Ác Quỷ Của Em
Trong nhà ăn của trường đại học Ánh Dương và Ánh Nguyệt vừa ăn vừa nói chuyện bỗng nhiên một bó hoa hồng suất hiện , Ánh Dương nhìn bó hoa trước mặt rồi lại nhìn người con trai đang đứng phía đối diện mình mỉm cười
- Xin hỏi bạn là ?
Anh chàng cầm bó hoa mặt tức khắc đỏ lên lí nhí nói
- Mình là Đức Khánh học chung lớp với Dương
Ánh Dương nhíu mày nghĩ một chút liền mỉm cười
- À nhớ rồi nhưng tại sao lại tặng hoa ình vậy ?
Đức Khánh nhìn Ánh Dương chăm chú ánh mắt dịu dàng nói
- Mình muốn hỏi Dương có bạn trai chưa nếu chưa thì ình cơ hội được không ?
Ánh Dương đang định từ chối cậu bạn thì một giọng nói lạnh lùng vang lên khiến nhà ăn vốn ồn ào trở nên yên lặng khác thường
- Xin lỗi phải làm cậu thất vọng nhưng cô ấy đã có bạn trai và đó là tôi
Ánh Dương không cần quay lại cũng biết cái người phát ngôn kiêu ngạo kia là Thiên Bảo , Đức Khánh quay lại nhìn Thiên Bảo nói
- Anh là bạn trai Dương ? tôi không tin trừ khi cô ấy thừa nhận
Nói rồi mọi sự chú ý lại đổ dồn về Ánh Dương cô chỉ biết cúi đầu không nói gì , Ánh Nguyệt ngồi bên cạnh xem nãy giờ cũng lên tiếng
- Các người im hết đi , Thiên Bảo anh tôn trọng em gái em một chút
Rồi Ánh Nguyệt quay sang nhìn Đức Khánh
- Còn cậu nếu thích thì theo đuổi cần gì phải hỏi nhiều thế ?
Nói xong Ánh Nguyệt cầm tay Ánh Dương đi ra khỏi nhà ăn , Thiên Bảo nhìn theo bóng dáng hai người khuất dần cười khổ rồi quay sang nhìn Đức Khánh
- Cậu bỏ cuộc đi sẽ không có kết quả đâu
Đức Khánh nhìn Thiên Bảo giọng kiên định
- Một khi Dương chưa thừa nhận anh là bạn trai cô ấy thì tôi vẫn còn cơ hội
Nói xong Đức Khánh bỏ đi chỉ còn Thiên Bảo ở lại anh khổ sở nghĩ thầm " Đây là báo ứng sao ?"
...................................
Trên con đường vắng người gió lạnh thổi lá bay xào xạc một đôi trai gái nắm tay nhau cùng đi dạo cô gái khoác cánh tay chàng trai thân mật tựa sát vào người anh , Thiên Kỳ lặng lẽ vòng tay ôm lấy Ánh Minh nhẹ nhàng hỏi
- Em lạnh không ?
Ánh Minh lắc đầu ôm chặt cánh tay anh mỉm cười hạnh phúc , Thiên Kỳ trong lòng có chút không yên tâm hai ngày nay Ánh Minh rất lạ cô chủ động hẹn anh đi chơi nói là công ty cho nghỉ nhưng biểu hiện của cô rất lạ có khi cô muốn hỏi anh gì đó nhưng rồi lại bảo không có gì . Thiên Kỳ kéo Ánh Minh ngồi xuống chiếc ghế đá ven đường nhẹ nhàng hỏi
- Em nói đi , em đang giấu anh chuyện gì phải không
Ánh Minh ngẩng mặt nhìn anh chăm chú trong lòng phân vân không biết có nên hỏi hay không , thấy Ánh Minh dùng ánh mắt do dự nhìn mình Thiên Kỳ biết anh đã đoán đúng liền nói tiếp
- Em nói đi đừng giấu anh nữa có chuyện gì chúng ta cũng có thể cùng nhau giải quyết
Ánh Minh gật đầu nhìn anh hỏi
- Giữa anh và Joe từng sảy ra chuyện gì không vui phải không ?
Thiên Kỳ sững người lập tứ lo lắng hỏi lại
- Hắn đã nói gì với em ?
Ánh Minh thấy anh kích động như vậy thì thở dài lắc đầu
- Không chỉ là khi em nhắc tới anh trước mặt Joe anh ấy luôn nổi giận
Thiên Kỳ nhẹ nhàng thở ra anh rất sợ Joe vì ân oán cá nhân mà nói ra chuyện sảy ra giữa anh và Như Ngọc khi ở Úc tuy anh muốn nói cho cô nhưng anh chưa sẵn sàng , anh sợ cô sẽ hiểu nhầm rồi lại biến mất .
Ánh Minh chờ mãi không thấy Thiên Kỳ trả lời thì lay cánh tay anh hỏi
- Thiên Kỳ anh sao thế ? nói cho em di giữa anh và Joe đã sảy ra chuyện gì ?
Thiên Kỳ quay lại nhìn Ánh Minh gật đầu nói
-Đúng là giữa bọn anh có chút thù oán cá nhân hơn nữa ân oán này không hề nhỏ
Ánh Minh nhìn anh chăm chú chờ anh nói tiếp , Thiên Kỳ mỉm cười nói tiếp
-Anh và Joe học cùng nhau ở Úc cũng không hiểu vì lý do gì hắn luôn muốn so tài cao thấp cùng anh nhưng mỗi lần như vậy hắn đều thua từ đó bọn anh có thể nói là không đội trời chung , sau khi tốt nghiệp anh về công ty của gia đình làm còn anh ta cũng vào một công ty lớn cũng không biết là trùng hợp hay cố ý mà công ty Joe làm chính là đôi thủ của T.K
Anh dừng lại nhìn Ánh Minh thấy cô không có gì lạ mới nói tiếp
-Từ đó giữa bọn anh ân oán càng sâu anh và Joe xem nhau như kẻ thù , vừa rồi khi nghe tin anh ta về F.K làm anh luôn lo lắng anh sợ anh ta sẽ vì trả thù anh mà thương tổn em
Ánh Minh gật đầu
-Thì ra là vậy
Thiên Kỳ nhìn cô nhẹ nhàng nói
-Em nghe anh này tuy anh không biết mục đích Joe tiếp cận em là gì nhưng em giữ khoảng cách với anh ta một chút vì anh không muốn em bị tổn hại dù chỉ một chút nào , được không em ?
Ánh Minh nhìn anh gật đầu
-Vâng em cũng không muốn có bất cứ sự lien quan nào với Joe nữa nhưng em vẫn phải tiếp tục làm việc với anh ta hai tháng nữa
Thiên Kỳ cầm lấy bàn tay Ánh Minh nhẹ nhàng nói
-Nhưng em cũng nên cẩn thận Joe là người không đơn giản đâu
Ánh Minh bĩu môi
-Em cũng không có ngu ngốc đâu
Thiên Kỳ bật cười vui vẻ xoa đầu Ánh Minh
-Phải em là thong minh nhất
Ánh Minh nhếch môi
-Còn phải nói
Thiên Kỳ cười lớn ôm cô vào lòng , một lát sau anh nhẹ nhàng thì thầm
-Ánh Minh Anh yêu em…
................................
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...