Ai Bảo Nữ Nhân Không Lấy Nhiều Chồng

Tình là gì khiến nàng không ngừng yêu
Tình là thứ gì khiến tâm nàng không ngừng trầm luân
Tình là gì khiến nàng không ngừng đau đớn
Tâm tuyệt vọng, quá mức bi ai
Nàng yêu một người nam nhân, hy sinh hắn tất cả
Nàng từng tin rằng hắn sẽ thật lòng
Nàng từng mù quáng rằng hắn sẽ thực hiện lời hứa hẹn
Nàng từng tin rằng hắn vẫn yêu nàng
Cuộc đời nào ai biết được, hắn phản bội nàng
Đâu đớn, tâm lãnh, nàng chẳng còn gì
Nực cười, bi ai, nàng không ngừng khóc
Mỉn cười tự nhiễu chính mình ngu dại
Khóc thương lệ, tâm không ngừng đâu đớn
Nàng chịu quá đủ, nàng muốn giải thoát
Cảm giác quá đâu đớn, thật tàn tạ
Ha ha, thế giới quá giả tạo, cái gì là hứa hẹn

Cái gì yêu một đôi nhân, cái gì vĩnh viễn không phản bội
Điều lừa gạt, nàng thật chán ghét thế giới
Nàng muốn buông tay, nàng muốn chốn chạy
Nàng muốn buông tay tất cả..
Valentine 14/2….
Trời giá lạnh, những cặp tình nhân không ngừng tay trong tay, nhu tình mật ý, không ngừng yêu thương. Lễ tình yêu đày cặp đôi, có lẽ là ngày đặc biệt hạnh phúc của các cặp tình nhân, nhưng với Mã Tiểu Lệ. Lễ tình yêu là ngày như địa ngục đối với nàng.
Nhìn các các tình nhân tay trong tay, nàng không ngừng cười thầm khinh bỉ. Lễ tình yêu, thật nực cười, nàng không ngừng cười điên dại khiến mọi người xung quanh e sợ. Ha ha, cái gì là tình yêu, thật giả tạo.
Nàng quá mức bi ai, lễ tình yêu, thiên đường tình yêu sao. Nàng khinh bỉ, nàng chán ghét…
Một mình lẻ loi, nàng chán ghét, nàng hận. Nàng hận cái nam nhân kia, nàng hận Âu Thanh Phàm. Cái gì là mãi mãi không xa rời, cái gì sau này kết hôn, điều là lừa dối. Nàng hận hắn, hắn kẻ bạc tình nam nhân.
Nàng thật dại khờ, khi xưa tin tưởng rằng hắn sẽ thật lòng với nàng, yêu nhau suốt mười năm, tình yêu thời gian dài đủ làm nàng giống như ở thiên đường. Hắn cho nàng cảm giác hạnh phúc, khiến nàng mù quáng tin tưởng, nàng hy sinh hết tất cả vì hắn nhưng đổi lại là thứ gì..
Một thử phản bội, nàng chán ghét, tam tro tàn. Tuyệt vọng, ngày ngày nàng chẳng dám đối diện với sự thật, nàng mất hết niềm tin vào thế giới này rồi. Nàng thật sự mệt mỏi.
Ha ha, thế giới giả tạo.
Ký ức như hiện lên trong đầu nàng, những lời hứa hẹn hắn dành cho nàng:
– Tiểu Lệ, anh sẽ mãi mãi không phản bội em…
…..

– Tiểu Lệ, anh yêu em…
….
– Tiểu Lệ, sau này anh thành công ! Chúng mình kết hôn đi
…..
– Tiểu Lệ…
Ha ha nực cười…
Những câu hứa hẹn như ảo mộng. Ha ha, tâm tro tàn, sự phản bội đâu đớn, ha ha, những cái gì hắn gây ra cho nàng, nàng không thể quên.
Nàng quá mệt mỏi.
Âu Thanh Phàm, cái nam nhân giả dối. Nàng không nên tin tưởng, nam nhân giả dối, điều giả dối. Mất hết niềm tin, nàng thật sự mệt mỏi.
Cái thế giới giả tạo này nàng không muốn sống nữa. Phụ mẫu nàng lợi dùng nàng, bạn bè nàng từng tin tưởng lại lừa gạt, người nàng hết sức yêu thương lại phản bội, đâu đớn, quả thật đâu đớn
Giả tạo ! Tất cả hết là giả tạo
Nàng mất tất cả, ha ha. Chỉ còn là cô độc…
Nàng mệt mỏi, nàng muốn buông tay. Đêm nay có lẽ đêm ác mộng cuối cùng kết thúc đối với nàng…
Thế giới này ! Nàng tạm biệt….
Nàng muốn ngủ …thật mệt mỏi…..
……..
Âu Thanh Phàm, soái khí bất phàm, người mà Mã Tiểu Lệ hi sinh, mù quáng tin tưởng. Nàng chán ghét, nàng hận..
Nếu kiếp sau, nàng không hề muốn yêu ai…
Mệt mỏi thật rồi….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận