Tại Lạp Tư Duy Gia Tư
Vừa mới xuống phi cơ không lâu,Đằng Tại Hi liền kéo Ôn Noãn Noãn thằng đến chỗ đăng kí kết hôn.
Ôn Noãn Noãn hiện tại chẳng còn sức lực phản kháng,cả người vô lực mềm yếu,mệt mỏi vô cùng.
Giờ đây cô chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu.
Ngồi trên taxi,rất nhanh sau đó đã đứng trước cửa nơi đăng kí kết hôn.
Đằng Tại Hi tùy ý tìm một người đàn ông làm chứng,cho anh ta 100 đô la,sau đó cùng nhau đi vào.
Toàn bộ quá trình tiếp theo,Ôn Noãn Noãn đều ngây ngốc,vẻ mặt cùng bộ dạng nhỏ nhắn mệt mỏi.
Đằng Tại Hi bảo cô ký tên,cô liền ký tên,sau khi ký xong dựa vào lòng anh ngủ thiếp đi.
Khi cả hai rời khỏi nơi này,Đằng Tại Hi đã có cái anh muốn,giấy đăng kí chứng nhận kết hôn.
Khóe miệng anh nhếch lên nở một nụ cười tà mị,Đằng Tại Hi nhìn khuôn mặt đang ngủ vùi của người con gái kia,trong lòng tràn đầy vui mừng,cô đã hoàn toàn thuộc về anh rồi!
Xử lý xong tất cả mọi việc,Đằng Tại Hi đưa cô tới một khách sạn năm sao.
Ôn Noãn Noãn vừa nằm lên giường đã ngủ ngay,cả người lún sâu trên chiếc giường lớn,đáng yêu như mèo con vậy.
Đằng Tại Hi nghiêng người nằm bên cạnh cô,vô thức nhìn cô ngủ,khóe miệng không tự chủ nở nụ cười tràn đầy sủng nịnh.
Anh không quan tâm quan hệ giữa cô và Triển Lệ Ương rốt cuộc như thế nào,dù sao hiện tại cô đã là của anh,ai cũng không thể mang cô rời khỏi anh.
Cô đã mất đi ký ức,anh nhất định phải làm cô nhớ tới mình một lần nữa,dù cô thực sự không thể nhớ ra,anh cũng phải khiến cho cô yêu anh,vĩnh viễn không rời xa mình
Nhìn cô ngủ đáng yêu như vậy,dường như trở về thời gian lúc trước,cô không gặp phải chuyện không may ấy.
Đằng Tại Hi nhịn không được vuốt ve làn da mềm mịn của cô,vương vấn nhẹ nhàng hôn lên mặt cô,dựa vào bên tai cô thì thầm:’’ Noãn Noãn,em cuối cùng cũng là của anh’’
Lúc này Ôn Noãn Noãn đột nhiên nhíu chân mày,cái miêệng nhỏ nhắn lẩm bẩm mấy câu,sau đó lật thân mình tiếp tục ngủ say
Đằng Tại Hi bị phản ứng của cô làm cho buồn cười,tâm tình không tốt cũng trở nên vui vẻ,chậm rãi tiến gần bên cô,đem cô ôm lấy từ phía sau.
Thân hình hai người kề sát bên nhau,cằm anh chôn sâu vào bả vai của cô,ý cười trên mặt nở rộ.
Anh rất thích tư thế này,ấm áp,quả thực là rất ấm áp.
Hai người nương tựa vào nhau,dường như cảm nhận được hai trái tim cũng hòa cùng nhịp đập
Nửa đêm Ôn Noãn Noãn bỗng dưng mở mắt,muốn cử động nhưng lại phát hiện mình bị người ta ôm chặt lấy.
Ngay tức thì cô liền sợ hãi,làm cho cô mở đôi mắt to tròn,bắt đầu ở trong ngực anh dùng dằng.
Bởi vì thấy cô dãy dụa nên Đằng Tại Hi bất chợt tỉnh giấc,lập tức bật đèn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nàng đang lộn xộn trong lòng mình kia.Qủa nhiên lại là vẻ mặt khủng hoảng.
Tâm tư đang rất tốt của Đằng Tại Hi liền biến mất,mặt anh âm trầm,bàn tay to nhấc lên,nắm lấy tay cô đặt trên đỉnh đầu.
Trên cao nhìn xuống khuôn mặt cô,âm thanh trầm thấp từ chỗ sâu thằm theo yết hầu truyền đến:’’ Anh bây giờ đã là chồng của em rồi,vì sao còn dùng ánh mắt như thế nhìn anh hả? Chẳng lẽ em nghĩ rằng anh sẽ làm hại em sao? Cũng là đem anh cùng sự tổn thương của em nhập làm một?’’
