Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra


Tay cầm lightstick *, Noãn Noãn cùng Tử Hạo đi vào bên trong sân vận động tìm chỗ ngồi, đợi buổi diễn bắt đầu.

Đây chỉ là một nhạc hội nhỏ, là show ra mắt giới thiệu của Triển Lệ Ương.

Nhìn thấy mọi người ở đây cũng như mình đều phấn khởi giống như những đứa nhỏ, Noãn Noãn không khỏi bật cười, có nhiều người ủng hộ Triển Lệ Ương như vậy hẳn là anh rất vui.
Đằng Tử Hạo chỉ là muốn cô vui nên đi cùng cô tới đây chứ anh không thấy hứng thú với mấy cái nhạc hội này.
Gần đến giờ biểu diễn, Noãn Noãn càng lúc càng kích động, nghĩ đến sắp mở màn càng thêm khẩn trương, chờ mong.

Đột nhiên, sân vận động bùng nổ lên từng đợt tiếng thét chói tai, phía trên màn hình lớn bắt đầu đếm ngược.

Noãn Noãn cùng hét theo: ” LY’Band! Triển Lệ Ương!”
Đồng hồ đếm ngược đến số không, âm nhạc vang lên, bốn người tử dưới sân khấu xuất hiện, khán đài lại bùng nổ một trận tiếng thét chói tai.Giờ khắc này nhìn thấy Triển Lệ Ương, đôi mắt Noãn Noãn tự nhiên đỏ lên, lấy tay che miệng, mắt nhìn chằm chằm lên sân khấu đang chiếu sáng Triển Lệ Ương, kích động làm cho nước mắt rơi theo.

Học trưởng… thật sự rất tuấn tú.
Đằng Tử Hạo bưng kín lỗ tai, nhăn mày lại, cảm thán sự bộc phát của mấy cô gái này, quả thực là muốn thủng cả màng nhỉ.

Nếu không vì cô, đánh chết anh cũng không đến, anh đâu phải là fan của Triển Lệ Ương.

Quay đầu nhìn Noãn Noãn đang kích động, anh cảm thấy chịu đựng một chút cũng đáng.
Trên sân khấu, Triển Lệ Ương tựa như thiên vương siêu sao cả người đều tỏa ra sức hấp dẫn chết người, mỗi cử động đều hiện rõ mị lực, làm người khác không thể rời mắt, lại thêm giọng hát thiên bẩm, làm cho người khác càng thêm mê muội ở mị lực của hắn.

Triển Lệ Ương hát, nhảy cùng fan, mị hoặc tươi cười,… Triển Lệ Ương trở thành Vua của đêm nay.
Sau khi mở màn, cảm xúc của mọi người rất cao.


Sau ba bài hát, bốn người trên sân khấu đến giao lưu với Fan, Triển Lệ Ương mỉm cười nói: “Thật sự cám ơn mọi người đã đến đây, chúng tôi là LY’Band, sau này sẽ nỗ lực hơn nữa!”
Fan ở khán đài lại một lần nữa hoan hô, cùng kêu lên: “Cố lên!”
Triển Lệ Ương cúi đầu cám ơn, nói tiếp: ” Kỳ thật hôm nay vẫn còn chút tiếc nuối, không thể đem tin tức nhạc hội đêm nay nói cho một người bạn, cũng không biết cô ấy có biết hôm nay ban nhạc LY’Band chúng tôi ra mắt hay không, tôi rất muốn cùng cô ấy chia sẻ niềm vui sướng này, nhưng cuối cùng vẫn không liên lạc được.”
Dưới khán đài, bỗng có người đáp lại: “Không sao đâu, cô ấy sẽ biết mà!”
Tiếp theo tất cả mọi người cùng hô lên: “Không sao đâu!”
Noãn Noãn ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn lên sân khấu, tiếc nuối cười với Triển Lệ Ương, không biết người bạn đó có phải là cô hay không, chính là cô cũng muốn nói với anh, cô đã đến đây, cùng anh chia sẻ niềm vui này.
Sau đó buổi diễn lại bắt đầu, Noãn Noãn càng thêm hưng phấn, cùng cả khán đài hát theo thật to giống như muốn dùng hết sức lực để hát.

