Ngay tại lúc nàng đang hối hận, đột nhiên đụng vào trong ngực người quen.
Noãn Noãn lập tức ngẩng đàu, nhất thời bắt gặp con ngươi quen thuộc của người đối diện, vô cùng kinh ngạc: Học trưởng?!”
Cho dù người nam nhân này mang khẩu trang trên mặt nhưng nàng có thể dựa vào ánh mắt nhìn ra hắn là Triển Lệ Ương.
Thế nhưng hắn tại sao lại ở chỗ này? Thân là nghệ sĩ tạo sao hắn có thể chủ quan đi bộ trên đường được?
Triển Lệ Ương cũng vô cùng kinh ngạc khi gặp nàng, càng làm cho hắn ngạc nhiên chính là nàng lại đối với mình xưng hô như vậy.
Nói như vậy tức là nàng đã nhớ lại rồi.
Cũng nhớ lại Đằng Tại Hi.
Triển Lệ Ương có chút thất vọng, hắn tưởng nàng vẫn chỉ khăng khăng làm chính mình lại gần nàng.
Hết nhưng không nghĩ lại sớm như vậy.
Thở dài thật sâu một hơi, khôi phục tinh thần, Triển Lệ Ương giơ ta xoa xoa đầu nàng hỏi: “Noãn Noãn ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
Trong thời gian ngắn, Noãn Noãn cũng không biết giải thích thế nào, hơn nữa, bây giờ người đến người đi rất nhiều, nàng thực đang khó chịu.
Dường như thấy được nàng đang khó chịu, Triển Lệ Ương quan tâm hỏi: “Noãn Noãn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đằng Tại Hi đâu? Hắn thế nào không ở bên cạnh ngươi?”
Nguyên bản còn muốn nói Đằng Tại Hi coi nàng như bảo bối, vậy vì sao lại để nàng một mình trên đường, thế nhưng hắn vẫn là nhịn, có vẫn đề hắn không nên hỏi.
“Hạo trưởng, chúng ta trước có thể rời khỏi nơi này không? Ta rất khó chịu” Sắc mặt Noãn Noãn trở nên khó coi, tái nhợt.
Triển Lệ Ương cũng đã phát hiện, hơn nữa hắn cũng không thể đứng ở chỗ này quá lâu, lập tức kéo nàng đến một quán trà gần đấy.
Cuối cùng không còn đám đông nữa, thần kình căng thẳng của nàng rốt cuộc cũng buông xuống, cả người như vừa trải qua tình huống nước sôi lửa bỏng, lập tức ghé vào ghế thở dài.
Triển Lệ Ương tháo khẩu trang xuống, ngồi bên cạnh nàng, lo lắng nhìn nàng, thử dò xét trán, sau đó hỏi: “Noãn Noãn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có thể nói cho anh biết không? Có thể anh sẽ giúp được chút gì đó!”
Noãn Noãn lắc đầu, đem chuyện mình sợ hãi tiếp xúc với người lạ và chuyện Tại HI giúp mình khắc phục nói cho hắn nghe, cuối cùng bổ sung 1 câu: “Học trưởng, ngươi cũng không thể giúp ta được!”
Triển Lệ Ương nhất thời đau lòng nhìn nàng, nhẹ nhàng xoa dầu nàng 1 chút : “Thức sự là rất đàng thương, cực khổ”
Noãn Noãn lắc đầu, đột nhiên ngẩng lên nhìn hắn nghi vấn hỏi: “sao học trưởng có thời gian rảnh dạo phố vậy? Anh không có việc sao?”
Triển Lệ Ương nghe vậy, sắc mặt cứng đờ, qua 1 lúc mới lộ ra vẻ mặt gượng ép: “ Anh đang nghỉ phép dài hạn”
“Có ý gì?” Noãn Noãn nhất thời khẩn trương.
Thoát khỏi, này ngàn vạn không muốn cùng nàng muốn chính là đồng nhất cái ý tứ! Thế nhưng kết quả thường thường luôn luôn không như mong muốn !
Chỉ thấy Triển Lệ Ương bất đác dĩ nhún vai nói: “Anh bị công ty dấu đi! Vì thế nên rất rảnh rỗi mới đi tản bộ!”
Noãn noãn nhất thòi ngạc nhiên, không tin nhì hắn: “Tại sao có thể như vậy được chứ? Học trưởng không phải ngươi đàng rất thành công sao? Công ty sao có thể đem giấu anh đi được? Anh rất có tài năng nha!”
Nhìn bộ dạng bất bình của nàng, Triển Lệ Ương nhất thời vui mừng cuwoif: “Đứa ngốc, có đôi khi không phải chỉ cần có tài năng là đủ đau.
Tụa như anh, mới gia nhập không lâu liền náo loạn vài sự kiện nên đối với hình tượng của anh nị tổn hại.
Huống chi, lòng người không muốn cho ngươi thành công, thì ngươi cũng chỉ có thể bị đem giấu đi.
Công ty cũng là bất đắc dĩ.”
Noãn Noãn nghe vậy không hiểu rõ, nhưng có chút sang tỏ, nghi hoặc hỏi: “Họa trưởng, ngươi là nói có người gây khó dễ ngươi ư? Là ai lại tà ác như vậy? Ngươi đắc tội người nào sao? Nếu không mới bị gây khó dễ?”
Tiển Lệ Ương nhất thời cuwoif khổ, xoa xoa huyệt thái dương, thở dài nói: “ Em nói anh có thể đắc tội ai? E rằng anh thực sự không thích hợp làm nghệ sĩ.
Có lẽ anh nên nghe theo lời cha nói, ngoan ngoãn cùng ông dạy học .”
Noãn Noãn nghe vậy, nhất thời chấn động, thanh âm run rẩy nói: “Học trưởng, là ông…Là anh rể của em sao? Là anh ấy sao? Anh ấy dung tiền khiến công ty dấu ngươi?”
Triển Lệ Ương ôn nhu nhìn nàng, lắc đầu cười nói: “Noãn Noãn, đừng suy nghĩ nữa, dù sao cũng là sự thực, thay đổi không được, ta cũng không bắt buột.
Chỉ cần anh vẫn có thể làm việc cùng âm nhạc là được”
Cho dù hắn nói thế , nhưng Noãn Noãn biết, nhất địch là chủ ý của Tại Hi, nếu không người có tài năng như học trưởng sao công ty lại vì 1 sự việc mà bỏ rơi hắn.
Đằng Tại Hi… Anh rể… Ông xã… Hắn tại sao lại làm như vậy? Hắn cần gì phải đuổi tận giết cùng như thế? Hắn không cho người ta 1 đường sống được sao?
“Được rồi Noãn Noãn, em cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa! Coi như là chưa có vịc gì phát sinh đi, ta cũng quyết định trở về nhà!” Triển Lệ Ương lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của nàng, mỉm cười: “Cho dù sau này anh không còn là ngôi sao.
Noãn Noãn cũng không được quên anh đâu đấy.
Nếu không anh sẽ rất thương tâm nha!’’
Noãn Noãn tâm tư còn đang suy nghĩ vấn đề kia, nhất thời cười gượng ép: “Em như thế nào lại quên? Hoạc trưởng, anh yên tâm đi.
Mặc kệ sau này anh đi hát ở đâu, em đều sẽ ủng hộ hết mình, cố gắng lên!’
Triển Lệ Ương nhất thời cười thỏa mãn : “Cảm ơn em, Noãn Noãn!’
Hai người nhìn nhau cười, tâm tình nhất thời tốt lên.
Nhưng thế nào cũng không vui, vẫn là chuyện kia khiến nàng trong lòng khó chịu, cảm thấy hắn vì mình mà bị hại.
Cùng hắn ở một chỗ hàn huyên, Noãn Noãn nhìn đồng hồ, lập tức muốn rời đi , nàng còn chưa về nhà, Tại Hi nhất địch sẽ rất tức giận.
Hai người bọn họ sánh vai từ bên trong đi ra., Triển Lệ Ương vừa mới nói đưa nàng về, còn chưa kịp cự tuyệt, một chiếc BMW liền dung ngangbeen người.
Cửa kính hạ xuống, hé ra khuôn mặt tuấn tú, Noãn Noãn nhất thời kinh ngạc hô lên: “Ngũ đại ca!”
