Ác Quỷ Của Em
Trong phòng họp ồn ào tiếng cãi vã không dứt Thiên Kỳ nhìn những cán bộ cao cấp xung quanh mình lắc đầu chán nản anh thật không hiểu cùng là một tập thể lẽ ra họ phải đoàn kết nhưng tại sao cuộc họp nào cũng kết thúc trong tiếng tranh cãi không ngừng như vậy ? Thở dài ngao ngán anh đập bàn thật manh đứng lên lạnh lùng nói
- Tan họp
Tiếng cãi cọ ngừng lại Thiên Kỳ mệt mỏi ra khỏi phòng họp tâm trạng đang thấp tới cực điểm thì điện thoại vang lên anh nhìn thoáng qua bất chợt nở nụ cười tươi tắn như nãy giờ chưa từng tức giận , vừa nhấc máy một giọng nói véo von trong trẻo vang lên
- Thiên Kỳ anh họp xong chưa ? hôm nay em nghỉ buổi chiều anh có muốn đi chơi không ?
Thiên Kỳ đứng lại cười tươi trên gương mặt toát lên vẻ dịu dàng hiếm có khiến những nhân viên xung quanh nhìn mà choáng váng đầu óc họ không thể tưởng tương giám đốc có thể cười đến dịu dàng như vậy chắc chắn là ảo giác . Thiên Kỳ cảm thấy không khí xung quanh có chút kì lạ anh quay lại thì thấy toàn thể nhân viên đang nhìn mình bằng ánh mắt kinh ngạc anh nhíu mày khuôn mặt lại lạnh lùng như băng , nhân viên xung quanh hoảng sợ quay lại làm việc của mình trong lòng không ngừng tự nói " chắc chắn vẻ dịu dàng lúc nãy là ảo giác " . Ánh Minh mãi không thấy anh trả lời tâm trạng có chút không tốt cô phụng phịu nói
- Nếu anh bận thì thôi vậy
Thiên Kỳ nghe giọng nói hờn dỗi của cô lại muốn cười thật lớn nhưng anh biết nêu bây giờ anh mà cười ra tiếng cô nhất định sẽ nổi đóa đành im lặng rồi nhẹ nhàng nói
- Anh không bận vậy em muốn đi đâu ?
Ánh Minh vui vẻ cười tươi
- Em hả sao cũng được đi cùng anh là em vui rồi
Thiên Kỳ trong lòng vui như hoa nở ánh mắt đã dịu dàng nay còn dịu dàng hơn anh nhẹ nhàng nói
- Được vậy em ở nhà chờ anh , anh sẽ tới đón em đừng ra ngoài lạnh lắm
Ánh Minh gật đầu trong lòng ấm áp
- Vâng em đợi anh
Thiên Kỳ dặn dò cô mặc ấm quàng khăn rồi mới cúp máy quay về chuẩn bị trốn việc một ngày ...
..........................
Ánh Minh vừa cúp máy thì lại nhận được một cuộc điện thoại cô nhìn màn hình do dự một chút rồi trả lời
- Joe sao vậy ?
Joe nghe giọng Ánh Minh có chút khó chịu anh cũng nhận ra phần nào cô không muốn nói chuyện với mình liền ra vẻ áy náy nói
- Amy anh xin lỗi lúc nãy anh có chút kích động nên đã nói những lời không hay em bỏ qua cho anh nha
Ánh Minh thở dài nghĩ lại tình cảnh cách đây không lâu lòng lại khó chịu không thôi cảnh sảy ra cô thở dài ngao ngán
- Em không sao , bây giờ em phải ra ngoài chào anh
Nói đoạn Ánh Minh không đợi Joe trả lời mà cúp máy bây giờ thiện cảm trong lòng cô với anh không còn nhiều nữa cô không muốn liên quan gì khác với anh ngoài công việc ...
Ngồi trên chiếc giường rộng lớn nghĩ lại tình
.................... Fash back ..........................
Như thường lệ Ánh Minh ngồi làm việc ở chỗ của mình đột nhiên Joe lên tiếng
- Em có quen Như Ngọc không ?
Ánh Minh ngạc nhiên nhưng vẫn hòa nhã mỉm cười
- Có đó là chị họ anh Thiên Kỳ mà
Joe mỉm cười nụ cười có chút gian dối
- Em tin quan hệ của họ chỉ là như vậy sao ?
Ánh Minh nhíu mày
- Anh nói vậy có ý gì ?
Joe Cười nhạt mắt không nhìn cô nói
- Em biết đấy quan hệ của họ không đơn giản vậy đâu
Ánh Minh trong lòng có chút khó chịu nhưng cô đã hứa phải tin Thiên Kỳ với lại cô không tin giữa họ có chuyện gì mờ ám , cô thoát ra khỏi suy nghĩ nói
- Em không quan tâm tới mấy chuyện người ta đồn đại vớ vẩn em chỉ tin những gì em nhìn thấy ,
Nói tới đây cô ngẩng đầu lên nhìn Joe ánh mắt kiên định
- Vả lại em tin anh ấy
Joe trong lòng bùng nổ đứng dậy hét lên
- Sao em có thể ngu ngốc như vậy ? em nên biết Thiên Kỳ không như em thấy đâu
Ánh Minh giật mình vì thái độ của anh trong lòng khó chịu cô quát lên
- Anh im đi anh không có quyền nói anh ấy như vậy , Joe tôi thật thất vọng về anh
Nói xong không chờ anh phản ứng cô đứng lên đi ra khỏi phòng ...
........................... End flash back ........................
Ánh Minh nằm trên giường mắt lộ vẻ lo lắng cô sợ lời Joe nói là sự thật cô sợ quan hệ của Thiên Kỳ và Như Ngọc không chỉ là chị em cô sợ , rất sợ lắc đầu xua đi cảm giác mệt mỏi tự nói với mình
- Mày phải tin anh ấy nhất định phải tin anh ấy Ánh Minh tỉnh táo lại mày không thể nghi ngờ Thiên Kỳ tuyệt đối không thể ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...