Trời ạ ! Hình tượng nàng không thể vãn hồi
Ô ô xấu hổ chết đi được
Trạm Huyền không hờn giận nhìn Lạc Sắc Vi. Ánh mắt chẳng quá mất đạm, làm nàng tưởng hắn bị nàng dọa sốc. Ô ô, nếu mỹ nam giận nàng, thì con đường hậu cung của nàng càng khó khắn a…
Phải làm sao ? Phải làm sao ?
Nhìn nàng bối rối, xin lỗi. Nét mặt thoáng tái nhợt khiến hắn không ngừng đâu lòng. Hắn không nên đùa giỡn nàng, hồi nãy hắn giả trang chỉ đùa nàng chút xíu. Nhìn nàng hé ra khuôn mặt tái nhợt khiến hắn tự trách.
Hắn ôn nhu nói:
– Không sao đâu, Sắc nhi ~…
Nàng có nghe lầm không, hắn vừa kiêu nàng là Sắc nhi ~…
Ô ô hắn không giận nàng sao ?
Cỡ nào hạnh phúc, trích tiên mỹ nam không giận nàng là may mắn lắm rồi. Ô ô, nếu không nàng lập tức hận không thể giết chết chính mình.
Nàng ngượng ngùng, giọng không ngừng run rảy:
– Thật sao, công tử không trách ta thất lễ với công tử sao… !
Hắn ôn nhu, gật đầu nói:
– Không ! Ta không trách nàng…
Ô ô, cỡ nào hạnh phúc. Thật sung sướng, mỹ nam không giận nàng là con cỡ nào may mắn. Nhìn nàng nức nở, nét mặt vui sướng, hắn không kìm lòng thấy hạnh phúc.
Nàng là yêu tinh, trời phái xuống khiến hắn động tâm. Sáu mươi hai năm nhân tĩnh mịch, không hỏi thế gian vạn vật, cô tịch ẩn cư, nay nàng là trời phái xuống cho hắn nếm thử nhân tình, yêu tình dành riêng cho hắn.
Hắn thật cảm tạ ông trời. Đem nàng đến bên hắn, dù mới gặp gỡ hôm nay… (…)
Nhìn nàng yêu kiều thế này, hắn không thể nhịn được nữa. Hắn bàn tay ôm gọn eo nàng, bế nàng lên giường, khàn khàn nói:
– Sắc nhi
~Ôi chao ~ ôi chao ~ hắn muốn làm gì ? Chẳng lẽ muốn tiếp tục việc dang dỡ hay sao. Nàng rất sẵn lòng a
Vì thế, nàng giả bộ ngượng ngùng, khó hiểu nhìn hắn mà trong lòng lại không ngừng kiêu la: “Ôi, sắp được H…”
– Công tử, công tử định làm gì ?
Hắn trầm thấp nói:
– Nên gọi ta là Huyền ca
Ôi, gọi thế thật thân mật a, nàng hảo thẹn thùng..
Nàng kiều mị vô hạn, ngượng ngùng mê người:
– Huyền ca ~..
Giọng nói ngọt không thể ngọt hơn, làm nũng không thể làm nũng hơn. Đủ làm trái tim hắn rung động, dục tính tăng lên:
– Sắc nhi ~ Ngươi thật là yêu tinh phái xuống dụ dỗ ta…
Chuyện ! Nàng là ai, nàng là Lạc Sắc Vi, người gặp người thích, hoa thích hoa nở, sao không thể động lòng (NP: *sặc trà* *liếc mắt khinh bỉ* Yêu nữ thì có…
Lạc Sắc Vi: *mỉn cười tự tin* Yêu nữ thì sao, cũng mê hoặc được người khác a ~ ! Ngươi thấy không, mỹ nam nào cũng vừa gặp điều yêu ta hết, hắc hắc, phải nói là nhất kiến chung tình
NP: *sặc trà p2* Chết tiệt ! Ngươi có để ta uốn trà, thưởng thức cảnh không ! Nhìn ngươi tự tin đủ khiến ta phát ớn…
Lạc Sắc Vi: *cười uẩn khuất* Hoàn nhi ~ Ngươi nhỉ hảo hung
~NP: *trừng mắt* Câm miệng )
Hắn nhẹ nhàng hôn mặt nàng. Tuy hắn không có kinh nghiệm trong việc nam nữ, nhưng bản tính thiên phú khiến hắn thành thạo đem nàng lập tất ăn. Hắn cởi đây lưng của nàng, nhíu mi nói:
– Cái này thật khó cởi…
Nàng nhẹ nhàng làm nũng:
– Huyền ca ~
Hắn tiếp tục công việc, dùng lực xé rách đai lưng của nàng, lưu loát cởi quần áo của nàng chỉ sót lại cái yếm.
Hắn mò vào cái yếm, trực tiếp giựt đi cái yếm, trên người nàng chẳng còn chỗ nào để che..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...