Hai người họ không có hôn chạm môi nhau, thế nhưng người khác nhìn vào lại ngỡ rằng bọn họ hôn môi, nhất thời từng hơi thở trong không khí dồn dập vang lên, trong mắt mọi người càng thêm kinh ngạc!
Ánh mắt của Hạ Tử Uy vì đố kị mà thêm đỏ hồng giống như viên đạn, làm cho người khác nhìn vào đều cảm thấy kinh sợ!
Triển Lệ Ương từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt sâu thẳm, làm cho người ta nhìn không thấy đáy, nhẹ giọng nói với cô, “Xin lỗi, dọa cho em sợ rồi, đây chỉ là một đêm giáng sinh hôn chúc nhau an lành thôi mà!”
Hóa ra là như thế này sao? Ôn Noãn Noãn kinh ngạc nhìn hắn, lần đầu tiên phát hiện ra chính mình vốn không hiểu rõ hắn, càng thêm nhìn không thấu hắn!
Triển Lệ Ương đẩy cô ra, lần thứ hai lộ ra nụ cười sáng chói, ôn nhu xoa tóc cô, “Tiểu đứa ngốc, nhìn em như vậy, nhất định là bị hù dọa đến khiếp đảm rồi, thực sự rất xin lỗi a!”
Ôn Noãn Noãn nhất thời đỏ mặt lên, hờn dỗi trừng hắn liếc mắt một cái, gầm nhẹ, “Học trưởng!”
“Được rồi, không làm khó em nữa! Anh đi tìm hiệu trưởng đây, em đi đâu đó chơi đi!” Triển Lệ Ương lần thứ hai xoa xoa gương mặt đầy đặn của cô, lưu luyến không nỡ buông rồi mới rời đi!
Ôn Noãn Noãn cũng mỉm cười nhìn theo thân ảnh hắn đã bỏ đi, lúc quay người lại mới phát hiện ánh mắt của mọi người đều tập trung toàn bộ ở trên người mình, nhất thời có chút không được tự nhiên, cúi thấp đầu xuống rời đi!
Dù sao nhảy cũng đã nhảy, mà nếu có ở lại chỗ này thì cũng không có chút hứng thú nào, thà về nhà còn tốt hơn!
Vừa nghĩ, Ôn Noãn Noãn liền đi lấy ba lô ở phòng giữ đồ, sau đó mới rời đi.
Lấy điện thoại di động ra nhìn, vừa mới chỉ tám giờ, nhưng Đằng Tử Hạo lại cho cô leo cây, hiện tại cô đã không còn chút thích thú nào, trong lòng không nhịn được mà trách mắng hắn một trận!
Hiện tại trong trường học cũng chỉ có mỗi đại lễ đường là vô cùng náo nhiệt, còn ở những chỗ khác thì hoàn toàn tĩnh lặng.
Ôn Noãn Noãn dẫm nhẹ giày cao gót, đi từ từ, hô hấp luồng khí mới, khóe miệng không khỏi nở ra nụ cười ngọt ngào, từ từ trở lại dáng vẻ xinh đẹp!
Đột nhiên, Ôn Noãn Noãn nghe được tiếng bước chân ở phía sau truyền đến, trong lòng bỗng truyền đến cảm giác không an toàn, dừng lại, khi cô quay đầu bất thình lình bị trúng một gậy, một giây sau, không kịp cất tiếng kêu, liền ngã xuống đất, máu đỏ tươi theo trên trán tuôn trào ra.
Lúc này, điện thoại cô đang cầm trên tay rơi xuống, cũng bị nhuốm một màu đỏ tươi…
Triển Lệ Ương vốn là muốn đi tìm thầy hiệu trưởng, chợt nhớ ra mình có món đồ cần đưa cho Ôn Noãn Noãn, lập tức quay lại đi tìm cô, hỏi mấy người ở trong đại sảnh, có người nói nhìn thấy cô vừa rồi rời đi, hắn lập tức đuổi theo.
Đi trên đường nhỏ, nhìn trái táo to hồng cầm trên tay, khóe miệng Triển Lệ Ương nhất thời lộ ra ý cười đậm.
Ngó trước ngó sau, ở đằng xa xa liền bắt gặp được y phục sắc vàng nhạt quen thuộc kia đang nằm ở trên mặt đất, nụ cười trên mặt biến mất, con ngươi chợt mở to, quả táo trong tay rơi xuống, hắn liền nhanh chân đi tới.
Khi nhìn thấy rõ mặt người đó, liền thất thanh kêu to lên, “Không! Không! Trời ạ! Noãn Noãn! Noãn Noãn! Không!”
Hắn bế cô lên, bàn tay cảm nhận có gì đó ươn ướt, giơ tay lên nhìn, toàn là máu, trước mắt hắn là một trận choáng ngợp hoa mắt ập đến, thanh âm lần thứ hai kêu to, “Không! Noãn Noãn! Không! A ! Xe cấp cứu! Xe cấp cứu mau!”
※※※
Đằng Tại Hi bị bệnh, ngày hôm qua đã bắt đầu bị cảm, cứ nghĩ rằng uống thuốc sẽ có hiệu quả tốt, nhưng sáng hôm nay vừa tỉnh dậy thì bệnh càng nặng hơn, mà anh vẫn như cũ gắng gượng đi làm, ráng chịu đựng, lúc về đến nhà liền ngã xuống, làm cho mọi người trong nhà một phen hốt hoảng!
Nằm trên giường bệnh, anh vẫn luôn trừng mắt nhìn di động trong tay!
Anh biết Ôn Noãn Noãn đêm nay đi tham gia cái party gì đó, nghĩ thầm cô hiện tại chắc chắn rất vui sướng đi! Nhưng anh lại rất khó chịu, rất là muốn có người ở bên cạnh, mà cô bây giờ cũng không có ở đây!
Anh nhẫn nại cố gắng không gọi điện thoại, dựa vào cái gì muốn mình đi gọi điện thoại cho cô chứ! Anh bây giờ vẫn còn đang giận cô vô cùng, muốn cô gọi điện cùng đối mặt anh nói lời xin lỗi!
Kỳ thực anh vẫn một mực chờ lời xin lỗi của cô! Chỉ cần cô nói xin lỗi, anh liền tha thứ vụ việc cô dùng tiền của Ngũ Cẩm Hoa mua quà tặng anh, thế nhưng cái nữ nhân chết tiệt kia vẫn không thèm gọi điện lại!
Đằng Thiến Thiến nhìn bộ dáng anh ương bướng, muốn gọi điện ngay cho Ôn Noãn Noãn, bảo cô nhanh chóng quay trở về, có điều bị Đằng Tại Hi trừng mắt chị liền bỏ đi cái ý niệm này!
Được rồi, chuyện của bọn họ thì cứ để chính họ tự giải quyết đi, người ngoài chúng ta vẫn là không nên xen vào thì tốt hơn!
Mà ở tại chỗ này, Đằng Tại Hi nằm ở trên giường mệt mỏi, mắt vẫn gắt gao canh chừng di động, cuối cùng vẫn nhịn không được cầm lấy điện thoại ấn phím gọi vào số điện thoại, làm tim anh cứ không yên mà gọi cho cô, thế nhưng điện thoại vẫn không kết nối được, điều này làm cho Đằng Tại Hi không khỏi càng thêm tức giận!
Lại thêm lần thứ ba gọi nhưng vẫn không có ai bắt máy, Đằng Tại Hi không thể nhịn thêm được nữa hung hăng ném điện thoại di động xuống nền nhà, sau đó tiếp tục tiếng ho khan gấp gáp.
Đằng Thiến Thiến lúc này vừa mới vào, liền nhìn thấy được cảnh này, bất đắc dĩ lắc đầu, liếc nhìn số phận của chiếc di động kia, sau đó hướng đến chỗ nam nhân đang bực bội, chế nhạo nói, “Không phải nói không gọi điện thoại cho cô ấy sao? Sao lại ném bể điện thoại thế kia?”
Đằng Tại Hi mím chặt môi, một tiếng không hừ, rõ ràng sắc mặt khó coi kia đều đó có thể thấy được anh hiện tại rất nóng giận, thực sự nếu không đem kẻ gây tội làm anh không vui kia gọi về nhà gấp, bọn họ cũng không được bình an!
Đằng Thiến Thiến lắc đầu, hỏi, “Muốn tìm Noãn Noãn đúng không? Điện thoại của cô ấy là số mấy? Nếu không thì để Lý thúc đi đón cô ấy về nhà?”
Đằng Tại Hi chỉ lật người một cái, hừ lạnh một tiếng!
Đằng Thiến Thiến nhất thời cười nhạo, nhỏ giọng nói thầm, “Ha, ngay cả tý sức cũng không còn mà cứ sĩ diện, chờ em nói một câu khó như vậy sao?”
Bất đắc dĩ lắc đầu, đột nhiên lại lộ ra nụ cười quỷ dị, nói, “Được rồi, em đã không muốn đưa cô ấy trở về, đã như vậy thì chị cũng không nỡ làm phiền đêm giáng sinh vui vẻ của cô ấy vậy! Em Chín, em nên nhịn một chút đi nha!”
Nói, chị làm bộ phải đi ra ngoài, Đằng Tại Hi lập tức gọi chị trở lại, sắc mặt có chút đỏ lên, không biết là vì ngượng ngùng hay là do tức giận, trầm thấp nói, “Lập tức đem cô gái kia gọi về cho em!”
Đằng Thiến Thiến nhất thời lắc đầu, haiz, tử sĩ diện nam nhân chỉ là mệnh lệnh ngữ khí thôi a!
Đằng Thiến Thiến giúp anh gọi vào số điện thoại của Ôn Noãn Noãn, thế nhưng vẫn như cũ giống như anh, không gọi được! Gọi cả ba cuộc vẫn là không tài nào liên lạc được, Đằng Thiến Thiến bất đắc dĩ nhìn anh, “Không gọi được rồi!”
Đằng Tại Hi nghe vậy, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi, đột nhiên lại ho khan, cả khuôn mặt tuấn tú đều đỏ lựng!
Đằng Thiến Thiến lập tức vỗ lưng anh trấn an, giúp anh thở theo khí, ở trong lòng cũng không nhịn được oán giận Ôn Noãn Noãn, như thế nào vẫn chưa trở lại chứ, hơn nữa điện thoại còn không liên lạc được, chẳng lẽ từ sáng sớm cô ta không biết anh rất mệt sao?
Lúc này, dưới lầu truyền đến gấp tiếng bước chân, mặt Lý tẩu hoang mang liền đập vào trong ánh mắt họ, la lớn, “Thiếu gia, thiếu gia không xong! Không xong rồi!”
Đằng Thiến Thiến nhíu mi trừng bà liếc mắt một cái, “Lý tẩu, thiếu gia nhà ngươi vẫn ổn đấy chứ, cái gì không xong! Nói cái gì xui vậy a!”
Lý tẩu lập tức cau mày nói, “Không phải a, Bát tiểu thư, ở bệnh viện gọi điện thoại về, nói là Noãn Noãn tiểu thư vào bệnh viện…”
“Cái gì? !” Đằng Tại Hi mặc kệ thân thể mình mệt mỏi, lập tức ngồi dậy, truy vấn, “Bệnh viện có nói cô ấy bị làm sao không? Tại sao phải vào bệnh viện? Cô ấy không phải ở party của trường học sao?”
Lý tẩu lắc đầu, “Tôi không biết a, trong điện thoại chỉ nói là cần người giám hộ đến thôi!”
Đằng Tại Hi cũng thể không ngồi yên được nữa, lập tức đứng lên lấy quần áo mặc xong đi ra!
Đằng Thiến Thiến lập tức kéo anh lại, nhăn mặt nhìn, khuyên bảo, “Tại Hi, hay là em cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, chị thay em đi xem tình hình có được hay không ha?”