Đối với lời anh nói,Ôn Noãn Noãn chẳng có phản ứng,chỉ còn lại đôi mắt đỏ ,liều mạng dùng dằng với anh
Điều này làm cho Đằng Tại Hi rất khó chịu,vì sao cô cứ nhìn anh bằng ánh mắt đó? Ngay từ đầu cũng là ánh mắt như thế,anh đã nhẫn nhịn,thế nhưng thời gian này đã ở chung với nhau,chẳng lẽ cô không biết anh sẽ không bao giờ làm tổn thương cô nữa sao?
Anh hít một hơi thật sâu,tính tình nhẫn nại nói với cô:’’ Noãn Noãn,em ngoan ngoãn nghe đây,anh là Đằng Tại Hi,là chồng của em,vì thế không được nhìn anh như vậy,nghe rõ chưa?’’
Thế nhưng Noãn Noãn cứ lắc đầu,nước mắt trực trào như vỡ đê,đột nhiên mở miệng nói chuyện:’’ Học trưởng…ô ô..học trưởng…’’
Cô cũng không biết tại sao cô lại kêu lên 2 tiếng này,trong đầu hiện lên hình ảnh của Triển Lệ Ương,thấy hình dáng tươi cười của Triển Lệ Ương,hoang mang một lúc cô chỉ nghĩ đến chỉ có thể kêu Triển Lệ Ương
Đằng Tại Hi nghe thấy tên này,sắc mặt trở nên rất khó coi,chặt chẽ trừng mắt cô vẫn còn đang gọi Triển Lệ Ương ,lửa giận bao phủ xung quanh.
Anh rất muốn đè nén lửa giận trong lòng mình lại,đáng tiếc không có khả năng,nhịn không được gầm lên với cô:’’ Ôn Noãn Noãn,em im miêng lại ngay’’
Ôn Noãn Noãn được đà khóc càng lợi hại hơn,không ngừng gào thét Triển Lệ Ương :’’ Học trưởng… Tôi muốn học…ô ô’’
‘’Câm miệng! Câm miệng!Câm miệng!’’ Đằng Tại Hi không thể kiềm chế được nữa,quát nhẹ cô,tia sáng trong con ngươi ấy trở nên sắc bén không gì sánh được,hiện lên tia máu.
Ôn Noãn Noãn vẫn như cũ,không hề biết tình cảnh trước mắt nguy hiểm như thế nào,Triển Lệ Ương là người đã cứu mạng cô,cô bây giờ không còn nghĩ được điều gì,cái gì cũng không rõ,chỉ biết hô Triển Lệ Ương,muốn gặp Triển Lệ Ương:’’ Học trưởng… học trưởng…aaa’’
Đằng Tại Hi không chịu nổi thêm nữa,cúi đầu hung hăng hôn cô,không cho cái tên Triển Lệ Ưởng phát ra từ miệng cô!
Nụ hôn của anh cực nóng lại thô bạo,làm cho cánh môi Ôn Noãn Noãn sưng đỏ,khiến cô không thở nổi.
Khuôn mặt nhỏ xinh của cô bởi vì nụ hôn cuồng nhiệt ấy mà trở nên đỏ bừng.
Lâu sau Đằng Tại Hi mới lưu luyến rời khỏi môi cô,Ôn Noãn Noãn lập tức thở hổn hển,trong con ngươi chỉ còn lại một mảnh sợ hãi!
Cô chỉ biết mình cảm thấy rất khó chịu,làm cho cô khó chịu như vậy chính là người đàn ông ở trước mắt cô đây.
Nội tâm không khỏi càng thêm sợ hãi,bắt đầu chối từ đứng dậy la lớn:’’ Tôi không muốn..
Tôi không muốn’’
Đằng Tại Hi biẻu tình diện vô nhìn ánh mắt đang sợ hãi của Ôn Noãn Noãn,trong lòng nổi lên sự khó chịu cùng tổn thương.
Hiện tại anh hôn cô ,cô cùng cảm thấy chán ghét? Chán ghét? Mình so với Triển Lệ Ương kém hơn sao?
Chỉ cần nghĩ tới Triển Lệ Ương,lửa giân của Đằng Tại Hi lại bùng lên,ánh mắt càng trở nên lạnh lùng.
Khong dám nghĩ tới việc cô cùng Triển Lệ Ương có cùng hôn qua,bất kể trước kia cô có thích Triển Lệ Ương hay không,bắt đầu từ đêm nay,cô chỉ có thể thích anh,yêu anh mà thôi!
Anh phải đem cô hoàn toàn hòa nhập vào anh,muốn cô chỉ có thể là của riêng anh!
