Ác Quỷ Của Em

Chap 34
Ánh bình minh sáng rọi tiếng sóng biển dạt vào bờ cát , trên bãi biển mơ mộng một cô gái thanh tú mặc một chiếc váy màu trắng ngồi trên bờ cát ánh mắt buồn buồn hướng tới phía xa nơi những con tàu đang lênh đênh trên biển rộng lớn . Ánh Minh lẳng lặng ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm pha chút nắng vàng cô ngồi ở đây từ khi mặt trời mọc ngắm nhìn bãi biển vắng người cô cảm thấy bản thân thật cô quạnh ôm hai tay vòng qua nắm lấy bờ vai Ánh Minh đứng lên bước chầm chậm hướng về căn nhà nhỏ bên bãi biển , từ khi tới đây cô đã suy nghĩ rất nhiều về sự quay về đột ngột của Hồng Anh về tình cảm của Thiên Hoàng với cô và nhiều nhất là về Thiên Kỳ , cô không hiểu nổi tại sao anh lại đối xử với cô như vậy ? anh nói anh thích cô , cần cô muốn mãi mãi ở bên cô nhưng vì sao anh lại hôn cô ấy ? tình cảm của anh với cô không có chút ý nghĩa gì sao ? Đầu óc rối bời tâm trạng buồn thảm Ánh Minh ôm lấy mình bước nặng nề về phía trước . Về tới căn nhà nhỏ của mình cô bất giác ngước lên thấy Kevin đang đứng đợi mình Ánh Minh mỉm cười với Kevin hỏi anh
- What are you doing here ? ( bạn đang làm gì ở đây ? )
Kevin nhìn Ánh Minh với ánh mắt lo lắng
- Amy were are you going ? ( bạn đi đâu vậy ? )
Ánh Minh thấy Kevin lo lắng cô chợt nhớ ra bản thân đã ngồi ngoài biển rất lâu chắc Kevin thấy người cô lấm lem đất cát nên lo lắng , cô mỉm cười
- I
m fine , I just sitting in the sea to watch the sun rise only ( Tôi ổn mà tôi chỉ ngồi ngoài biển để ngắm mặt trời mọc thôi )
Nghe Ánh Minh nói vậy Kevin thở phào nhẹ nhõm cười nói
- Are you busy tonight ( Bạn có bận gì tối nay ? )
Ánh Minh cầm chìa khóa mở cửa nghe Kevin hỏi vậy thì lơ đãng trả lời
- Tonight ? ( tối nay ? )
Kevin gật đầu có chút nghi ngại
Ánh Minh hiểu ý của Kevin cô biết Kevin thích mình nhưng cô vẫn làm bạn với Kevin là vì anh ấy chưa bao giờ thổ lộ với cô nhưng hôm nay Kevin muốn hẹn cô ra ngoài chắc chắn anh có ý sẽ bày tỏ nhưng Ánh Minh không thể cho Kevin cơ hội cô biết bản thân cô không thể cho bất cứ ai cơ hội nào cả , cô mở của mời anh vào nhà sau đó chậm rãi nói
- Kevin What do you want to talk to me ( bạn có gì muốn nói với tôi ? )
Kevin gật đầu nhìn Ánh Minh chăm chú
- I have something to ask you ( mình có chuyện muốn hỏi bạn )
Ánh Minh gật đầu ngồi xuống nhìn Kevin
Kevin đột nhiên nắm tay cô nói giọng dịu dàng

- Amy I love you can give me the chance to pursue you ( tôi thích bạn bạn có thể cho tôi cơ hội theo đuổi bạn không )
Ánh Minh nhíu mày rút tay ra khỏi tay Kevin cô đứng lên đi về phía của sổ lạnh lùng nói
- Kevin I
m sorry but I do not agree ( tôi xin lỗi nhưng tôi không đồng ý )
Kevin nhìn bàn tay lạnh lẽo bị cô hất ra giọng buồn buồn
- Why ? you give me a reason ( bạn hãy cho tôi một lý do )
Ánh Minh nhìn ra ngoài biển ánh mắt đượm buồn cô mỉm cười chua chát
- Reason ? ok I will give you a reason . I thought love was only lies, so I do not want love ( Lý do ? được tôi sẽ cho bạn một lý do . tôi nghĩ tình yêu chỉ là dối trá , vì vậy tôi không muốn yêu )
Kevin lặng lẽ nhìn Ánh Minh sau đó anh đi đến đứng bên cô anh nói ...
- Because he
s right ? Amy this is the real reason ? ( vì người anh ta đúng không ? Amy đây mới là lý do thực sự ? )
Ánh Minh im lặng cô nhớ rằng trong một lần say rượu cô đã kể hất cho Kevin về Thiên Kỳ .
Kevin nhìn cô sau đó mỉm cười vỗ vai cô
- Do not pay attention to what I say today ( đừng để ý tới những gì tôi nói hôm nay )
Ánh Minh nhìn Kevin trong mắt có chút hối hận vì cô đã nặng lời , cô lên tiếng
- I
m sorry, I believe you can find a girl better than me ( tôi xin lỗi , tôi tin bạn có thể tìm được cô gái tôt hơn tôi )
Kevin cười lớn sau đó lại nghiêm túc trở lại nhìn cô chăm chú rồi cất tiếng hỏi
- Can I hug you? ( Tôi có thể ôm bạn không )

Ánh Minh bật cười tiến tới ôm Kevin một chút rồi buông ra cô đưa tay ra trước mặt anh cười tươi tắn
- we are friends forever ( Chúng ta mãi là bạn )
Kevin nắm lấy bàn tay mềm mại của cô cười tươi tắn
- Forever ... ( mãi mãi )
Hai người nhìn nhau cười vui vẻ nhưng không khí ngưng đọng khi Ánh Minh thấy một bóng dáng quen thuộc đang xoay lưng về phía cô ở bên ngoài cửa kính , là Thiên Kỳ sao anh lại ở đây ? anh đã thấy những gì ? Kevin thấy Ánh Minh nhìn chằm chằm ra ngoài thì cũng đưa mắt nhìn theo chỉ thấy một chàng trai cao lớn đang quay lưng về phía họ bóng lưng có vẻ cô đơn , mệt mỏi Kevin chợt nhận ra
" Có lẽ là người đó
" anh nghĩ thầm sau đó khẽ gọi Ánh Minh
- Amy ..
Ánh Minh quay lại
Kevin nói tiếp
- Is he right? ( Là người ấy phải không ? )
Ánh Minh nhìn bóng dáng đã biến mất cô muốn đuổi theo giải thích nhưng bây giờ họ đâu còn quan hệ gì nữa ? quay lại nhìn Kevin , Ánh Minh gật đầu .
Thấy vậy Kevin mỉm cười
- He has misunderstood us ? You do not to explain anything ? ( người ấy đã hiểu lầm chúng ta ? Bạn không định giải thích gì sao ? )
Ánh Minh lắc đầu
- Not necessary, because we no longer anything ( không cần , vì chúng tôi chẳng còn gì cả )
Kevin đặt tay lên vai Ánh Minh
- Amy I respect your decision , but I can see that you still love him ( Tôi tôn trọng quyết định của bạn , nhưng tôi có thể thấy bạn vẫn thích người ấy . )

Nói xong Kevin rời đi Ánh Minh nhìn bóng người khuất dần cô gục xuống khóc nức nở ... Thiên Kỳ ngồi trên bãi biển , anh cứ uống rồi lại uống . Anh muốn quên đi tất cả những gì hôm nay mình đã nhìn thấy . Ngày hôm qua Thiên Kỳ đã cố chấp cầu xin Ánh Linh cả ngày mới cố được địa chỉ của Ánh Minh nhưng kết quả thì sao ? Anh tới nơi và thấy cô đang ôm một người con trai khác . Hồng Anh nhìn Thiên Kỳ cười nhạt , hôm qua sau khi nghe tin Thiên Kỳ sẽ đi Mỹ cô biết anh lại đi tìm cô ta nên Hồng Anh đã lén lút theo anh nhưng không ngờ lại được chứng kiến màn kịch này , cười lạnh Hồng Anh tự nhủ
" Đây chính là cơ hội nhất định mình phải nắm lấy
" Hồng Anh đến gần Thiên Kỳ đặt tay lên vai anh , Thiên Kỳ quay lại nhìn khi nhìn thấy Hồng Anh , anh hất tay cô ra sau đó đứng dậy bỏ đi . Hồng Anh tức giận hét toáng lên
- Cô ta đã có người khác tại sao anh cứ ngu ngốc như vậy ?
Thiên Kỳ quay đầu nhìn cô ta lạnh lùng nói
- Cho dù cô ấy đã kết hôn tôi cũng phải đưa cô ấy trở về bên tôi ...
Hồng Anh nhìn bóng lưng Thiên Kỳ xa dần nắm chặt tay giọng đay nghiến
- Kim Ánh Minh tôi sẽ giết chết cô ...
Bóng đêm chìm đắm sóng biển đánh ngày càng mạnh mẽ trên bờ cát cô gái xing đẹp nắm chặt tay ánh mắt hung ác nhìn về phía căn nhà nhỏ bên bờ biển ...
Ánh sáng chiếu rọi vào căn phòng Ánh Minh bước tơi ban công , cả đêm qua cô không ngủ được chỉ cần nhắm mắt cô sẽ thấy hình ảnh anh đang nhìn cô với ánh mắt đầy oán trách thở dài Ánh Minh quay về giường thì điện thoại reo thì ra là Ánh Dương gọi cô nghe máy bên kia đã thấy giọng nói lanh lảnh của Ánh Dương vang lên
- Chị Minh anh Thiên Kỳ qua đó chưa ? hai người gặp nhau chưa ?
Ánh Minh nhíu mày hỏi lại
- Từ từ đã nào tại sao em lại biết anh ta qua đây ? không phải em cho anh ta địa chỉ bên này của chị chưa ?
Ánh Dương cười cười
- Không phải em cho là người khác cho nhưng việc đó không quan trọng chị gặp anh ấy rồi hả ? làm lành chưa ?
Ánh Minh lạnh nhạt
- Không gặp cũng chẳng làm lành .
Ánh Dương bĩu môi
- Khiếp sáng sớm mùa thu mà lạnh run người chị mở Email đi em gửi cho chị cái này hay lắm .
- Ừ
Ánh Minh nói xong mở hộp thư thì thấy một file âm thanh được gửi tới cô nói với Ánh Dương
- Gì đấy ?

Ánh Dương cười gian
- Nghe thì biết em cúp máy nha Bye bye
Nói xong Ánh Dương cúp máy Ánh Minh nhấn chuột đeo tai nghe bắt đầu nghe .
...............................
Ánh Minh ngồi trước máy tính nắm chặt tay nước mắt rơi đầy trên khuôn mặt vừa kinh ngạc vừa vui mừng thì ra Thiên Kỳ không hề phản bội cô tất cả là do cô đã không tin tưởng anh tin tưởng tình cảm của họ cô chợt nghĩ tới chuyện hôm qua chắc chắn anh sẽ hiểu nhầm , lau nước mắt Ánh Minh cầm điện thoại nhấn dòng số đã lâu không gọi nhưng đợi mãi cũng không có ai nghe máy , cô tắt máy gọi tới cho thư kí của Thiên Kỳ hỏi xem anh đã về nước chưa nhưng anh chưa về cô cảm thấy rất vui cô hỏi khách sạn anh đang ở rồi thay quần áo bước ra ngoài . Tâm trạng vui vẻ Ánh Minh không hề biết khi cô bước ra khỏi nhà có một bóng người lặng lẽ đi theo cô và cô cũng không hề biết tai họa sắp giáng xuống đầu mình ...
Ánh nắng gay gắt của Los Angeles bao phủ khắp nơi sưởi ấm trái tim băng giá bao ngày qua của Ánh Minh nhưng không thể sưởi ấm trái tim cô gái ấy Hồng Anh ngồi trong xe nhìn Ánh Minh cười lạnh cô thì thầm
- Ánh Minh mày sẽ không bao giờ có được Thiên Kỳ anh , anh ấy là của tao ...
..........................................
Ánh Minh chạy tới khách sạn vừa lúc Thiên Kỳ chuẩn bị lên xe ra sân bay , thấy anh sắp lên xe Ánh Minh hét lên
- Thiên Kỳ ...
Thiên Kỳ giật mình nhìn sang phía bên kia đường một cô gái với mái tóc dài ngang vai mặc trên người một chiếc váy trắng thuần khiết đang cười rất tươi gọi tên anh , Thiên Kỳ sững người đứng yên không nhúc nhích , Ánh Minh thấy anh không lên tiếng thì chạy nhanh qua bên đường định nhào đến ôm chầm lấy anh cô không hề biết khi cô vừa bước chân xuống đường cũng vừa lúc một chiếc xe thể thao màu đen nhấn ga lao vụt tới Ánh Minh không hề nhìn thấy gì cả cô chỉ muốn chạy tới ôm Thiên Kỳ vào lòng giải quyết hết hiểu lầm giữa họ để họ lại quay về như trước .
Thiên Kỳ nhìn chiếc xe đang lao tới chỗ Ánh Minh anh chạy tới muốn đẩy cô ra nhưng không kịp nữa chiếc xe thể thao đụng vào Ánh Minh khiến cô lao lên mui xe rồi ngã xuống đất Thiên Kỳ lao tới ôm cô vào lòng gọi lớn
- Ánh Minh , Kim Ánh Minh ...
Cô không tỉnh lại chỉ có tiếng thở đứt quãng nặng nề
Mọi người xung quanh lập tức gọi xe cấp cứu .
Hồng Anh bất đọng ngồi yên trong xe
" Mình đang làm gì vậy ? mình giết người rồi sao ?
" nghĩ tới đây cô sợ hãi bước ra khỏi xe , Hồng Anh thấy Thiên Kỳ đang ôm Ánh Minh cô thấy người Ánh Minh nhuốm một màu đỏ , đỏ tới chói mắt . Hồng Anh gục xuống khóc nức nở .
Một lát sau xe cảnh sát cùng xe cấp cứu tới Hồng Anh bị bắt và Ánh Minh được đưa tới bệnh viện gần nhất để cấp cứu .
Ánh nắng vẫn chói chang trên con đường đẹp đẽ giờ đây thật hỗn loạn chiếc xe thể thao đen được cảnh sát kéo đi để lại trên đường một vũng máu đỏ chói mắt ...
End chap 34


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui