Ai Là Hoàng Tử Của Em
7h sáng. Căn phòng bệnh của nó lại bắt đầu nhộn nhịp, tràn đầy tiếng cười. Vy khỏe hơn, cũng tỉnh táo hơn rất nhiều.
Kỳ trêu nó chán chê rồi ra ngồi ở ghế ngoài cửa. Cậu cầm chiếc lắc chân hôm trước nhặt được ở căn nhà hoang lên ngắm nhìn một lượt. Khá đơn giản nhưng cũng rất bắt mắt. Chợt cậu nhìn thấy dòng chữ nhỏ "TYV", cậu khẽ cười nhạt. Dường như ngau từ đầu Vy đã thuộc về Thiên. Vậy sao cậu còn mơ hồ đến thế? Nhưng không sao, bây giờ mọi chuyện đã ổn thỏa rồi. Cậu với Vy là bạn thân tốt của nhau mà. Thấy Thiên đi tới, cậu khẽ gọi.
- Anh Thiên này...
Thiên hất hàm lên ra hiệu cậu cứ nói. Kỳ đặt chiếc lắc chân vào tay Thiên, hắn cũng hơi bất ngờ.
- Của Vy. Là em nhặt được. Anh đưa cho cô ấy hộ em.
Thiên cầm chiếc lắc chân lên nhìn tổng quan một lượt. Đúng là chiếc lắc hắn tặng nó rồi.
- Sao cậu không tự tay trả?
Thiên tò mò hỏi Kỳ.
- Umm thì... Mà thôi anh đưa cho Vy hộ nhé em đi trước.
Nói xong cậu đi thẳng luôn. Thiên cũng không kéo lại hỏi gì nhiều mà mở cửa vào trong thăm nó.
Thiên ngồi xuống giường, nâng cái chân heo của nó lên rồi vén quần nó lên luôn.
- Á... Anh làm gì thế?
Nó hét um lên. Chẳng lẽ hắn định sờ soạng gì nó?
Hắn cười nham hiểm một cái rồi đeo lại chiếc lắc chân vào chân nó. Nó nhìn thấy chiếc lắc vui lắm. miệng hớn hở.
- Anh tìm được nó ở đâu vậy?
Nó cúi người xuống nhìn rõ chiếc lắc. Chính xác 100% đây không phải là chiếc lắc mới đâu a.
- À.. Thật ra....
Hắn còn chưa kịp nói hết câu, nó đã với người lên ôm chầm lấy hắn, miệng cười nói cảm ơn. Thấy nó vui như thế hắn cũng định ích kỉ một chút, cứ để nó nghĩ hắn tìm thấy chiếc lắc chân nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn lại thôi.
- Thật ra là Kỳ tìm thấy cho em.
Hắn vuốt mái tóc nó, thành thật khai báo.
- Ơ.. Sao Kỳ lại tìm thấy??
Nó bỗng chốc tò mò. Hắn không trả lời gì ậm ừ một tiếng rồi bảo nó nằm nghỉ ngơi. Hummm.. Nếu đúng là Kỳ tìm thấy chiếc lắc này thì nó phải hậu tạ cậu ấy mới được.
*************
1 tuần nằm trong phòng bệnh ngột ngạt, cuối cũng nó cũng được xuất viện về nhà. À thực ra là về biệt thự nhà hắn.
Tối hôm đấy Thiên kêu người làm nhiều món ăn ngon. Ân và Kỳ cũng đến. Hai cô cậu giờ mới ngỡ ngàng khi biết nó đang ở biệt thự nhà hắn.
Kỳ đang ngồi chơi game trên Ipad, nó nhào tới ôm lấy một cánh tay cậu, miệng hí hửng cảm ơn. Cậu ta vẫn dán mắt vào game rồi hỏi lí do.
- Thì là cậu tìm được chiếc lắc chân cho tớ đó.
- Anh Thiên nói cho cậu biết ư?
Miệng nói nhưng mắt vẫn dán vào màn hình Ipad.
- Umm. Cảm ơn cậu nhiều.
Nó lắc lắc tay cậu rồi nhìn cậu mà cười nhe nhởn. Thiên đứng ngoài khẽ ho khan một tiếng, nó nhìn hắn cười trừ rồi chạy ra giúp hắn. Thực ra hắn chẳng làm gì ngoài việc đi lại chỉ đạo.
Trong bữa cơm, mọi người cười nói vui vẻ cùng nhau ăn. Không khí trong nhà tràn ngập sự hạnh phúc.
**********
Rengggg......
Tiếng chuông vào học vang lên. Cả lớp vẫn nhao nhao nói chuyện không biết trời đất là gì. Nhưng cô chủ nhiệm vừa bước vào phát, cả lớp im bặt.
- Các em nghe này. Tuần tới nhà trường sẽ tổ chức chương trình Princess of school. Mỗi lớp cử ra một bạn nữ. Lớp ta cử bạn công chúa nào đây?
Cả lớp nghe xong xì xồ bàn tán, miệng nói vui vẻ. Ân quay sang huých vai nó bảo nó tham gia nhưng nó lắc đầu luôn. Lại được cái tên Kỳ mồm to kia, hùng hổ đứng lên bầu phiếu cho nó.
- Em ứng cử bạn Dương Vy.
Ân cũng đứng lên ủng hộ. Rồi cả lớp ai nấy nhao lên ứng cử cho nó. Nó cứ âm ư từ chối nhưng chẳng ái ngó lơ đến câu nói của nó.
- Vy, em thấy sao?
Cô giáo chủ nhiệm ôn tồn hỏi. Nó có cơ hội nói phát liền từ chối luôn nhưng cả lớp thi nhau ném đá nó nào là: "Cậu đi là thích hợp rồi." hay "Cậu cứ tham gia đi không phải lo đâu kiểu gì cũng được giải mà" hay "Cả lớp tán thành cậu tham gia"...
Bla and blo...
Cô giáo thấy các bạn phản ứng quyết liệt như vậy liền phán một câu xanh rờn.
- Vậy cô đăng kí cho Vy nhé.
Nói xong cô kí vào đơn tham gia. Cả lớp vỗ tay cổ vũ. Còn nó thì mặt mũi nhăn nhó nhưng vẫn phải miễn cưỡng cười như một con khỉ đột. Nó cũng không quên quay xuống tặng cho Kỳ một cái lườm nhưng cậu ta vẫn thản nhiên nhúm vai, cười nhe nhởn. Hứ! Cậu ta chính là kẻ khơi gợi lên tất cả. Sau giờ học không cho cậu ta một trận tơi bời hoa lá thì không phải Dương Vy.
- Em về chụp một tấm ảnh nghệ thuật. Không cần màu mè quá, đẹp là được.
Nghe lệnh của cô, nó buồn thiu. Vốn trước giờ chẳng thích tham gia mấy cái chương trình này giờ tự nhiên lại bị ứng cử chứ. Haizz... Cái gì mà Princess of school? Mấy thầy cô trong trường chắc lại hết việc làm rồi nên mới bày ra cái trò này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...