“Buông tay ra!” Đằng Tại Hi cho dù hiện tại vẫn đang bệnh, thế nhưng vẫn như cũ như vậy cố chấp, rút tay mình về, sắc mặt âm trầm, “Nữ nhân của mình đang có chuyện nguy nan chẳng lẽ em còn có thể ngồi yên ở chỗ này chờ sao? !”
Nói xong, anh lập tức mặc thêm áo khoác liền hướng dưới lầu đi, vừa mới đi xuống cầu thang, bỗng một trận choáng váng làm anh chóng mặt, sắp ngã xuống rồi, Đằng Tử Hạo đỡ lấy anh gượng dậy, lo lắng nhìn anh, “Cậu Chín, cậu làm sao vậy?”
Đằng Tại Hi thật vất vả lắm với cơn choáng váng này, lúc nhìn thấy người đỡ mình chính là Đằng Tử Hạo, liền túm cổ áo của hắn, hung hăng trừng mắt, gầm nhẹ, “Đằng Tử Hạo, cháu không phải đi cùng Noãn Noãn đến party sao? Vì sao cháu lại ở chỗ này mà cô ấy lại đang ở bệnh viện? !”
“Cái gì? !” Đằng Tử Hạo hết sức kinh ngạc, “Noãn Noãn ở bệnh viện ư? !”
Lúc này, nghe được tiếng tranh cãi, Đằng phu nhân cũng đi ra, trông thấy Đằng Tại Hi phải nghỉ ngơi mà lại đứng đây, mặt tức giận đỏ lên, lập tức đi, lo lắng nhìn, hỏi, “Tại Hi, con đang phát bệnh không đi nghỉ ngơi cho thật tốt còn ở chỗ này làm cái gì a! Con coi chừng bị cảm lạnh đấy! Nhanh lên mau về phòng nghỉ ngơi đi nào!”
Đằng phu nhân muốn kéo cánh tay anh, lại bị Đằng Tại Hi né tránh, vẫn như cũ hung dữ trừng mắt nhìn Đằng Tử Hạo, “Đằng Tử Hạo, cháu tốt nhất là đi cầu nguyện cô ấy không có việc gì xảy ra đi!”
Anh lập tức lực mạnh đẩy mọi người ra, đi ra ngoài!
Đằng phu nhân nhất thời vẻ mặt ngỡ ngàng, nhìn Đằng Tử Hạo hỏi, “Tử Hạo a, cháu lại làm cái gì chọc giận cho cậu Chín không vui thế hả?”
Đằng Tử Hạo lấy lại tinh thần, lập tức đi theo, không trả lời vấn đề của bà!
Đằng phu nhân càng ngạc nhiên, bây giờ là thế nào đây? Cũng không nghe lời của bà luôn sao?
Đằng Thiến Thiến lập tức nói với bà, “Mẹ, là Noãn Noãn phải vào bệnh viện! Con cũng phải đi xem thử!”
Nói, chị cũng lập tức đi ra ngoài, đuổi theo liền ngồi lên trên xe Đằng Tại Hi, chặn ô cửa sổ xe, đối với anh nói, “A Chín, em bây giờ còn không thể lái xe, để chị lái cho!”
Để cho anh ngồi ở chỗ kế bên, chị liền ngồi ở vị trí lái xe, Đằng Tử Hạo ngồi ở phía sau!
Dọc theo đường đi, Đằng Tại Hi cau mày, tay phải ôm ngực trái, sắc mặt tái nhợt khổ sở.
Đằng Thiến Thiến liếc mắt nhìn một cái, thực sự rất đau lòng, ở trong lòng khẩn cầu Ôn Noãn Noãn không có chuyện gì, nếu không phải là cô thì em trai bảo bối lại có chuyện!
Đằng Tử Hạo ngồi ở phía sau, hai tay nắm chặt lại, cúi đầu, viền mắt đỏ lên, càng không ngừng tự trách bản thân!
