Tin đầu tờ báo ra ngày hôm nay của học viện Duy Lợi Á đã làm tất cả các học sinh nữ của trường phải bàng hoàng trước tin Triển Lệ Ương bị đuổi học!
Ngay lập tức tin tức này đã truyền đến tai Ôn Noãn Noãn.
cô một khắc cũng không dám chần chờ, lập tức chạy đi tìm Triển Lệ Ương!
Lúc này, Triển Lệ Ương đeo trên lưng cây đàn ghi-ta, nghiêm mặt rời đi.
đi bên cạnh anh còn có ba người khác.
Ánh mắt của họ đều thể hiện xự khó chịu, cho dù cảm thấy rất không công bằng, nhưng họ không có đủ năng lực xoay đổi cục diện này!
Tất cả nữ sinh trong trường học đều vây quanh anh, không ngừng khóc lóc, không ngừng kêu gào, không muốn anh chuyển đi!
Ôn Noãn Noãn thật vất vả mới chen được vào trong đám đông, khi khoảng cách của cô với Triển Lệ Ương vẫn còn khá xa cô liền gọi to: “Học trưởng! Học trưởng!”
Nơi này rất ầm ỹ , Triển Lệ Ương căn bản không thể nghe thấy tiếng gọi của cô!
Cho đến tận lúc anh rời khỏi trường học, Noãn Noãn cũng không tìm được cơ hội để nói chuyện với anh.
Đôi mắt cô đỏ hoe đứng nhìn anh ra đi, biến mất khỏi tầm mắt cô.
Vì sao lại như vậy??? cô cố gắng suy nghĩ tìm câu trả lời trong vô vọng, nghĩ đến việc từ nay về sau không còn được trông thấy anh, khiến lòng cô không khỏi thương tâm .
Đột nhiên, cô như nghĩ ra điều gì đó, lập tức liền xông ra ngoài!
Công ty Đằng Thị , phong thái đặc biệt.
Đứng ở chỗ này, Noãn Noãn cảm thấy không được thoải mái lắm, có chút áp lực.
tại sao cô lại đến đây ư? cô đến đây là để tìm người thừa kế của tập đoàn Đằng Thị, Đằng Tại Hi!
Đứng ở quầy lễ tân, trong lòng cô có chút sợ hãi, nhìn thấy cô nhân viên xinh đẹp: “Xin hỏi, Tôi đến tìm Đằng Tại Hi!”
“Cô muốn tìm tổng tài của chúng tôi ư? Xin hỏi cô là ai? Cô có hẹn trước với tổng tài của chúng tôi không ạ?” cô nhân viên lễ tân cười hỏi.
Ôn Noãn Noãn không biết là có quy tắc này, không suy nghĩ lâu cô liền lắc đầu: “Không có.”
“Vậy thì thực xin lỗi cô, nếu không có hẹn trước thì không thể gặp tổng tài được !”Noãn Noãn đứng ở một bên, nhất thời không biết làm sao.
Lúc này, Tiếu Tiêu đi đến, liếc nhìn Ôn Noãn Noãn một cái, sau đó quay sang cô nhân viên nói: “Tôi tìm tổng tài của các cô, anh ấy vẫn đang ở văn phòng chứ?”
Cô nhân viên biết rõ thân phận của Tiếu Tiêu , lập tức cung kính nói: “Đúng vậy, thưa Tiếu tiểu thư, tổng tài đang ở văn phòng, cô có muốn tôi.
.
.
.
.
.”
“Không cần, tôi sẽ trực tiếp đi lên tìm anh ấy!” Tiếu Tiêu cắt ngang lời cô nhân viên, trong lúc chuẩn bị đi lên cô liền liếc Ôn Noãn Noãn một cái, khinh thường cười cười, sau đó đi vào trong thang máy đi lên.
Noãn Noãn bắt gặp ánh mắt của Tiếu Tiêu, nhất thời cúi đầu, cắn môi dưới, tự ti .
Cô gái xinh đẹp kia là bạn gái của anh rể sao? cô ấy không cần hẹn trước là có thể lên rồi, đâu có như cô, muốn gặp anh cũng không biết nên làm gì bây giờ!
“Noãn Noãn?” Vừa rồi bên ngoài trở về Đằng Tử Kỳ gặp được cô, đi tới gần Noãn Noãn, hỏi: “Em sao lại ở đây?”
Noãn Noãn bỗng như là gặp được cứu tinh, vui mừng nhìn anh: “Anh Tử Kỳ, em đến đây là muốn gặp anh rể!”
Cô nhân viên nghe vậy, nhất thời kinh ngạc, không chớp mắt, cô bé này sao lại gọi tổng tài là anh rể ? !
Đằng Tử Kỳ dẫn Noãn Noãn đi lên văn phòng, đứng trước mặt cô,nói, “Cậu Tại Hi đang ở trong văn phòng, em muốn tự vào trong tìm cậu ấy, hay là muốn anh đi cùng em?”
Ôn Noãn Noãn lập tức xua tay lắc đầu: “Không cần đâu, em sẽ tự vào, cảm ơn anh !”
Cô hít sâu một hơi, đưa tay gõ cửa, sau đó bước vào trong phòng, “Anh.
.
.
.
.
.
rể?”
Nhưng thật trớ trêu, khi cô vừa bước vào cửa phòng thì bắt gặp một cảnh tượng khiến cô vô cùng xấu hổ, giá lúc đó có cái lỗ nào để cô chui xuống thì thật tốt.
cô tròn xoe mắt kinh ngạc đứng tại chỗ, không biết làm sao!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...