Cùng tuyệt thế mỹ nam cung chủ đi tham quan Tịnh Nguyệt Cung không sai. Mà nàng cũng bất ngờ không kém gì, Nguyệt Tinh Cung gì mà rộng lớn thế kia, được đính bao nhiều vàng đá quý, chẳng thua gì hoàng cung. Còn vào đó, ngự hoa viên ở Tịnh Nguyệt Cung như một nhân gian tiên cảnh, sợ rằng hiện đại cũng không có cảnh đẹp này (NP: *khinh bỉ* Vô nghĩa, đương nhiên phải đẹp, cổ đại làm gì có ô nhiễm ! Hiện đại bây giờ ô nhiễm trầm trọng! Lạc Sắc Vi: *gật đầu* Muội nói cũng đúng ! )
Đi thăm quan Tịnh Nguyệt Cung, nàng sợ ngây người bởi rộng lớn, cùng nhân gian cảnh đẹp khó tìm điều tập trung tại Tịnh Nguyệt Cung. Quả thật là một nhân gian thiên đường, sống ở nơi này cả đời, nàng cũng can nguyện, cùng với mỹ nam cung chủ nàng cũng đủ hạnh phúc. Trương Hạo Phong sủng nịnh nhìn nàng, ánh mắt quá mức nhu tình:
– Sắc Vi, nàng thấy sao ..
Oa, lại cười nữa. Quả thật muốn đòi mạng nàng đây mà, nhưng nàng không muốn mất hình tượng, phải tiếp tục giả trang đáng yêu, dụ dỗ mỹ nam nữa chứ. Nàng nũng nịu, cọ cọ vào người mỹ nam cung chủ:
– Ưm, thật đẹp ! Quả thật là nhân gian tiên cảnh…
Hắn nói:
– Nàng có muốn ở đây không ? Bên cạnh ta, cả đời !
Wow, mỹ nam đang cầu hôn ta chăng? Đương nhiên nàng nguyện ý, cả đời nguyện ý. Dù muốn mạng của nàng cũng được nữa là, ở bên cạnh tuyệt thế mỹ nam thế kia, còn gì hạnh phúc bằng, nàng giả vờ ngượng ngùng, hái má ửng hồng e lệ gật đầu.
– Muội nguyện ý !
Quả thật là tiểu yêu tinh, hành động của nàng chẳng khác gì câu dẫn hắn. Quả thật là món quà ông trời ban cho hắn, nàng là của hắn, mãi mãi là của hắn, kẻ nào cướp nàng, hắn sẽ hủy diệt kẻ, gặp thần giết thân, gặp phật sát phật. Vì nàng, hắn làm hết thảy.
Hắn ôm nàng thật chặt, đặt nhẹ lên đôi môi nàng một nụ hôn nồng cháy. Chà, nụ hôn đầu của nàng, mỹ nam ca ca hôn thật điêu luyện nhaz. Chắc hắn phải hôn rất nhiều cô gái, mới điêu luyện như vậy, cứ nghỉ đến việc hắn hôn nữ nhân khác, nàng tựa hồ mất hứng, bất mãn thoát khỏi nụ hôn nồng cháy của hắn.
– Sao thế, Sắc Vi..
Nàng nói:
– Muội hỏi huynh, có phải huynh từng hôn nhiều nữ nhân khác phải không ?
Thì ra nàng đang ăn dấm chua, thật là tiểu yêu tinh. Hắn cười sủng nịnh nhìn nàng, ánh mắt chứa đầy ôn nhu cùng nhu tình:
– Ta làm gì có ! Đây là lần đầu tiên ta hôn nữ nhân…
Hả? Nàng có nghe nhầm không, lần đầu tiên của mỹ nam. Nàng không còn mất hứng nữa, bây giờ tâm trạng vui vẻ, mà khoan, nếu hắn không có hôn bất kỳ nữ nhân nào, chẳng lẽ Nguyệt Tịnh Cung nhiều nữ nhân thế kia, hắn không hôn một ai, chẳng lẽ hắn đoạn tụ (BL)
– Muội hỏi huynh một vấn đề ! Chẳng lẽ Tịnh Nguyệt Cung không có nữ nhân nào làm huynh tâm động ! Chẳng lẽ trước kia huynh đoạn tụ..
Câu hỏi của nàng quả thật làm tức chết hắn:
– Không, nàng là nữ nhân đầu tiên ta yêu ! Tịnh Nguyệt Cung không hề có nữ nhân nào, chỉ toàn là nam nhân…
Nàng nhíu mày, nghi hoặc:
– Thật sự ?
Hắn gật đầu, ôm nàng:
– Thật, nếu nàng muốn ! Ta có thể tập hợp tất cả nhân trong này ?
Nói xong, hắn buông nàng ra, dùng ám hiệu tập hợp. Ở dưới hơn một ngàn nam nhân tập hợp lại, người người tuấn mỹ bất phàm, tuy không bằng mỹ nam cung chủ, nhưng cũng hơn hẳn các bạn trai ở hiện đại của nàng. Quả thật gien cổ đại thật tốt, có thể sản xuất ra toàn mỹ nam, nhìn hơn một ngàn mỹ nam, ánh mắt nàng thoáng si mê, chảy nước miếng nhìn chằm chằm vào một đoàn mỹ nam.
Hắn thấy nàng nhìn nam nhân khác, lại hơn một nghìn, khiến lòng hắn không thoải mái, ra hiệu một ngàn người rút lui. Nhìn hơn một ngàn mỹ nam biến mất không dấu vét, nàng hơi thất vọng, nhưng để ý sắt mặt mỹ nam cung chủ không được tốt, nàng biết hắn đang ăn dấm chua. Nên ngượng ngùng, lấy lại hình tượng, cọ cọ vào người hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...