Ai Là Hoàng Tử Của Em
Thiên chân trước chân sau nhanh cóng chạy đến khu nhà hoang. Kỳ chạy được nửa đường thì nghĩ ra ý gì đó, bảo Thiên đi trước rồi cậu bấm số gọi cho đàn em.
- Alo. Anh có việc cần nhờ tới các chú rồi đây. Làm tốt có thưởng.
************
Tại căn nhà hoang. Vy mơ mơ màng màng mở mắt, mọi thứ trước mắt nó hoàn toàn mờ ảo. Chắc tại do vẫn ngấm thuốc. Phải mất tới vài phút sau nó mới nhìn rõ được xung quanh.
Đây là đâu?
Một câu hỏi thốt lên trong vô thức. Trước mặt nó. mọi thứ đều âm u, đen tối đáng sợ. Một căn nhà hoang, rột nát. Ánh đèn lấp lóe chỉ đủ nhìn thấy mấy bóng người đằng kia. Giờ nó mới nhìn vào bản thân, nó bị trói chặt tay ra đằng sau, chân cũng trói chặt, miệng thì bị bịt lại. Chẳng may nó lỡ cựa quậy gây ra tiếng động, mấy kẻ lạ mặt kia liền đi tới xem.
- A! Con nhỏ tỉnh rồi đại ca.
Một tên oắt con ngó nghiêng trước mặt nó rồi gọi. Người là đại ca lúc này mới quay mặt lại, ngồi xuống nhìn nó chăm chú. Đèn không đủ sáng để nó nhìn rõ khuôn mặt hắn. Nó chỉ thấy tên đó có một vết sẹo dài trên mặt. Hắn bỏ cái khăn bịt miệng nó ra, miệng khinh.
- Mày là bạn gái của thằng Thiên đúng không?
Hả?? Sao tên sẹo này lại biết Thiên nhỉ? Á! Chẳng lẽ là kẻ thù của hắn bắt cóc nó rồi tống tiền sao.
- Tao có để ý thấy thằng đó rất cưng mày. Mày có nhìn thấy vết sẹo này không? Là nó tặng tao đấy.
Rùng mình. Nó có nghe nhầm không? Vết sẹo kia là hắn rạch á? Không thể nào. Thiên mà trước giờ nó quen chưa từng thấy dính dáng vào mấy cái kiểu dân xã hội đen mà.
- Tôi không tin.
Nó hét lên. Hắn cười khinh một cái rồi bóp miệng nó.
- Mày ngu ngốc như vậy bị nó lừa cũng đúng thôi.
Nó có phần sợ hãi nhưng vẫn trừng mắt lên, dọa tên sẹo.
- Tôi không ngu ngốc. Người ngu ngốc là anh đó khi anh đã động vào tôi.
Hắn tức giận, bóp mạnh miệng nó hơn, gằn lên từng chữ.
- Con nhỏ này mày dám hỗn với tao hả?
Nó dùng hết sức của mình hất mạnh tay tên sẹo ra, phỉ nhổ vào mặt hắn.
- Nếu trước giờ chưa ai dám hỗn với anh thì bây giờ tôi sẽ là người đầu tiên.
Bốp....
Tên sẹo dùng một lực mạnh tát nó một cái. Từng ngón tay cảu hắn rõ ràng là hằn lên trên má nó. Đau, rất đau.
- Đại ca thằng đó đang đến rồi.
Tên oắt con chạy vào thông báo, tên sẹo đứng lên không quên lườm nó một cái.
- Vy, em ở đâu?
Nó đang ngồi bên trong nhưng cũng đủ nghe thấy tiếng gọi của hắn. Nó rất muốn lên tiếng nhưng bị tên oắt con nhanh chóng đút cái giẻ vào miệng.
- Em ở đây.
Tên mặt sẹo õng ẹo từ trong đi ra, giọng điệu giả vờ làm nũng như một cô gái.
- À.... Thì ra là sẹo.
Thiên bước vào trong thở hổn hển nhưng nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh, thản nhiên. Hắn cố tình kéo dài chữ "sẹo" để chọc tức tên kia.
- Là nhờ Hoàng thiếu nên tôi mới vinh dự có cái biệt danh này.
Tên sẹo nói với giọng khinh bỉ rồi đập tay ra hiệu cho đàn em lôi nó ra. Nó bị mấy tên lạ mặt kéo ra ngoài rồi ném thẳng xuống đất.
- Vy...
Hắn gọi lớn, đang định nhào tới thì bị mấy tên trực sẵn chặn lại.
- Thiên...
Nó cũng mấp máy môi gọi hắn.
- Tình cảm quá. Lãng mạn quá.
Tên sẹo vuốt má nó, nói với cái giọng đến phát nôn.
- Mày định làm gì?
Thiên bị mấy tên giữ lại, cố vẫy vùng chạy tới bên nó nhưng không được.
- Con bé này rất xinh. Nếu có thêm một vết sẹo dài trên mặt nữa thì........
Tên sẹo cầm con dao sắc nhọn giơ ra trước mặt nó. Tim nó như muốn văng ra khỏi lồng ngực, mồ hôi chảy dài, vô cùng lo sợ.
Thiên cuối cùng cũng thoát khỏi được mấy tên kia, đang lao nhanh tới chỗ nó thì lại bị cả đống khác bâu tới.
- Đánh nó.
Nghe lệnh của đại ca, cả đám đánh hăn tơi tả. Kẻ đánh vào lưng, kẻ đá vào chân, kẻ huých vào người, kẻ đạp vào bụng.... Hắn không thể một mình chống cự được nên ngã gục xuống. Từng vệt máu chày dài.... Nó nhìn hắn mà đau lòng, thương xót.
- Thiên.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...