Ngũ Gấm Hoa cuwoif nhìn nàng nói: “Hôm nay đi dạo sao? Về nhà không? Ta trở ngươi về?”
Được đi nhờ xe, Noãn Noãn đương nhiên ngồi vào, quay đầu mỉm cười với Triển Lệ Ương, yên ổn trên xe, thắt dây an toàn, nghiêng đầu ra ngoài, phất tay với Triển Lệ Ương, sau đó xe rời đi.
Trong xe Noãn Noãn mỉm cười nhìn Nũa Gấm Hoa: “Ngũ đại ca trên đường gặp ngươi thật là may!”
“Ha ha! Đúng là rất khéo! Mà cái người nam nhân kia nhìn trông rất quen !” Ngũ Gấm Hoa cười, nhìn Triển Lệ Ương.
Noãn Noãn vẻ mặt vô hại cười nói: “A hắn chính là họ trưởng của ta, là hát chính của nóm LY’ BAND, ngũ ca nguwoi có nghe qua không ? »
Ngũ gấm hoa nghe vậy, gật đầu : “ Hóa ra là hát chính nha, có thể gặp qua nhưng không nhớ rõ lắm! »
Nhắc tói Triển Lệ Ương, Noãn Noãn không tự chủ nhớ tới chuyện của hắn, tâm tình nhất thời trở nên xấu, đột nhiên nhớ tói điện thoại của chính mình, lập tức lôi ra, khởi động máy.
Di đọng máy khởi động liền kêu lên, Noãn Noãn cúi đầu nhìn nhất thời khẩn trương, là Tại Hi gọi.
Tuy biết mình chắc chắn bị chửi, thế nhưng vẫn có chút sợ hãi, thấp thỏm đem điện thoại nhẫn nút.
Thanh âm đối phương lạnh lẽo đến thấu xương chuyền tới : “Noãn Noãn em đi đâu vậy ? Ai cho phép em chạy ? Lại dám không nghe máy ! Em không sợ bị mắng sao ?
Noãn Noãn nghe vậy nhất thời rụt cổ, nhẹ giọng nói : “Xin lỗi em chỉ là quá sợ hãi »
“ Sợ hãi cái gì ? Chẳng lẽ sợ hãi có thể chính mình chạy trốn ? Em còn có thể trên đường chạy mất ? Em làm cho ta hoài nghi rốt cuộc ngươi thực sự sợ hãi sao ? »
« Anh đây là ý gì ? Anh nói em lừa anh sao ? em tại sao phải lừa anh ! » Noãn Noãn rất ủy khuất, mình thực sự rất sợ, tại sao lại nói mình lừa dối.
Tại Hi cũng không cùng nàng nói nhảm, trầm giọng : “Em bây giờ đang ở đâu ? Lập tức trở về cho anh ngay !’
Lúc này xe vừa vặn về đến nhà, Noãn Noãn nhìn cảnh vật quen thuộc bên ngoài, mếu máo nói : “Anh, về đến nhà rồi’
Vừa nói không lâu, Tại Hi đã từ trong nhà đi ra, nhìn thấy nàng ngồi trong xe Ngũ Gấm Hoa, nguyên sắc mặt còn đang khó coi nhất thwoif trở nên âm trầm, đi nhanh tới, ôm cánh tay nàng kéo về phía trước.
Bàn tay bị hắn lôi mạnh, rất đau, Noãn NOãn không khỏi nhíu mi, gầm nhẹ : “Đau quá ! Buông em ra’
Tại Hi nhất thời trừng mắt liếc nhìn nàng một cái, nghiến răng nói : “Ôn Noãn Noãn, bây giờ tốt nhất em nên ngậm miệng lại cho anh.
Nếu không em liền biết tay anh !’
Nói rồi, lôi kéo nàng vào nhà, trực tiếp bỏ qua mọi người trong đại sảnh, hướng lên lầu.
Tử Hạo nhìn hai thân hình biến mất trước mắt, nhún nhún vai, cũng đã tìm thấy, nên đánh, vậy sẽ không còn là chuyện của bọn họ.
Tại Hi đóng cửa phòng lại, liền ném mạnh nàng lên giường, đứng bên giường nhìn xuống.
Sắc mặt âm trầm của hắn nói cho nàng biết, giờ hắn đang hết sức tức giận.
Ôn Noãn Noãn lập tức ngồi dậy, chu cái miệng nhỏ nhắn, ủy khuất cúi đầu, chờ hắn quở trách.
Tại Hi căm tức nhìn nàng,bởi vì quá mức sinh khí, nên thời gian ngắn cũng không biết mắng bắt đầu thế nào, sắc mặt lại càng trở nên khó coi.
Được rồi, bây giờ còn chưa mắng, như vậy nàng liền nhận tội đi !
Hít thật sâu một hơi, sau đó ngẩng đầu, nhìn thẳng hắn, thử thỉ kéo cánh tay hắn làm nũng : “Ông xã, xin lỗi..
em biết sai rồi !’
Thế nhưng Tại Hi cũng không dễ dụ, giật giật cánh tay nàng, trừng mắt : “Đừng tưởng như vậy anh liền tha cho em, không có cửa đâu !’
Người kia rốt cuộc muốn nàng thế nào mới thôi ! Nàng thực sự vô tội mà !
Tại Hi giơ tay ném cằm nàng, cùng với đôi mắt ủy khuất kia đối diện, nói ; “Ôn Noãn NOãn, cho dù em đang sợ hãi cũng được, chính là không nên chạy mất như vậy, hơn nữa điện thoại đều tắt máy, chẳng lẽ em không biết anh sẽ lo lắng hay sao ? Em bây giờ là vợ của Đằng Tại Hi, nếu xảy ra chuyện gì, mặt mũi của anh đi đâu bây giò ? Phải biết rằng, thân phận hiện giờ của em tất cả mọi người đều biết, hành vi của em bây giờ thật quá mức khiêu khích sự nhẫn nại của anh !’
Noãn Noãn chỉ biết cắn môi dưới, đuôi mắt cụp xuống, nức nở khóc : “Xin lỗi…’
“Cho dù em thật quá mức sợ hãi, em không muốn làm, đều có thể nói cho anh biết, thế nhưng em lại chạy đi mất !’ Tại Hi tiếp tục dạy dỗ, chính là muốn nói cho nàng biết, nàng rốt cuộc phạm vào sai lầm lớn !
“Em chỉ là… Em chỉ là …’ Nàng chỉ là quá sợ hãi, không có dũng khí tự đi một mình đến chỗ hắn mà thôi , cho nên mới bỏ trốn !
“Ôn Noãn Noãn’ Tại Hi đè bả vai nàng xuống, ánh mắt kiên địch nhìn nàng : “Anh cho em biết, em tránh được lúc này nhưng không tránh được cả đời.
Vì thế, em nhất địch phải mau chóng khắc phục vấn đề của mình biết không ?’
“Em biết rồi, đã biết…’ Noãn Noãn không ngừng gật đầu, mắt đỏ lên, bộ dạng như muốn khóc.
Tại Hi cũng không có ý định làm cho nàng khóc, thấy nước mắt của nàng không ngừng được, giơ tay nhệ nhàng lau đi.
Nhỏ giọng nói : “Vì thế em không thể suốt đời chạy trốn ! Còn có vì sao em lại ngồi xe hắn trở về ?’
Hắn trong miệng Tại Hi đương nhiên Noãn Noãn cũng biết là ai.
Nàng đã sớm biết hắn chính là không thích nàng thân thiết với ngũ ca, vì vậy lập tức giải thích : “Em ở trên đường ngẫu nhiên gặp phải ngũ ca, thật sự không cố ý !’
“Hừ ! Có muốn em cũng chẳng dám! Nếu không anh sẽ không để yên cho em !’ Buông lỏng nàng ra, Tại Hi liền đi tới cửa, đi được 1 nửa, hắn xoay đầu nói với nàng : “Ngày mai chúng ta lại tiếp tục, em tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý ! Còn có, tối mai có một buổi xã giao anh muốn em cũng tham gia !’
Ôn Noãn Noãn nghe vậy, trừng lớn mắt, bắt đầu khuẩn trương lên !
Thế này có phải muốn nàng tiếp xúc với người lạ ? Trời ! Nàng nên làm cái gì bây giờ a ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...