Càng thêm cuồng bạo,một lần nữa môi anh lại áp lên môi cô,mà cô chỉ có thể ở dưới thân anh bất lực nhìn,trong con ngươi lộ rõ vẻ run sợ.
Không được! Người cứu mạng ! Không được.
Ôn Noãn Noãn ở trong lòng lớn tiếng la lên,cảm giác này đối với cô hoàn toàn xa lạ.
Cô tựa như một đứa trẻ sơ sinh,bất cứ chuyện gì đều không rõ ràng.Ngay cả hiện tại anh đối với cô,cô cũng không biết.Đơn giản là cảm giác ấy khiến cô sợ hãi vô cùng,cô không tự chủ được mà run rẩy!
‘’Ô ô..’’ Qúa mức sợ hãi,Ôn Noãn Noãn chỉ có thể ở dưới thân anh khóc lóc thảm thiết,chân tay luống cuống.
Sự sợ hãi cùng bất lực của cô càng làm cho Đằng Tại Hi thêm thô bạo,để lại từng vết hôn trên người cô,da thịt trắng nõn của cô càng làm cho người ta sợ hãi.
Đằng Tại Hi đem theo hơi thở nóng bỏng chậm rãi hôn lên môi cô,lên vòm cổ trắng nõn của cô,thật sâu mút mát.
Hút,anh để lại những dấu hôn làm cho cô nhớ kỹ,cô chính là của anh!
‘’Ô ô… Tôi không thể… Tôi không thể…khụ khụ…’’ Ôn Noãn Noãn liền kích động khóc nức nở,đột nhiên ho khan,bộ dạng thật đáng thương.
Nhưng lúc này Đằng Tại Hi tuyệt đối không động lòng trước sự đáng thương của cô.
Anh muốn cô nhớ rõ loại cảm giác này,cảm giác cô thuộc về anh!
Đôi mắt Đằng Tại Hi có những tia máu hồng,chăm chú nhìn cô như nhìn một con mồi,muốn chiếm lấy cô.
Anh vung tay lên,thất linh bát lạc đem y phục trên người cô cởi ra,cúc áo văng đầy trên nền nhà
Ôn Noãn Noãn kinh hô một tiếng,nước mắt dàn dụa,nghẹn ngào không nói thành lời! Đằng Tại Hi không cho cô cơ hội thở dốc,trực tiếp tạo nên những dấu hôn trên người cô,cô xúc động tối mẫn.
Cảm giải đất,kích thích linh hồn anh,trái tim cô
Anh cũng chầm chậm cởi bỏ đồ trên người mình,để lộ ra thân hình gầy gò nhưng rất hoàn mỹ.
Sau đó một lần nữa đem mình bao phủ trên người cô,hai thân thể cực nóng tiếp xúc cận kề nhau,ngay cả trong lòng cũng như có một dòng chảy nóng bỏng.
Ngay lúc ấy,cửa phỏng chính đột nhiên truyền đến tiếng gõ đập cửa!
Đằng Tại Hi liền bực tức nhíu chân mày,không thèm để ý đến tiếng động kia,tiếp tục ở trên người cô nỗ lực.
Thế nhưng tiếng gõ cửa ngày một lớn hơn,như muốn phá tung cánh cửa ra,thanh âm vẫn không hề gián đoạn
”X!” Đằng Tại Hi gầm nhẹ một tiếng,hẵng giọng từ trên người cô đứng lên,vung tay lấy chiếc chăn bên cạnh đắp thực kín trên người cô.
Sau đó mới xuống giường đi tới bên cánh cửa.
Hai tay không còn bị Đằng Tại Hi giữ nữa,Ôn Noãn Noãn lập tức ôm chặt chính mình,thân co ro lại một chỗ,từng chút nức nở không thôi,ánh mắt hồng hồng cùng cái miệng nhỏ nhắn đã bị sưng đỏ.
Nhìn cô có biết bao nhiêu đáng thương!
Đằng Tại Hi bước tới,sắc mặt âm trầm mở cánh cửa ra.Còn chưa kịp nói câu nào dã bị người khác bắt lấy bả vai,con ngươi đem có chút đùa bỡn, lạnh giọng với người trước mặt:” Bảo người của cha buông tay ra! Nếu không đừng trách con không khách khí’’
Đằng Vũ dùng ánh mắt ý bảo thủ hạ của mình buông anh ra,nghiêm túc đánh giá trên người anh,đương nhiên không có quên trong mắt Tại Hi hừng hực ánh lửa,mâu qang chớp lóe,tiếng nói trầm thấp truyền đến: “Tại Hi,lá gan của anh đúng là càng ngày càng to,thực sự mang cô ta đến đây để kết hôn! Thế nhưng anh có nghĩ tới Đằng thị bởi vì hành động ích kỉ này của anh tổn thất biết bao nhiêu không,chẳng nhẽ anh không thèm để ý đến hay sao?”