Đằng Tử Hạo vẫn luôn nhìn cô, lẳng lặng nhìn cô.
Nhạc hội diễn ra được hơn phân nữa, Tử Hạo cảm giác được điện thoại mình rung lên, lấy ra nhìn, nhất thời trừng lớn mắt, không biết có nên nghe hay không.

Anh sớm đoán được Đằng Tại Hi nhất định sẽ gọi tới, chỉ là không ngờ là nhanh đến vậy, mấy ngày nay nghe Đằng Tử Kỳ nói công việc của Tại Hi rất bận mà, sao hôm nay về nhà sớm quá vậy.Anh nhìn qua Noãn Noãn, sau đó lại nhìn điện thoại, nghĩ nghĩ, cuối cùng là vẫn nghe, “Alo! Cậu Chín?”
Cho dù đang ồn ào, khi nghe anh nói Noãn Noãn liền xoay đầu lại nhìn anh, tay đang vẫy lightstick cũng dừng lại, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn anh.
Bên ngoài rất ồn ào, nhưng Tử Hạo vẫn là nghe rõ ràng được lời Tại Hi nói: “Cậu đang ở ngoài, lập tức đưa cô ấy ra đây!”
Chỉ một câu như vậy, Tại Hi liền cúp máy.

Tử Hạo chau mày, vẻ mặt rối rắm.

Noãn Noãn lo lắng nhìn anh hỏi: “Tử Hạo, là anh rể gọi sao?”
Đằng Tử Hạo gật đầu, thật có lỗi nhìn cô, “Noãn Noãn, cậu Chín ở bên ngoài, muốn chúng ta đi ra”
Nụ cười trên mặt Noãn Noãn biến mất, cô cắn môi lưu luyến, liếc mắt lên nhìn Triển Lệ Ương, rồi thở dài một hơi, gật đầu, sau đó cùng anh đi ra.

Muốn xem hết buổi diễn, thật là yêu cầu xa vời.

Ra khỏi sân vận động, tiếng hát, tiếng la hét, tiếng cười phấn khởi càng ngày càng xa, tâm tình Noãn Noãn cũng xuống thấp theo.

Vừa ra đến bên ngoài, liếc mắt liền thấy xe của Đằng Tại Hi.

Tử Hạo theo cô đi tới, Tại Hi hạ cửa xe xuống, không nhìn bọn họ trầm mặt nói:
“Tử Hạo, con về nhà trước! Noãn Noãn, lập tức lên xe!”
Đằng Tử Hạo liếc nhìn qua Noãn Noãn, vỗ vỗ bả vai cô, sau đó liền rời đi.

Noãn Noãn cắn môi dưới, cho dù anh không nhìn mình nhưng cô vẫn cảm nhận được hơi thở lạnh như băng của Tại Hi.

Thấy cô vẫn đứng im, Tại Hi xoay đầu lại, khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh, lạnh như băng, tầm mắt dừng trên người cô.
“Anh không muốn nói thêm lần thứ hai”
Noãn Noãn phục hồi tinh thần, lập tức mở cửa xe ngồi vào bên cạnh, cúi đầu không dám nhìn anh.

Đằng Tại Hi không nói một lời, lái xe rời đi.

Bên trong xe không khí dị thường, Noãn Noãn không biết mình nên nói cái gì để dánh vỡ sự trầm lặng này, cả trái tim đều không yên, đối với sự tức giận của anh không nắm chắc.

Xe chạy đến một khách sạn năm sao, Noãn Noãn không biết anh đưa cô tới đây làm gì, mang theo sợ hãi bị anh kéo vào thang máy, lên tầng cao nhất, hướng phòng vip đi tới.

Vừa vào phòng, Đằng Tại Hi đã đem cô ném lên chiếc giường lớn xa hoa, trong lúc cô còn chưa kịp thở thân hình cao lớn liền đặt trên người cô, anh nắm cổ tay cô giơ cao trên đỉnh đầu.
“Anh…Anh rể!” Noãn Noãn giật mình nói cà lăm, đôi mắt hờn giận nhìn anh.


Bị anh đặt ở trên giường, dù ngốc đến cở nào cũng hiểu được, sự tình này tuyệt đối không đơn giản.

Đằng Tại Hi chậm rãi dựa vào cô, mặt hai người sát gần nhau, mặt Noãn Noãn nhịn không được đỏ lên, cô liền nghiêng đầu, thân thể cũng mất tự nhiên run rẩy lên.
“Noãn Noãn!” Đằng Tại Hi thanh âm khàn khàn vang cắt ở bên tai cô, làm tai cô cũng nóng lên: “Có nhớ anh đã nói gì không?”
Noãn Noãn nghe vậy nhất thời ngẩn ra, nhớ lại đã từng cùng anh kí kết tờ giấy kia, đôi mắt trừng lớn, há miệng thở dốc, lại nói không ra lời.

Đằng Tại Hi nhìn như không tức giận, cười như không cười nhìn cô.
“Để anh nghĩ xem trên giấy đã viết cái gì nào, tuyệt đối không được tiếp tục gặp Triển Lệ Ương, nếu làm trái ước định, em nói anh sẽ trừng phạt thế nào?”
Noãn Noãn rụt cổ, nhỏ giọng nói: “Đáp ứng anh một yêu cầu”
“Yêu cầu của anh là gì?” Đằng Tại Hi hùng hổ dọa cô, khóe miệng vẫn cười như không cười, càng làm cho cô càng thêm hoảng.
Yêu cầu của anh là gì? Noãn Noãn nhớ lại lời anh nói lúc đó, khuôn mặt càng thêm hồng, nói lắp: “Anh…Anh rể, em…em không phải cố ý!”
Cô nhớ rõ, khi đó anh nói trước tiên sẽ làm cho cô trở thành người phụ nữ của anh.

Trời ơi! Cô còn chưa trưởng thành, cũng chưa chuẩn bị tâm lý nữa.
Đằng Tại Hi nhếch miệng, “Không phải cố ý? Vậy là cố tình! Em đã nghĩ trở thành người phụ nữ của anh thì anh sẽ thành toàn cho em”
Noãn Noãn trừng lớn mắt, đôi tay giãy dụa bị anh nắm lấy, cô gầm nhẹ lên: “Buông tay! Em thật không có ý đó!”
Đằng Tại Hi sắc mặt đột nhiên biến đổi, đôi mắt lóe ra tia lạnh lùng, nhìn nàng gầm nhẹ lên: “Noãn Noãn! Em rốt cuộc có biết mình đã làm sai cái gì?”
Noãn Noãn ánh mắt đã hơi ươn ước, thanh âm có chút nghẹn ngào nói: “Em…Em không nên xem nhạc hội của học trưởng”
Mắt Đằng Tại Hi lóe sáng, trầm giọng nói: “Em thật sự cho là anh bởi vì em đi xem hắn diễn nhạc hội mà tức giận sao?”
Nhớ tới hai tấm vé còn nằm trong túi áo, Tại Hi sắc mặt lại càng âm trầm.

Chính mình phá lệ mua vé nhạc hội muốn đưa cô đi thế nhưng cô lại trộm đi cùng người khác, cái này căn bản là khiêu chiến quyền uy, tính tình của anh.
Noãn Noãn nghe vậy, nhất thời ngơ ngẩn nhìn anh, chẳng lẽ không đúng sao?
“Noãn Noãn!” Tại Hi lại gầm nhẹ lên, trong đôi mắt không chỉ có tức giận, còn thoáng hiện sự thất vọng.
Noãn Noãn nhìn thấy anh tức giận, nhỏ giọng nói: “Em xin lỗi!”
“Anh không muốn nghe em nói xin lỗi! Sau này cũng không cần trước mặt anh nói xin lỗi!” Đằng Tại Hi vừa nghe cô nói xin lỗi liền nổi nóng, cô nghĩ chỉ cần nói xin lỗi, anh liền bỏ qua cho cô sao? Anh tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cô.

Trong mắt anh ngọn lửa chậm rãi biến sắc, làm cho Noãn Noãn kinh hãi, thân thể run rẩy nói không nên lời.

Đằng Tại Hi cúi đầu, chậm rãi tới gần đôi môi đỏ mọng của cô, Noãn Noãn theo bản năng nghiêng đầu sang một bên, tránh nụ hôn của anh.

Động tác này làm cho sắc mặt Tại Hi thêm đen, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Noãn Noãn, em dám tránh đi! Như thế nào, hiện tại ngay cả nụ hôn của anh cũng chán ghét rồi sao?”
Thật sự tức giận rồi sao? Noãn Noãn nhìn thẳng vào ngọn lửa trong mắt anh, đột nhiên khóe miệng mỉm cười.

Anh luôn không thích cô cùng Lệ Ương gặp mặt, như vậy có phải anh thích cô hay không?
Đằng Tại Hi bị nụ cười của cô làm khó hiểu, sau một giây ngu ngơ lại hung tợn nhìn chằm chằm cô, gầm nhẹ lên: “Cười cái gì? Em không để cho anh phản tỉnh hành vi của em mà còn dám cười nữa, chán sống hả?”
Noãn Noãn mỉm cười nhìn anh, thanh âm có chút làm nũng đắc ý, “Anh rể, buông ra được không? Tay em bị anh nắm rất đau”
Đằng Tại Hi ngơ ngẩn nhìn lên cô đang làm nũng, cả người đều ngu ngơ.

Đây là lần đầu tiên cô làm nũng với anh làm anh ngơ ngác chìm trong sự quyến rũ của cô.
Noãn Noãn nhìn thấy bộ dáng ngu ngơ của anh, tiếp tục làm nũng công kích.
“Anh rể, buông ra đi, em cam đoan tuyệt đối không chạy trốn có được hay không vậy?”
Lúc này Tại Hi không ngừng run rẩy một chút, thân thể cũng bắt đầu nóng lên.

Thấy phản ứng của anh, Noãn Noãn cười trộm, không tưởng tượng được anh lại phản ứng như vậy.
Ngu ngơ trong chốc lát, Tại Hi mới phục hồi tinh thần, buông lỏng cô ra, không tự nhiên ho khan vài tiếng, nói:
“Đừng tưởng rằng em làm nũng là anh sẽ bỏ qua cho nha!”
Noãn Noãn đột nhiên đưa tay ôm cổ anh, đem đầu anh kéo xuống nhích lại gần mình, cười đến tươi sáng, “Anh rể, người ta thật sự không thể tha thứ sao? Em cũng chỉ là xem học trưởng như một thần tượng mà thôi, muốn đến xem thần tượng cũng không được sao? Huống hồ còn có Tử Hạo cùng đi mà”
Tại Hi khẩn trương nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm vào mắt cô, thanh âm khàn khàn hỏi:
“Em thật sự chỉ là xem hắn như thần tượng?”
Noãn Noãn gật đầu, đột nhiên ngẩng đầu hướng bờ môi của anh hôn một cái, lập tức đỏ mặt rời đi, thẹn thùng hạ mắt không dám nhìn anh, “Thực sự chỉ là thần tượng mà thôi, em sẽ hôn anh, và sẽ không bao giờ hôn anh ấy”
Màu mắt Tại Hi chợt đổi, “Đó không phải là hôn, đây mới là hôn”.

Nói xong, môi liền hôn lên đôi môi cực nóng của cô..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui