trọng nào nên chỉ cần lấy viên đạn ra là xong .
(0_0) Những người có mặt trừ vị bác sĩ đều mắt chữ A mồm chữ 0. Chỉ là vết thương nhẹ, hic , làm nãy giờ cứ tưởng nghiêm trọng đứa nào đứa nấy mắt đỏ hoe…
-Vậy chúng tôi được vào thăm cô ấy chứ – Devil hỏi.
-Ờ, được – Dám nói không mới lạ á.

3 tháng sau …
-Hả, cái gì , đính hôn ??????? – Ngọc Băng la lên như trời sắp sập đến nơi vậy.
-Con bình tĩnh lại coi, nếu không đính hôn thì khi không con đang học bên Hàn ta kêu con về đây làm gì – Bà Triệu dù đã chuẩn bị trước nhưng vẫn bị tiếng thét của cô con gái làm giật mình.
- HỞ ,huhu (giở trò mít ướt) pama ơi, hãy thương con gái còn nhỏ dại mà tha cho con đi, tự nhiên đính hôn là sao chớ ???
-Haizz, điều này ta cũng đâu có muốn, tất cả là tại pa con kìa – BÀ Triệu đẩy hết mọi trách nhiệm sang ông chồng cao quý.
-Nè, nè, bà nói cái gì đó, nếu năm xưa không có ông Hạn thì bây giờ tôi với bà có ngồi đây không hả, hay là lúc này bà đang ngồi với người tình cũ chứ – Ông Triệu sừng sổ lên.
-Hứ, người tình cũ cái gì tôi nói với ông rồi đó chỉ là bạn thân của tôi thôi – Bà Triệu lên tiếng giải thích…..
Hai người cứ ngồi cãi qua cãi lại làm Ngọc Linh ngồi dòm cũng đủ nổ đom đóm :
-Papa, mama, vậy còn chuyện đính hôn thì sao ?? – Không chịu nỗi sự vô hình của mình cô hét lên cứu với “ thể diện”..

-CON IM ĐI, TA NÓI ĐÍNH HÔN LÀ ĐÍNH HÔN KHÔNG BÀN CÃI GÌ HẾT – Hai ông bà cùng đồng thanh hét làm cô nhanh chóng 36 kế chuồn là thượng sách , dọt lẹ lên phòng,hic…
Chờ cho sóng yên biển lặn, biết cô con gái đã vào phòng rồi thì 2 ông bà mới ngưng cãi nhìn nhau cười đầy ẩn ý .
-Cách của ông đúng thật hiệu quả nhưng tôi thấy tội cho nó quá – Bà Triệu nhìn lên lầu, mắt cũng hơi buồn.
-Thôi, tôi thấy thằng nhóc đó cũng tốt, chúng ta phải làm vậy thì nó mới chiệu đính hôn chứ nếu không cứ để nó long nhong bên Hàn vậy cũng không được …- Ông Triệu thở dài buồn não.
______Vậy là hết 1 nửa của chương 20 nhé____________
Các bạn đón đọc chương 20.2 : Đinh hôn với ai ???

Chương 20.2 – Đính hôn với ai ???
Sau lần đó thì Ái Mỹ đã bị cảnh sát bắt nhưng do Ngọc Băng cũng không bị thương nặng gì cho lắm nên cô ta chỉ bị án tù 20 năm với tội danh bắt cóc và cố y gây thương tích, vì chưa đủ 18 tuổi nên tạm thời cô được giam trong phòng cải tạo đợi đến tuổi thì thụ án…
Còn Mai Ly thì vẫn thân với Ngọc BĂng như xưa trong thời gian Băng nằm viện cô cùng với tụi nó thường hay đến chăm sóc Ngọc BĂng =))tình cảm cải thiện rất nhiều . Devil với Ngọc Băng thì vẫn vậy (biết rồi mà cứ giả bộ, ghét, vật tác giả thêm mắm dặm muối cho biết ) *ác quá không ta*.
-Cái gì, đính hôn – Cả đám đồng thanh làm Ngọc Băng phải bịch tai lại ( tình trạng này quen nhỉ).
-Ừ, vậy mới chết, không biết cái tên chết bằm, chết bờ chết bụi nào lại may mắn lấy được tao thế không biết , hé hé – Ngọc BĂng bày gương mặt tự phụ ra nói, làm nguyên đám ôm bụng ói hết.
-Trời, cho tao xin cái thau để tao ói coi, tự tin vừa thui bà – Ngọc Linh bức xúc.
-Kệ ta chớ …
-Kệ thì kệ, không biết tên nào vô phước cưới mày zậy .
-Tao còn chưa biết nữa nè, haiz, tao mà biết thì chắc đâu có khổ não như bây giờ.. – Ngọc Băng thở dài .
-Phen này chắc cái thằng đó gặp sao chổi rồi – Han YU lắc đầu tỏ vẻ thương xót cho cái người đen đủi ấy.
-NÈ, các người đang nói gì đó ???
Bọn nó giật mình xoay người ra cửa thì thấy Ken đang mặt mày đen thùi lùi đứng đứng đó, giờ mới để ý hèn chi nãy giờ thấy vắng vắng ra là thiếu cái miệng tía lia của “ai kia”.
-Sao giờ mới tới, nãy giờ tụi tao đang bàn chuyện gấp đó – HA rA nhìn Ken đang đùng đùng đi zô nói, thiệt là…
-Gấp bằng chuyện của tao không ??? – Gác chân lên bàn rót ngụm nước uống Ken nói cho bớt bực tức.
-Chuyện chi á – Ngọc Linh chen chen vô (bà nãy cũng kì mang tiếng người yêu gì mà không biết quan tâm gì hết á, phen này cho bà chết hé hé *gian*).