Hắn thực sự cũng không biết rõ Ôn Noãn Noãn rốt cuộc là vì lý do gì mà phải vào bệnh viện, nhưng khi nhìn bộ dáng chật vật này của cậu Chín, tâm càng thêm khó chịu, ở trong lòng cầu nguyện Ôn Noãn Noãn tuyệt đối không nên gặp chuyện gì không may!
Khi ba người bọn họ vừa tới trước cửa phòng giải phẫu, liền gặp được Triển Lệ Ương cúi gầm đầu xuống ngồi ở trên ghế dài, mà trên người của hắn, đều bị dính máu đỏ!
Đằng Tại Hi chứng kiến cảnh này, đầu nhất thời một trận cháng váng, ngực càng thêm đau, chịu đựng không nổi mà nghiêng ngả thân mình, Đằng Tử Hạo lập tức đưa tay đỡ lấy!
Anh hít một hơi thật sâu khí, sau đó đẩy Đằng Tử Hạo ra, từ từ bước qua, đứng ở trước mặt Triển Lệ Ương, thanh âm bởi vì phát sốt mà giọng mũi khàn đặc, “Noãn Noãn cô… cô ấy làm sao vậy?”
Triển Lệ Ương toàn thân đều đang run rẩy, trong đầu không ngừng hiện lên cảnh Ôn Noãn Noãn ngả nhào trong vũng máu, làm cho đôi mắt hắn sưng đỏ hòa trong giọt lệ, thanh âm cũng vì vậy khàn giọng, “Còn ở bên trong cấp cứu!”
“Vì sao? Vì sao lại như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?” Đằng Tại Hi thoáng chốc vành mắt cũng đỏ, hai tay nắm chặt thành quả đấm, đột nhiên túm chặt cổ áo của hắn, xoắn cổ áo của hắn lên, đối hắn gầm nhẹ, “Triển Lệ Ương ngươi cái tên hỗn đản này! Tại sao cô ấy lại như thế này? Ngươi nói rõ cho ta xem nào!”
Triển Lệ Ương tùy ý anh dốc sức lay người, tận sâu trong lòng vô cùng bi thương, đôi mắt càng đỏ hơn hắn tức giận la to, “Ta không biết… Ta chỉ muốn đưa quả táo cho cô ấy… Thế nhưng… ta… khi ta đuổi theo thì…cô ấy… liền thấy… cô ấy gục trong vũng…vũng máu …”
Hình ảnh kia không ngừng xuất hiện ở trong đầu của hắn, tận đáy lòng Triển Lệ Ương không khỏi tự trách chính mình, càng thêm nỗi sợ hãi, hắn rất sợ, lúc thấy cô ấy ngã vào vũng máu điều đầu tiên mà hắn sợ khi đó là sợ cô chết, hắn thực sự rất sợ, rất sợ a!
“Khụ khụ…” Quá mức kích động, Đằng Tại Hi nhất thời liều mạng ho khan, giống như là muốn đem toàn bộ phổi ho ra, ánh mắt đỏ lên đáng sợ, giống như là muốn rơi lệ, nhưng mà ngay cả một giọt nước mắt cũng không có chảy ra!
Đằng Thiến Thiến lập tức đau lòng đỡ lấy thân thể anh, giúp anh ngồi xuống, vỗ nhẹ lưng giúp anh thuận khí, nghẹn ngào nói, “Em Chín a, em không nên như vậy chứ, Noãn Noãn nhất định sẽ không có chuyện gì đâu, vì thế em cũng không được có chuyện gì nhé!”
Đằng Tại Hi vô lực tựa vào vách tường, nhắm lại đôi mắt đau nhức, tay phải che ngực trái, cảm giác đau đớn truyền khắp cả người!
Đằng Tử Hạo nghiêng đầu dựa vào ở một bên, nước mắt sớm đã bắt đầu chảy thành dòng lệ, nội tâm không ngừng tự oán trách, nếu như không phải hắn thất ước, cô cũng sẽ không….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...