“Điều này chẳng liên quan gì đến con!” Đằng Tại Hi trầm giọng cắt đứt lời nói của ông.
Cha hiện tại thật phiền táo,dám làm hỏng chuyện tốt của anh,anh gãi gãi tóc,lạnh lùng nói:” Cho dù Đằng thị có đóng cửa cũng tốt,tất cả đều chẳng can hệ gì tới con.
Đừng nghĩ có thể lấy cớ này ra uy hiếp con.
Đó là công ty của cha,không phải của con,con không có nghĩa vụ cứu vớt nó thoát khỏi nguy cơ phá sản!’’
Đằng Vũ cười nhạt,ánh mắt không chuyển rời nhìn anh:’’Tại Hi,anh dám nói ra những lời thế này ư? Anh có thể có địa vị như ngày hôm nay,có thể tự làm ra chuyện này đều bởi vì có Đằng thị.
Anh cho là anh có thể gạt bỏ như vậy sao?Anh phải biết rằng,nếu như không có Đằng thị,anh,Đằng Tại Hi cũng chẳng có gì đáng để kiêu ngạo,huống chi nói đến chuyện cùng người khác tranh giành phụ nữ”
Đằng Tại Hi nghe được vẻ mặt liền khó chịu,nhịn không được gầm lên:” Ai đi tranh giành phụ nữ? Đó vốn là người phụ nữ của con! Còn nữa,cha rốt cuộc có chuyện gì muón nói,con không có nhiều thời gian để nói chuyện với cha đâu”
“Tại Hi,anh có thái độ như vậy với cha anh đấy à? Lễ giáo của anh đi đâu hết rồi? Chẳng vì chỉ vì yêu đứa con gái kia mà lễ phép tối thiểu của anh cũng liền đánh mất sao?” Đằng Vũ hắng giọng,sắc mặt đanh lại,tiếp tục dạy dỗ anh.
Đằng Tại Hi có chút áy náy,hối hận.
Anh không nên có thái độ ác liệt như thế đối với cha mình.
Dù thế nào đó cũng là cha anh.
Nếu không cha anh nhất định sẽ đẩy hết tội lỗi lên người Ôn Noãn Noãn,anh ghét nhất ở bọn họ chính là điểm này.
Anh hít một hơi thật sau,trầm giọng lại:”Con xin lỗi,được chưa? Còn nữa,con cũng không nói con yêu cô ấy,con cũng không cần thiết đi yêu cô ấy.
Bởi vì rõ ràng cô ấy là của con,con không cho phép người khác tới cướp đi mà thôi! Hi vọng cha đừng nói thêm gì nữa,nếu không sẽ ảnh hưởng đến tình phụ tử của chúng ta”
Đằng Vũ nhất thời trầm mặc,sâu thẳm trong ánh mắt luôn kiên định ở trên người Tại Hi.
Đột nhiên tầm mắt ông lướt qua anh,rơi vào bên trong căn phòng,mâu quang chớp lóe,mở miệng nói:”Tại Hi,con cùng cô ta đã kết hôn rồi sao?”
Đằng Tại Hi nhíu chân mày,âm trầm nói:” Cha,con hiện tại cùng Noãn Noãn đã nên nghĩa vợ chồng,cô ấy là vợ con.
Nếu cha không thừa nhận cũng không sao cả,bởi vì vợ của con chỉ có thể là cô ấy”
Đằng Vũ nghe vậy,vẻ cợt nhạo như có như không nhìn anh:” Ta không có nói là không thừa nhận,con khẩn trương như vậy làm gì? Chẳng giống phong thái thường ngày của con chút nào”
“Vậy là cha đồng ý?” Đằng Tại Hi cảm thấy rất bất ngờ,anh cho là cha mình sẽ không thừa nhận,chẳng lẽ ông nhận mệnh?
Đằng Vũ gật gật đầu,trầm giọng ra lệnh nói:” Bây giờ lập tức đi sắp xếp hành lý,ta ở dưới khách sạn chờ con,cho người đưa phi cơ trở lại đây!”
Đằng Tại Hi rướn chân mày,hồ nghi theo dõi ông:” Vì sao ạ? Cha lại muốn làm gì nữa?”
Đằng Vũ nhất thời nở một nụ cười:” Trở lại tổ chức hôn lễ cho con,có muốn hay không? Hiện tại không được biến mất nữa! Như thế ta mới yên tâm”
Đằng Tại Hi lập tức kiên định nói:” Muốn chứ,sao có thế không ạ?”
Cha có âm mưu gì đi nữa thì dù sao hai người bọn họ cũng đã kết hôn,dù có âm mưu anh cũng không sợ!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...