-Tao sắp đính hôn rùi …
Phụt…Devil nãy giờ đang im re nhâm nhi li nước thì cũng phụt ra ngoài . Còn bọn nó thì mồm chữ O, dường như không để ý nên Ken vẫn tiếp tục ung dung nói :
-Có cần bất ngờ zậy không Devil, không biết tao phải lấy trúng con nhỏ chết bằm chết bờ chết bụi nào đây, haizz (câu này nghe quen quen)…
- Ken à, người đính hôn với mi tên gì vậy – Ngọc Linh nhăn mặt hỏi. Tự nhiên khi không lòi đâu ra cái dụ đính hôn này vậy không biết, hic..
-Ta cũng không biết nữa nghe đâu là đính hôn với nhà Triệu gia gì gì đấy – Ken xoa xoa đầu trả lời, anh còn chưa kịp nói với pama là anh đã có người yêu rồi mới chết chứ .
-Hả, thật không vậy . Ken à, tên thật của mi là gì á – Ngọc Băng ngạc nhiên hỏi mong rằng đừng phải là người của Hạn gia…
-Kỳ Thiên – Dù không hiểu nhưng Ken vẫn trả lời.
-Họ là gì cơ ???
-Hạn Kỳ Thiên…
-HỞ – ( O.O)
-Ngọc Băng , sao mày sững ra zậy – Ngọc Linh quan tâm hỏi.
-Tên họ của tao là Triệu Lý Ngọc Băng hay đúng hơn là ta chính là người của Triệu gia …
- HẢ ………..

Rung chuyển…tiếng thét của bọn nó làm cả quán im bặt..
-Vậy bây giờ phải làm sao đây, nói zậy là 2 đứa mi phải đính hôn á hả – HA Ra ngạc nhiên hỏi..và nhận được cái gật đầu của người trong cuộc.
-Hé hé, phen này đến phiên 2 cặp kia khốn đốn rồi – Han YU kéo nhẹ , nói nhỏ với Ha Ra ( nhìn vậy mà không phải vậy, gian quá )..
-Bây giờ phải làm sao đây, không ngờ cái con nhỏ mất dịch đó lại là Ngọc Băng – Ken nhăn mặt nói, tự nhiên đính hôn mà đính hôn với cái “bà chằn” này mới chết chứ.
-Còn sao nữa phải lập tức ngăn lại chớ sao – Ngọc Băng đáp, đang chuẩn bị tư thế cốc đầu Ken bởi câu hỏi ngu thì bị 1 câu nói của ai kia làm xém “lọt ghế”.
-Sao không để vậy lun đi, biết đâu thành phim tình thật thì sao – Devil xỉa xói(chắc ghen tị đây mà, hớ hớ).
-Xí, tui không rãnh – Ngọc Băng đáp, lòng buồn buồn . Tại sao phải buồn chứ hắn không cần mình thì mình cũng không cần hắn.
-Ờ – Devil thờ ơ đáp lại, thấy ghét hem.
-vậy giờ tụi mềnh làm sao đây – ken hấp tấp, người ta có người trong mộng rùi mà.
-Đơn giản thôi – Ngọc Băng vương vai như chuyện đó cô đã tính trước từ lâu.
-Làm sao á – Ngọc Linh hỏi (người trong cuộc nên sốt sắn nhỉ ).
-Hè, suy nghĩ được cách giải quyết là được rùi – Ngọc Băng cười hì hì đáp .
-Trời , mày ra ngoià kia chơi với dế được rồi đó, zậy cũng nói – HA RA nãy giờ chú ý lắng nghe ai dè nge được câu trả lời chẵng đâu vào đâu.

-Hì hì, sory mà, tao giỡn góp vui thôi…
-Haizz, đúng là chuyện gì không có ta là không xong mà – Devil lắc lắc đầu ( ra vẻ người lớn giữ).
- Ọe, tự tin vừa thôi, chứ mi có cách gì không nói ta nghe xem nào – Ngọc BĂng bĩu môi chế giễu.
-Dễ thôi, lại đây – Devil ngoắc ngoắc cả đám chụm đầu lại lâu lâu lại à lên 1 tiếng như phát hiện ra chuyện gì vui lắm vậy làm khắp mọi ngóch ngách trong quán vừa nhìn họ ngưỡng mộ ( vì độ hot) vừa lắc lắc đầu ( vì độ khùng ) của tụi nó.

Tại nhà Ngọc Băng :
-Pama nè – Ngọc BĂng từ trên lầu chạy xuống ôm lấy đĩa trái cây nhìn pama đang xem phim mà rụt rè lên tiếng.
-Gì á con gái – Bà Triệu quay qua nhìn cô con gái đã “sắp” trưởng thành trìu mến hỏi, làm Ngọc Băng hơi chột dạ.
- À, về cái chuyện đính hôn á – Nghe đến chuyện này ông Triệu liền cầm điều khiển tắt luôn bộ phim (tình cảm của bà vợ) đang xem nữa chừng.
-Hì – Ngọc BĂng thấy zậy cũng nuốt nước miếng đã vạy tự nhiên mấy bữa nay ông quản gia với với bà zú hẹn nhau xin nghỉ phép nữa chớ . hic
-Sao con – Ông Triệu hỏi ( nổi cả da gà nhể).
- Dạ, ngày mai con muôn pama cùng con đến nhà hàng ATOLO để gặp mặt nhà bên kia ạ .
-Hả – Hai ông bà Triệu nhìn nhau không tin vào tai mình, tưởng rằng Ngọc BĂng sẽ phản đối quyết liệt lắm chứ, ai dè chỉ đơn giản zậy thôi sao ???
================================
Tại nhà Ken (pama Ken đều ở Việt Nam mà ) :
-Pama à, đến đi – Ken cứ lằng nhằng ngồi năn nỉ 2 vị “tiền bối” của mình .
-Pama đến thì cũng được nhưng mà tự nhiên con kêu ta đến đó chắc chắn là có ý đồ gì đúng không ( ồ, bên này có tiến bộ ).
-Pama không tin con trai yêu quý của hai người sao ??? – Ken nhắn nhăn mặt (đây là chiêu của anh đây mà).
- Lần trước ta kêu con về Việt Nam xem mắt con cũng kêu ta ra xem mắt như zậy rồi cuối cùng có thấy mặt mũi tăm hơi của con đâu làm ta phải giải thích với nhà kia hết hơi luôn con biết không – Ông Hạn đáp lại cố gắng không nhìn vào mặt của con trai cưng ( ra là zậy ).
-Hè, mama năn nỉ papa dùm con đi – Anh nháy mắt với mama ra dấu, từ trước tới giờ mama không bắt buộc anh điều gì .
-Ờm, ông à, thôi kệ đi, hay là mình đi lần này xem sao, nhìn mặt con traiông kìa, chắc lần này là thiệt á – Bà Hạn dùng chiêu cũ giúp cho đứa con trai mà bà yêu quý.
-Bà này nhưng mà nó…
-Ông à..
-Papa
Ông Hạn nói còn chưa hết câu thì cả 2 người cùng đồng thanh nũng nịu rồi , hic.
-Thôi được rồi, ta đồng ý nhưng mà con không được giở trò đó nghe chưa xui gia lần này của ta là bạn cũ của pa đấy – Ông Hạn nói lại để chắc thằng con không giở trò .
- Con biết rồi mà papa, thôi zậy con lên lầu đây, 9h sáng mai nha pa – Nói xong Ken lật đật chạy lên lầu ôm cái điện thoại hú hí nói chuyện đến khuya mới ngủ ( chắc mọi người cũng biết là ai rồi đấy nhỉ ).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui