Đằng Tại Hi đã nói thì nhất định sẽ làm! Nếu anh nói muốn cho Triển Lệ Ương vĩnh viễn không còn xuất hiện ở học viên Duy Lợi Á thì cho dù Triển Vĩ Trụ không làm được, chính anh sẽ làm được điều đó, bởi anh là…Đằng Tại Hi!
Đằng Tại Hi lấy điện thoại gọi cho ủy viên hội đồng quản trị nói chuyện gì đó một lúc rồi gác máy, môi chợt gợi lên một nụ cười gian tà!
Anh vốn không có ý muốn dùng đồng tiền để chế áp người khác, chỉ trách Triển Lệ Ương quá ngoan cố mà thôi.
Hơn nữa, đối với Đằng Tại Hi thì tiền anh lại có thừa, vậy nên chỉ có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề !
Đang lúc anh trầm tư suy tính, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
Anh nhất thời thu hồi tinh thần, trầm giọng nói: “Vào đi.
”
Cô thư ký bước vào, nhìn anh cung kính nói: “Tổng tài, bên ngoài có Tiếu tiên sinh đến tìm ngài.
”
“Tiếu tiên sinh?” Đằng Tại Hi chau mày, hồ nghi.
Lúc này, bỗng có một giọng đàn ông vang lên bên tai: “Đằng Tại Hi, cậu không phải đã quên mất tớ rồi đấy chứ?”
Đằng Tại Hi ngước mặt nhìn người vừa nói, nhất thời kích động đứng lên, miệng cười tươi, mừng rỡ, bước về phía người đàn ông đó dang tay ôm lấy hắn, hoan nghênh: “Tiếu Nghiêu, Cậu về khi nào vậy? sao không báo cho tớ biết?”
Tiếu Nghiêu, là người bạn thân duy nhất của Đằng Tại Hi, anh là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, một năm trước anh đi New York cho tới bây giờ mới trở lại Trung Quốc!
Tiếu Nghiêu mỉm cười nhìn Tại Hi: “Tớ muốn cho cậu một bất ngờ đó mà!”
“Tên khốn!” Đằng Tại Hi trong lòng rất vui, cười nhạo, lớn tiếng mắng hắn một tiếng, sau đó cùng hắn kề vai sát cánh : “Đi, chúng ta đi uống một chầu!”
Tiếu Nghiêu nhất thời giễu cợt anh: “Cậu không phải làm việc sao ? Đằng Tại Hi cậu chẳng từng nói phải làm tốt vai trò của một ông chủ, đi sớm về muộn hay sao?”
“Cậu là Tiếu đại gia cơ mà, tớ không thể để bị mất thể diện trước cậu được!”
Bọn họ hai người đi ra khỏi văn phòng, bỗng một cô gái có diện mạo xinh đẹp đứng chắn trước mặt họ, ánh mắt hừng hực như lửa đốt dừng lại trên người Đằng Tại Hi, cười tươi sáng: “Chào, lâu rồi không gặp , anh Tại Hi!”
Nét tươi cười trên mặt Đằng Tại Hi chợt biến mất, quay đầu trừng mắt nhìn Tiếu Nghiêu.
Tiếu Nghiêu liền tỏ vẻ cầu xin tha thứ, nói: “Là Tiếu Tiêu tự về đấy chứ, đến tìm cậu cũng là tự ý của nó, không liên quan đến tớ !”
Đằng Tại Hi hừ lạnh một tiếng, trong lòng oán hận bạn, tại sao không nói cho anh biết chuyện Tiếu Tiêu cũng trở về kia chứ!
Ngước mặt nhìn đối diện vào khuôn mặt xinh đẹp của cô gái , Đằng Tại Hi trầm giọng nói: “Tiếu Tiêu, Đã lâu không gặp, trông em vẫn xinh đẹp như ngày nào !”
Tiếu Tiêu trong phút chốc cười đến hạnh phúc: ” Em đương nhiên phải giữ gìn sắc đẹp của mình… là vì anh đó, Tại Hi !”
“Thật đáng tiếc là anh không có diễm phúc để hưởng thụ rồi !”
Tiếu Tiêu là em gái của Tiếu Nghiêu , Đằng gia và Tiếu gia vốn là chỗ thân quen, cho nên Tiếu Tiêu từ nhỏ đã luôn chạy theo sau Đằng Tại Hi, một mực muốn trở thành vợ của anh!
Từ lúc Đằng Tại Hi kết hôn với Ôn Nhu Nhu cô đã phải chịu một đả kích rất lớn.
Cô mang theo vết thương trong tim mình mà rời khỏi Trung Quốc.
Đã nhiều năm như vậy, Đằng Tại Hi nghĩ cô sẽ không bao giờ còn quay trở về đây nữa, lại càng không ngờ mình sẽ gặp lại cô, trong lòng nhất thời lạnh buốt!
Tiếu tiêu không để ý sắc mặt u ám của Đằng Tại Hi, liền khoác lấy tay anh, cười tươi sáng: “Tại Hi, anh có biết là em vẫn còn rất muốn được làm vợ của anh hay không!!!! cho nên lần này bác gái đã cho em cơ hội, em nhất định sẽ làm một người vợ tốt của anh!”
Đằng Tại Hi liền ngạc nhiên trừng mắt nhìn Tiếu Tiêu: “Em nói sao?!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...