Ác Quỷ Của Em
Chap 30
Trong quán cafe sang trọng âm nhạc nhẹ nhàng hai cô gái xinh đẹp ngồi đối diện nhau , Ánh Minh uống một ngụm cafe rồi nhìn thẳng cô gái đối diện với thái độ lạnh nhạt
- Cô nói có chuyện muốn nói với tôi mà ? Cô nói đi
Hồng Anh nhìn Ánh Minh rồi nói
- Tôi không tin cô không biết lí do tôi gặp cô hôm nay
Ánh Minh cười nhạt xoay ly cafe trong tay
- Đương nhiên tôi biết
Dừng một chút cô nhìn thẳng cô gái đối diện rồi lại tiếp lời
- Chỉ là tôi muốn nghe xem cô có chuyện gì để có thể đả kích được tôi khiến tôi chia tay Thiên Kỳ ...
Hồng Anh mỉm cười
- Tôi chỉ muốn hỏi cô không lẽ cô không cảm thấy bản thân luôn là kẻ dự bị sao ? Khi tôi và Thiên Kỳ chia tay lần nào anh ấy cũng tìm tới cô nhưng khi tôi quay về anh ấy sẽ lại về bên tôi không phải sao ?
Ánh Minh cười lạnh cô ta quả thật rất hiểu điểm yếu của cô nhưng làm sao đây ? Cô không còn là con bé yếu đuối trước đây nữa .
- Cô cảm thấy lần này anh ấy sẽ về bên cô sao ? Nếu cô chắc chắn như vậy thì việc gì phải hẹn gặp tôi ? Tôi cảm thấy những câu nói của cô vừa rồi có chúg lo sợ , cũng đúng thôi vì cô biết anh ẩy sẽ không về bên cô phải không ?
Hồng Anh nhìn người đối diện cô không thể ngờ Ánh Minh có thể nói ra những câu như vậy xem ra cô đã quá xem thường đối thủ này rồi .
Thấy Hồng Anh không trả lời Ánh Minh nói tiếp
- Tôi nghĩ chúng ta không còn gì để nói nữa tôi đi trước
Nói xong Ánh Minh quay người rời đi . Đi được vài bước như nghĩ ra gì đó cô quay lại nói với Hồng Anh
- Lần sau nếu muốn gặp tôi nữa thì cứ gọi nhé tôi rất hoan nghênh
Hồng Anh nhìn bóng Ánh Minh xa dần cô nắm chặt tay mặt đanh .lại
- Kim Ánh Minh cô hãy chờ mà xem ....
Ánh Minh bước ra khỏi quán cafe thì điện thoại reo cô nghe máy giọng vui vẻ
- Thiên Kỳ ..
Thiên Kỳ cười nhẹ nhưng lại có chút lo lắng hỏi cô
- Em gặp cô ta chưa ? Cô ta có nói gì không ?
Ánh Minh nghe giọng Thiên Kỳ lo lắng tới như vậy thì lại muốn trêu anh một chút , Ánh Minh cố tình bày ra giọng nói hờn giận
- Anh biết không cô ấy nói anh chắc chắn vẫn yêu cô ấy rồi sẽ bỏ em để quay về bên cô ấy nữa ...
Thiên Kỳ tự nhiên thấy cô như vậy thì hoảng hốt
- Em nghe anh nói đã không phải vậy đâu đừng tin cô ta em đang ở đâu ? Anh sẽ tới chỗ em ngay bây giờ.
Ánh Minh rất muốn cười nhưng không hiểu sao lại thấy mắt ươn ướt đưa tay lên lau nước mắt Ánh Minh nở nụ cười ấm áp thì ra đây là giọt nước mắt của hạnh phúc .
Thiên Kỳ thấy cô không nói gì thì lại càng lo lắng
- Em nói gì đi chứ ? Minh em đang ở đâu ?
Ánh Minh cười nhẹ thấy anh lo tới như vậy thì cũng không nỡ đùa anh nữa
- Em đùa thôi anh đừng lo lắng quá
Thiên Kỳ thở dài nhẹ nhõm
- Em thật là dọa chết anh nhưng cô ta có nói gì không ?
Ánh Minh nhăn mặt
- Có nhưng em không phải đứa ngu ngốc làm sao có thể tin những lời nói đó của cô ta chứ ?
Cũng đúng thôi Thiên Kỳ biết Ánh Minh không phải cô gái ngốc chắc chắn sẽ không dễ tin những lời nói đó của Hồng Anh nhưng điều anh lo lắng chính là vì cô quá mạnh mẽ dứt khoát nên cô rất có thể sẽ rời xa anh một cách không do dự .
Ánh Minh thấy Thiên Kỳ yên lặng như vậy thì nghĩ anh giận mình nên nghi ngại hỏi
- Anh giận à ?
Thiên Kỳ bừng tỉnh khỏi suy nghĩ cười nói
- Không phải đừng nghĩ linh tinh , em đến công ty anh được không ?
Ánh Minh cười vui vẻ
- Được em tới ngay ...
Cúp máy cô nhanh chóng bắt taxi rời đi mà không để ý có người đang nhìn cô chăm chú ánh mắt bi thương chở thành thù hận , căm ghét .
Bước vào quán cafe Thiên Hoàng nhìn cô gái đang thất thần ở phía trước cười khinh thường
- Lẽ ra cô không nên coi thường Ánh Minh ...
Hồng Anh ngẩng đầu nhìn người đối diện
- Cậu nói đúng có lẽ tôi đã quá khinh địch
Thiên Hoàng ngồi xuống dựa lưng vào ghế
- Cô định tiếp theo sẽ làm gì ? Tôi thấy cách làm của cô hôm nay không có chút sáng tạo nào cả cô nên thay đổi kế hoạch đi
Hồng Anh nhìn Thiên Hoàng chăm chú
- Cậu gợi ý cho tôi nghe thử đi
Thiên Hoàng cười nhạt
- Lời nói đả kích sẽ không có tác dụng gì đâu chi bằng cô hãy chứng minh cho cô ấy thấy Thiên Kỳ là của cô ...
Hồng Anh nhíu mi
- Ý cậu là dùng hành động khiến cho cô ta hiểu lầm Thiên Kỳ còn yêu tôi ?
Thiên Hoàng búng tay ngồi thẳng lưng
- Bingo ! Cô cứ tiếp tục tôi đi trước .
Chỉ còn mình Hồng Anh ngồi lại cô nở một nụ cười thâm hiểm
- Kim Ánh Minh trò chơi của chúng ta bắt đầu ....
Sau khi ăn trưa cùng Thiên Kỳ , Ánh Minh được lái xe của anh đưa về vừa vào nhà đã thấy Ánh Linh đang ngồi trên sô pha hét lên với cái điện thoại
- Anh còn để tôi gặp anh lần nữa tôi sẽ không tha cho anh ...
Sau đó dập máy hầm hầm bước lên phòng , Ánh Minh ngơ ngẩn nhìn Ánh Linh lúc sau Ánh Nguyệt đi xuống thấy chị gái đang ngơ ngác thì nói
- Chị sao thế ??
Ánh Minh quay qua nhìn em gái
- Ánh Linh làm sao thế ?
Nghe vậy Ánh Nguyệt cười vui vẻ
- À chuyện dài lắm muốn nghe thì ngồi đây em kể cho ...
Ánh Minh ngồi xuống cạnh Ánh Nguyệt nghe em gái bắt đầu kể ....
Nghe xong cô cười ầm ĩ không ngờ sẽ có ngày Ánh Linh lại gặp phải đối thủ ngang sức với mình .
Thì ra tuần trước lớp Ánh Linh có giảng viên là một anh chàng khóa trên tên là Gia Kiệt anh ta nổi tiếng đẹp trai kiêu ngạo không coi ai ra gì là sinh viên mới chuyển tới không biết Ánh Linh là ai nên có lần đụng vào Ánh Linh đã không xin lỗi còn tỏ thái độ nên bị Ánh Linh trả thù khiến anh ta xấu mặt nhưng Ánh Linh đánh chết cũng không thể ngờ anh ta lại vì bị trả thù mà quay sang có hứng thú rồi tuyên bố với cả trường là sẽ theo đuổi bằng được Ánh Linh ..
Ánh Minh và Ánh Nguyệt ngồi ở phòng khách nói chuyện thấy thiếu thiếu gì đó Ánh Minh nhìn Ánh Nguyệt
- Dương đâu ?
Ánh Nguyệt cười
- Nó đi với anh Thiên Bảo rồi chị ạ
Ánh Minh nghe vậy thì nhíu mày , Ánh Nguyệt biết chị gái đang lo lắng điều gì nên chấn an
- Chị yên tâm nó tuy yêu đương nhưng nó đã hứa không làm ảnh hưởng tới việc học ...
Ánh Minh nghe vậy cũng yên tâm phần nào hai chị em lại ngồi cười nói vui vẻ.
Ánh Minh cứ tưởng mọi sóng gió đã qua cô và anh sẽ cứ bên nhau như vậy nhưng cô không hề biết sự yên bình bây giờ chỉ là bắt đầu cho cơn bão lớn ....
End chap 30
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...