Ác Nữ Trùng Sinh Nghe Nói Ta Là Boss Phản Diện Mạt Thế


Nhưng ai ngờ, người tương lai sẽ trở thành Vua tang thi là cô lại ở nhà làm sủi cảo, chơi với em trai em gái.

Đối thủ một mất một còn của cô lại chạy đến địa bàn của cô giương oai.

Ngay cả cửa còn không thèm gõ!
Quả thực khinh người quá đáng.
Càng đáng giận hơn là, Vua ánh sáng cứ nhìn chằm chằm cô.

Đây không phải là cố ý khiêu khích cô sao?
Thu Nguyệt tức giận đến quên mất mình không có dị năng.


Hận không thể lập tức lao lên, đại chiến tám trăm hiệp với Vua ánh sáng, nhấn đầu hắn xuống đất.
Trong lúc nhất thời, đối mặt với kẻ ba mươi năm sau không đội trời chung, hai mắt Thu Nguyệt bốc lên lửa giận.

Nhưng Thịnh Dục lại như đang phiêu hồn, không biết đang suy nghĩ gì?
Trên thực tế, cả buổi chiều, Thịnh Dục chỉ nghe người khác nói về nhà họ Thu, về Thu Nguyệt, cùng với chuyện tình không có hy vọng của đàn anh Ngô.
Hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy Thu Nguyệt xinh đẹp, tốt tính, gia cảnh cũng được.

Chỉ với điều kiện của đàn anh Ngô, căn bản không xứng với Thu Nguyệt.
Nhưng Thịnh Dục đã sớm nhìn ra ực chân thật của Thu Nguyệt.

Hắn lại cảm thấy Thu Nguyệt không xứng với đàn anh Ngô.
Đến khi đi theo thầy Thu về nhà, thấy khuôn mặt trắng bệch của Thu Nguyệt nở nụ cười tươi như hoa khi ôm lấy em gái.


Hắn đột nhiên nghĩ tới một cụm từ--- cười xinh như hoa.
Cho tới bây giờ Thịnh Dục chưa bao giờ biết, thì ra mội người phụ nữ có thể cười đẹp hơn cả hoa đào.

Hắn không nhịn được nhìn cô thêm vài lần.

Mà cô nhìn lại hắn, mặt càng ngày càng đỏ hơn.

Ồ xấu hổ à?
Lúc này, Thu Dương từ trong phòng bếp đi ra, nhìn bọn nhỏ nói: “Đừng chơi nữa, mau rửa tay đi, nếu không không làm sủi cảo cho mấy đứa nữa đâu.”
Ba đứa nhỏ lập tức giải tán, cười ầm ĩ chạy vào toilet.
Thu Nguyệt nháy mắt tỉnh táo lại, lúc này cô không phải Vua tang thi, mà ngay cả dị năng cô cũng không có, cô chính là một phế vật.

Dưới tình huống như vậy, cho dù ra tay với ai, chắc chắn cô cũng là người chịu thiệt thòi.
Thu Nguyệt dứt khoát không thèm để ý tới Thịnh Dục nữa, ra vẻ trấn định xoay người đi, vài bước đã tới bên cạnh Tiểu Tuyết, vỗ vỗ bả vai của cô bé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui