-Ngài có vẻ rất thích xem kịch thì phải? Đúng là rất tốt nhưng mà… đích thân để người vợ và người tình của mình diễn thì…Chậc…Chậc…
_Chép miệng đểu cáng, Avril liếc nhìn Hàn Gia Phong, nhấn mạnh từng chữ một_...thật quá đáng quá, Hàn thiếu gia à…
Lảo đảo, mệt mỏi, Avril thở dốc, đưa tay vuốt ngực sau một hồi chạy quanh trường như một con cún chỉ để “truy nã” cái tên mới sáng sớm nứt mắt đã gây sự với người khác vô cớ (chả biết ai gây ai đây). Lê từng bước chân nặng trịch lên từng bậc thang dài loằng ngoằng vì cái cầu thang máy khi ko lại bị hỏng, sự bực tức lẫn cái mệt lả người cứ quấn lấy cậu, khiến cho Avril-kẻ luôn khoác lên mình bộ mặt lịch thiệp cũng phải tự dặn lòng sẽ giết bất cứ kẻ nào lảng vảng xung quanh làm phiền mình. Người ta nói “ tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa” quả ko sai, mới dứt khỏi một Trần Bạch Chấn Vũ chán sống thì bắt gặp ngay một Hàn Gia Phong với bộ mặt lạnh tanh đang được mấy quý cô P&P chào đón nhiệt liệt. Nghĩ lại phận mình mà xót xa, Avril thở dài rồi nhìn hắn bằng ánh mắt khinh miệt, một Hà Hiểu Nghi và Lâm Ngọc Thanh vẫn chưa đủ làm hắn hài lòng hay sao mà lại đi ve vãn mấy con ruồi muỗi ko được tích sự gì. Hay là, hắn muốn lập một hậu cung ngay tại cái trường lắm mĩ nữ này chứ, thật đúng là, con trai chả có tên nào thực sự tốt cả, ngán ngẩm, Avril toan bỏ mặc mọi chuyện để làm no cái dạ dày đang réo vô thức thì chạm phải ánh mắt ko mấy thân thiện của Hàn Gia Phong đang chĩa vào mình. Theo quan niệm ròng rã thương trường của cậu, nó dám thách ta thì ta dám chiến, một người thông minh đa trí như cậu thì sao lại đứng yên chịu nhục được chứ. Nói là làm, Avril mạnh bạo bước đến gần Hàn Gia Phong, nở nụ cười xã giao đốt cháy lòng người của mình rồi làm bộ ngó đông ngó tây khiêu khích.
-Ủa, Hiểu Nghi ko đi cùng anh à?
Ko thèm đếm xỉa gì đến câu hỏi ngụ ý của Avril, Hàn Thiếu Gia rút máy điện thoại, bấm bấm được một lúc thì mặt mày xa xầm, ko rõ lí do khiến đám ruồi nhặng đang nhốn nháo xung quanh cũng cảm nhận được nguy hiểm thì Avril lừng lẫy một cõi cũng chẳng ngu gì mà ko nhận ra
-Ê, ít nhất cũng phải nói gì đi chứ, bộ anh câm hả? Phép tắc xã giao của anh bay hết đi đâu rồi_Có nguy hiểm thì phải có cách phòng tránh, Avril nhanh chóng dập đám lửa nhen nhói trước mình dù ko biết ai đã phóng hỏa.
-Cậu muốn gì nữa hả?_Dứt mặt ra khỏi màn hình điện thoại, Hàn Gia Phong bực bội nhìn Avril như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, thế này thì chắc chắn kẻ phóng hỏa đã phạm tội tày đình chứ ko phải chơi
Tiến lại gần Hàn Gia Phong, à ko, phải gọi là đi ngang qua Hàn Gia Phong chứ, ko biết vô tình hay cố ý, cậu chủ nhỏ gia tộc Kingston bệ vệ khẽ nói nhỏ, đủ để cậu và người cậu muốn hắn nghe phải nghe thấy rồi hí hửng chờ đợi phản ứng của vị thiếu gia họ Hàn
-Có lẽ, nên nói cho Hiểu Nghi biết, ai là kẻ đã tung mấy bức ảnh sặc mùi photoshop đó nhỉ, sẽ hay lắm đây
Avril Kingston đã đoán đúng, Hàn Gia Phong ko chỉ nghe thấy mà còn phản ứng y hệt như những gì cậu đã sắp xếp. Nắm chặt lấy cánh tay của kẻ mang trong mình dòng máu Anh-Việt, Hàn Thiếu GIa bóp mạnh cánh tay kẻ đang giãy giụa một cách thô bạo, thản nhiên đe dọa
-Đúng là cáo, chẳng biết làm gì ngoài việc chõm mỏ vào việc của người khác nhỉ?
-Ồ, tôi là cáo thì anh cũng chẳng hơn gì tôi là bao, mà bất ngờ thật đấy, ko ngờ vị thiếu gia oai phong của Hàn Gia lại bắt cả hai tay, thời đại này đâu phải thời đại đa thê đâu chứ. Ngài làm vậy chẳng phải tự bôi tro trát trấu lên mặt mình à
-Người nói gì?
-Ngài có vẻ rất thích xem kịch thì phải? Đúng là rất tốt nhưng mà… đích thân để người vợ và người tình của mình diễn thì…Chậc…Chậc…_Chép miệng đểu cáng, Avril liếc nhìn Hàn Gia Phong, nhấn mạnh từng chữ một_...thật quá đáng quá, Hàn thiếu gia à…
-Ngươi_Càng bóp mạnh tay Avril, Hàn Gia Phong càng tức giận, những ngón tay xiết chặt cánh tay nhỏ bé như nghiền nát từng mảnh xương, khiến Avril đau đớn, nhưng ko vì thế cậu lại hạ mình để cầu xin kẻ ko biết trời đất là gì này tha thứ mà cậu lại vênh mặt lên thách thức hắn bằng nụ cười ma mãnh, cũng như trả lời cho ánh mắt lạnh băng vô cảm của kẻ đối diện làm ngọn lửa sâu thẳm đáy mắt hắn lại bừng sáng
-Chuyện của ta, ko cần ngươi chen vào, nếu ko muốn hai gia tộc xảy ra chiến tranh thì đừng có mà manh động, đừng tưởng tôi ko làm gì cậu mà lấn tới_Lịch thiệp hết sức có thể, Hàn thiếu gia cảnh cáo_Hà Hiểu Nghi là người đàn bà của ta, ta muốn làm gì cô ta ko phiền đến ngươi dây vào, nếu ko đừng trách ta ác
-Hà Hiểu Nghi? Hà Hiểu Nghi là người đàn bà của anh? Thế còn Lâm Ngọc Thanh…HIỂU NGHI!!!_Bỏ mặc câu nói mỉa mai vẫn còn dang dở, Avril sững sờ nhìn về một hướng vô định, mắt ko rời rồi gọi tên người con gái đó một cách hốt hoảng, khuôn mặt cậu xa xầm rồi như chút vỡ lẽ, cậu hét lên, vung mạnh tay, rồi chạy đến nơi “người con gái mang tên Hiểu Nghi” đang hiện hữu_ĐỪNG!!
Giật mình trước phản ứng khó hiểu của Avril, Hàn Gia Phong đưa mắt về phía mà Avril đang chạy đến, trước mặt anh, Hà Hiểu Nghi – người đàn bà của anh theo đúng nghĩa đang từ từ rơi xuống khỏi lan can…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...