Đằng Tại Hi cự tuyệt mọi người lại gần hắn, nhưng lại kêu Noãn Noãn đến bên cạnh.
Noãn Noãn cố gắng đỡ hắn đứng dậy về được tới phòng.
Lúc này, nàng đã thấy mệt lắm rồi, thở hổn hển, đôi môi mọng khẽ nhếch, trông thật mê hoặc.
Đằng Tại Hi hiện tại cảm thấy đã ổn hơn rất nhiều, nằm trên giường khẽ run rẩy, nằm trên giường khẽ run rẩy, thở hổn hển, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng của nàng, đột nhiên mở miệng nói: “ Noãn Noãn, qua đây”.
Thân thể Noãn Noãn khẽ run lên, nhất thời do dự, nhìn khuôn mặt tái nhợt của hắn, trái tim lại mềm nhũn, cho dù vẫn còn chút sợ hãi, nhưng nàng vẫn đi qua đó, “anh rể….”.
Nghe hai tiếng anh rể của nàng, đôi mắt đen của Đằng Tại Hi lóe lên tia sáng quái dị, trong lúc nàng không chú ý, đưa tay kéo tay nàng ngã nhào lên người, rồi ôm chặt nàng vào trong lòng.
Lập tức hắn thấy thư thái thở ra một hơi, vùi mặt vào trong cổ nàng rất ấm áp.
Thân thể Noãn Noãn lập tức cứng ngắc, hơi thở nam tính của hắn phả lên cổ nàng, khiến đôi tai nàng đỏ ửng, gương mặt cũng bắt đầu đỏ lên, giọng nói lắp bắp run run: “Anh….
anh rể”.
Sự phản ứng của nàng khiến Tại Hi có chút bất mãn, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai nàng: “Ngoan, nằm im không được nhúc nhích”.
Noãn Noãn vẫn run rẩy nhưng không dám cử động nữa.
Đôi tay thon dài của Tại Hi bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve lưng nàng, kéo nàng càng sát gần, rồi đột nhiên nhướng mi, khẽ đẩy nàng ra.
Đôi tay mạnh mẽ đưa xuống phía dưới vuốt mông nàng khiến nàng thẹn đỏ mặt, Đặng Tại Hi nhìn thẳng vào đôi mắt mờ mịt không hiểu gì của nàng, cất giọng giễu cợt, “Cô phải ăn nhiều vào, ôm chả có cảm xúc gì cả”.
Gương mặt Noãn Noãn đỏ bừng, cả người mắc cỡ thân thể run rẩy, bỗng nhiên đẩy hắn ra, tức giận gằn giọng: “vậy thì sao nào? Vóc người tôi như vậy có làm sao? Ai cho anh sờ soạng”.
Đây là lần đầu tiên nàng dám nói như vậy với Đằng Tại Hi, nhưng ai bảo hắn dám xỉ nhục nàng.
Đằng Tại Hi nhướng mi, ôm chặt lấy thân thể của Noãn Noãn gương mặt cười mà như không cười, giọng nói trầm ấm hết sức mê hoặc: “Tôi sờ mó em thế này chính là vì để mắt đến em, người khác muốn tôi sờ tôi còn không thèm đó”.
( oa tự nhiên Meo đỏ mặt).
Sau đó, Đằng Tại Hi chậm rãi ngồi dậy, phát hiện bản thân đã ổn không còn việc gì nữa, tâm tình tốt lên rất nhiều, quả nhiên nàng rất có tác dụng trong việc giúp hắn chữa bệnh.
(ai đã từng nói , bị bệnh sao có thể lại gần NN đc, giờ mới bít là sai bét rồi nhé).
“Anh!”.
Noãn Noãn tức giận không nói nên lời, đôi mắt đẹp to tròn lung linh vẫn nhìn thẳng vào hắn.
Đằng Tại Hi mỉm cười nhìn khuôn mặt tức giận không hài lòng của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn thật đáng yêu, đột nhiên tay hắn đưa ra sau gáy nàng, kéo nàng lại gần.
Noãn Noãn bỗng nhiên mở to đôi mắt, chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy môi mình bị bịt kín bởi một thứ gì đó ấm nóng xa lạ, không còn sức phản kháng, thân thể mềm nhũn thả mình trôi theo cảm giác.
Đằng Tại Hi ôn nhu hôn vào đôi môi đỏ mọng của nàng, đồng thời khẽ liếc mắt nhìn nàng, giọng nói trầm thấp và hới thở ấm nóng đầy mê hoặc phả vào lỗ tai nàng: “ Mau, nhắm mắt lại”.
( Trời ơi! Oa tuyệt quá * tung bông* * bắn pháo hoa* cảm động không chịu nổi).
Nàng nghe lời nhắm mắt lại, căn bản là không còn biết mình đang làm gì, hoàn toàn bị vây trong cảm giác mới mẻ.
Đằng Tại Hi cũng nhắm mắt lại, đôi tay vuốt má nàng, hôn nàng thật sâu, thật nồng nàn, nhẹ nhàng và dịu dàng kéo nàng vào lòng, làm cho nàng thấy dễ chịu, hắn đã mang nàng tới một thế giới hoàn toàn mới mẻ…...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...